Xa Vân Hề nghe có người gọi mình, xoay người lại nhìn liền giật nảy mình. Nàng không nghĩ Lục Nhĩ Nhã sẽ đến tận vùng núi non này tìm nàng, cô ấy không phải ở Luân Đôn sao, đến đây làm gì.
"Cô sao đến đây?" Âm thanh có phần xa cách làm cho người ta không thấu rõ nội tâm của nàng.
Quan Di Tình lần cảm nhận được sự lạnh lùng trên người Xa Vân Hề. Loại lạnh giá ấy được phát ra từ trong tâm hồn của nàng khiến người ta không dám bước tới phía trước. Quan Di Tình rất muốn thấy được vẻ mặt Xa Vân Hề lúc này ra sao. Xa Vân Hề ôn hòa của ngày xưa biến mất rồi sao, hiện giờ người này đúng là nàng? Trong lòng Quan Di Tình một trận nhức nhối. Xa Vân Hề đến cùng biến thành người thế nào?
Quan Di Tình thật sự rất muốn thấy rõ nàng mỗi một ánh mắt, nét mặt và cử chỉ của nàng. Trước đây nàng thẹn thùng, bây giờ còn như vậy không? Hiện tại Quan Di Tình có cảm giác Xa Vân Hề đang lạnh lùng xa cách không cho ai lại gần, thật đáng sợ.
"Tôi về nước du lịch, vừa vặn đến nơi này." Lục Nhĩ Nhã biết Xa Vân Hề nếu như biết cô đi tìm nàng ấy, trong lòng sẽ không vui, vì thế mới nói dối là đến đây du lịch.
"Thật sao? Tôi còn có việc, phải đi trước. Một mình cô tới đây thôi à?"
Xa Vân Hề mới vừa hỏi xong thì nghe thấy một âm thanh quen thuộc có chút có chịu.
"Còn có tôi, không nghĩ đến ở đây sẽ gặp Xa tiểu thư a, thế giới này quả thật là nhỏ."
"Đường tổng, lâu rồi không gặp."
Xa Vân Hề cười cười, "bà" này kỳ lạ, chỉ cần chổ nào có Lục Nhĩ Nhã là "bả" trăm phần trăm xuất hiện. Xa Vân Hề biết "bà này" thích Lục Nhĩ Nhã. Cảm tình dây dưa là khổ nhất, trong lòng Lục Nhĩ Nhã có thể là yêu Đường tổng, chỉ là bản thân cô ấy không phát hiện ra mà thôi.
"Ân, Xa tiểu thư, bên cạnh cô lẽ nào Đại tiểu thư Quan gia, người mà mọi người hay nhắc đến, Quan Di Tình Quan tiểu thư?"
Đường Mạc Dao lần đầu tiên gặp gỡ Quan Di Tình, trước đây từng nghe qua Quan Di Tình là một người tài năng chốn thương trường, vẫn luôn muốn gặp gỡ, không nghĩ tới lần này thật sự đã được gặp.
"Vâng, Di Tình, đây là tổng giám đốc Đường thị - Đường Mạc Dao." Xa Vân Hề đi tới bên người Quan Di Tình, tay trái nắm lấy tay phải của nàng, hướng về nàng giới thiệu Đường Mạc Dao.
Đường Mạc Dao, Quan Di Tình không hề xa lạ gì người này, công ty hai nhà hợp tác không chỉ một lần. Người này so về năng lực lẫn quyết đoán không thua kém gì mình. Từ cách nói chuyện cũng biết Đường Mạc Dao thích Lục Nhĩ Nhạ, nhưng Lục Nhĩ Nhã đến đây là vì Xa Vân Hề, cũng biểu thị rằng người cô gái kia thích chính là Xa Vân Hề. Quá vi diệu nha, Xa Vân Hề lại là tình địch của Đường Mạc Dao, "bà kia" chưa có ra tay, xem ra là rất tự tin Xa Vân Hề sẽ không yêu Lục Nhĩ Nhã.
"Chào Đường tổng."
Quan Di Tình cười lễ phép gật đầu chào hỏi, hiện tại sự tình trở nên phức tạp, tựa hồ là chuyện tình tay tư đầy gút mắc. Chính cô cũng là một trong 4 góc tứ giác tình yêu, Xa Vân Hề lạnh lùng, Đường Mạc Dao bốc ra khí tức thù địch, Lục Nhĩ Nhã ôn nhu, còn mình thì trốn tránh. Những quyết định này đều liên quan đến cảm xúc mọi người.
"Chào Quan tiểu thư."
Bởi vì có quan hệ đến Xa Vân Hề, Đường Mạc Dao đã điều tra quan hệ, nàng cần phải biết hết tư liệu người mà Lục Nhĩ Nhã thích. Khi xem tư liệu, nàng liền biết Lục Nhĩ Nhã đời này sẽ là của mình. Xa Vân Hề chính là người cứng đầu cứng cổ, đối với tình yêu hết sức thật lòng, nói nàng bướng bỉnh cũng đúng, nàng có lúc rất quyết tâm làm việc, nhưng nếu nói nàng thông minh, kỳ thực ngoại trừ đàn dương cầm nàng thật không có sở trường nào khác. Mặc kệ là gì, Đường Mạc Dao biết đời này chỉ cần Quan Di Tình còn sống, Xa Vân Hề sẽ không yêu người khác, cũng như mình yêu Lục Nhĩ Nhã 15 năm qua, chưa từng nghĩ sẽ yêu người khác.
"Nếu hai vị đã đến đây, tôi hẳn phải tiếp đãi hai vị. Gần đây Đường thị cùng Quan thị cũng có hợp tác một vài hạng mục lớn, tôi ở đây coi như là gia chủ tiếp đãi thượng khách."
Đối với tập đoàn Quan Tuyệt, Quan Di Tình tuy mặc kệ, nhưng Âu