Phu Nhân Phản Diện Có Chút Ngọt Ngào

Chương 108: 108: Trở Mặt Thành Thù




Chỉ với một câu nói này của Hàn Thiên Nhã đã gợi ra ký ức đau khổ nhất trong lòng Tống Hân Lộ.

Khi được Trang Vũ Trạch đưa tới bệnh viện, cô vẫn còn tỉnh táo.

Nằm trên giường phẫu thuật, cô nghe thấy Trang Vũ Trạch nói, chỉ cần quan tâm đ ến tính mạng của người mẹ, đứa bé không cần sống.
Tuy rằng đứa bé chưa hình thành, mới chỉ là một giọt máu nhỏ trong bụng cô, nhưng Trang Vũ Trạch vì sao có thể tuyệt tình như vậy? Hắn là ba của nó, không phải nên nói nên cố gắng cứu sống cả mẹ cả con ư? Tống Hân Lộ biết hắn không muốn có đứa bé, nhưng tự mình nghe thấy những lời này, trái tim cô hoàn toàn chất lặng.
Nghe lời Hàn Thiên Nhã nói, trong lòng Tống Hân Lộ có một chút hy vọng.

Chắc chắn Trang Vũ Trạch của cô có nỗi khổ riêng nên mới làm như vậy.

Hắn rất yêu cô, cô là người phụ nữ mà hắn yêu nhất, lý nào lại không muốn cùng cô có con.

Thế nhưng, câu nói thứ hai của Hàn Thiên Nhã hoàn toàn đóng băng trái tim Tống Hân Lộ.
"Tống Hân Lộ, cô luôn coi Giang Noãn Chanh là bạn thân, thật lòng đối xử với cô ta.

Nhưng cô đâu biết, chính Giang Noãn Chanh mới là khởi nguồn của mọi chuyện.

Ngay từ đầu, Trang Vũ Trạch và cô ta đã có gian díu.

Hắn có hứng thú với Giang Noãn Chanh còn nhiều hơn cô đấy.

Chưa biết chừng, hắn vì muốn bạn thân của cô sinh con nếu mới huỷ đi đứa bé trong bụng của cô!" Hàn Thiên Nhã cười lạnh.
Cô biết nói miệng không, Tống Hân Lộ sẽ không tin.

Dẫu sao cũng là tình bạn bao nhiêu năm nay, vô số lần đồng cam cộng khổ cùng nhau.


Thế nên trước khi tới tìm Tống Hân Lộ, Hàn Thiên Nhã đã có chuyện bị sẵn.

Cô ta lấy trong túi xách một phong bao đựng ảnh, ném cho Tống Hân Lộ.
Tống Hân Lộ không hề tin tưởng vào lời nói này của Hàn Thiên Nhã.

Đa số thời gian Trang Vũ Trạch đều ở bên cạnh cô, không cũng ở trong đoàn làm phim, chạy đi quay quảng cáo, hắn lấy đâu thời gian gian díu bên cạnh Giang Noãn Chanh.

Tống Hân Lộ cố gắng thuyết phục bản thân bình tĩnh, từ từ lấy ảnh trong phong bao.

Tất cả những tấm ảnh được chụp đều chụp tại đoàn làm phim của Trang Vũ Trạch.

Đôi bàn tay nhỏ bé, gầy gò của Tống Hân Lộ run lên bật bần.
Trang Vũ Trạch không muốn cô đến đoàn làm phim thăm ban hắn vì hắn sợ sẽ có người lấy tình cảm của hắn công kích hắn, sợ dư luận gây khó dễ cho cô.

Nhưng tất cả không phải là tạo cơ hội cho Giang Noãn Chanh và hắn ở bên cạnh nhau ư? Tống Hân Lộ chưa từng làm chuyện bội bạc với Giang Noãn Chanh, không ngờ có một ngày lại bị bạn thân đâm sau lưng một vó lớn.
"Lúc này, chỉ có tôi là người duy nhất mới giúp cô đối phó với Giang Noãn Chanh mà thôi.

Tống Hân Lộ, ảnh cô cứ giữ lấy.

Suy nghĩ kỹ càng thì liên hệ với tôi!" Hàn Thiên Nhã không cần nói thêm, nhìn trạng thái của Tống Hân Lộ cô ta đã biết mục đích cô ta cần đã thành công rồi.

Ly gián tình bạn của Giang Noãn Chanh và Tống Hân Lộ, sắp tới chắc chắn sẽ có kịch hay.
[...!]
Giang Noãn Chanh đã cẩn thận hỏi bác sĩ xem Tống Hân Lộ có thể ăn được gì, sau đó mới chạy đi mua.

Cô trở về phòng bệnh, trong tay cầm theo một hộp cháo dinh dưỡng.

Tống Hân Lộ vừa mới thực hiện phẫu thuật, không thể ăn được đồ ăn dầu mỡ, vì thế cháo là lựa chọn thích hợp nhất.
"Ngay từ đầu mình nên nghe cậu không ở bên cạnh tên khốn đó!" Tống Hân Lộ che giấu cảm xúc của mình, thuận tiện mắng Trang Vũ Trạch một câu.

Cô đang muốn thử phản ứng của Giang Noãn Chanh.
Giang Noãn Chanh hơi giật mình vì Tống Hân Lộ chủ động lên tiếng.

Trong suy nghĩ của cô, Tống Hân Lộ đã dần dần mở lòng.

Thấy vậy, Giang Noãn Chanh cũng trút mọi bực tức của mình về Trang Vũ Trạch ra ngoài: "Phải, hắn ta chính là một tên khốn.

Hân Lộ, sau này cậu nhất định sẽ gặp được một người đàn ông tốt đẹp hơn!"
Chuyện Tống Hân Lộ sảy thai nằm viện, Giang Noãn Chanh đã hứa với cô ấy không nói với người của Tống gia, cũng không nói cho bất kỳ ai biết, kể cả Trần Điềm Kiệt.
Giang Noãn Chanh đổ cháo ra một cái bát nhỏ cho nguội bớt rồi mang đến cho Tống Hân Lộ.

Chỉ sau một ca phẫu thuật, sắc mặt Tống Hân Lộ tệ hẳn đi, không còn nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát trên gương mặt hay cười và ánh mắt sáng long lanh nữa.


Giang Noãn Chanh càng nhìn càng cảm thấy đau lòng, cũng càng hận Trang Vũ Trạch.
Tống Hân Lộ nhận lấy cháo từ Giang Noãn Chanh, ăn uống bình thường.

Nhưng trong lòng chỉ có uất hận.

Giang Noãn Chanh ngoài mặt mắng chửi Trang Vũ Trạch nhưng trong lòng lại yêu thương hắn, luôn muốn ở bên cạnh hắn.

Có lẽ, tình trạng thảm hại bây giờ của Tống Hân Lộ là điều mà cô muốn nhất.

Phải diễn một vở kịch lâu đến mức này, chắc hẳn Giang Noãn Chanh và Trang Vũ Trạch đều rất mệt mỏi.
"Noãn Chanh, cảm ơn cậu đã luôn ở bên cạnh mình!" Tống Hân Lộ cố gắng nặn ra một nụ cười.

Bàn tay nhỏ để trong chăn đã siết chặt thành nắm đấm.
Giang Noãn Chanh không kìm được mà ôm lấy cô ấy: "Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp thôi.

Hân Lộ, mình sẽ luôn ở bên cạnh, vì vậy đừng lo lắng nhé!"
[...!]
Tống Hân Lộ ở bệnh viện tĩnh dưỡng hai ngày, sau đó liền xuất viện.

Ngày cô xuất viện, Giang Noãn Chanh vừa hay nhập đoàn nên không thể tới, cô gọi điện hỏi thăm Tống Hân Lộ: "Hay cậu ở lại bệnh viện thêm một ngày đi, mai mình tới đưa cô về!"
Lúc này, Tống Hân Lộ đang ở đại sảnh của bệnh viện, đợi xe taxi tới.

Cô ngàn vạn lần cũng không muốn nhận được điện thoại của Giang Noãn Chanh, nhưng vì con đường báo thù sau này, Tống Hân Lộ chỉ có thể nhẫn nhịn: "Không cần đâu.

Mình muốn về căn hộ thu dọn một chút đồ đạc.

Đã rất lâu rồi mình không về Tống gia rồi.

Nếu hiện tại còn không về đó, ba mẹ mình sẽ làm loạn mất!"
Giang Noãn Chanh nghĩ cũng phải, với tình huống bây giờ của Tống Hân Lộ, chỉ có tình thương của ba mẹ mới chữa lành vết thương của cô ấy.

Trở về Tống gia cũng sẽ có người chăm sóc cô ấy chu đáo hơn.

"Cậu đi cẩn thận nhé! Về tới chung cư thì báo mình, về tới Tống gia cũng phải báo mình đó!" Giang Noãn Chanh căn dặn cẩn thận.

Tuy lo lắng cho Tống Hân Lộ nhưng công việc quá bận rộn nên không thể thoát thân.

Nếu không phải là giữ bí mật, cô chắc chắn sẽ nhờ Trần Điềm Kiệt hộ tống Tống Hân Lộ về Tống gia an toàn.
"Mình biết rồi.

Xe vừa tới, mình lên xe nhé!" Vừa hay chiếc xe Tống Hân Lộ gọi đã tới.

Cô chui lên xe, nhanh chóng cúp điện thoại với Giang Noãn Chanh.
Ném điện thoại vào túi xách, ánh mắt Tống Hân Lộ liền thay đổi.

Cô nhìn người tài xế, nói: "Bác tài, phiền lái xe tới địa chỉ này!"
[...!]
Tống Hân Lộ đã nói dối Giang Noãn Chanh, cô không trở về căn hộ cũ của nhà họ Giang mà đến gặp Hàn Thiên Nhã.

Lúc này, Hàn Thiên Nhã đang ở trong nhà, không hề bất ngờ Tống Hân Lộ tới tìm mình rất sớm, ngược lại còn làm dáng vẻ mong chờ đón khách.
Vừa gặp Hàn Thiên Nhã, Tống Hân Lộ đã nóng lòng, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề chính: "Tôi muốn báo thù Giang Noãn Chanh!"
Hàn Thiên Nhã nói không sai với tình thế lúc này của Giang Noãn Chanh, chỉ có cô ta mới đối đầu được.

Giang Noãn Chanh có Kiều Xảo, có Trang Vũ Trạch, còn có Lệ Mạc Tây chống lưng.

Nếu một mình Tống Hân Lộ đứng khác chiến tuyến, y rằng không thành công.
"Cô cứ làm bạn với cô ta đi, cơ hội đến thì đâm cho cô ta một nhát dao!" Hàn Thiên Nhã nói..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.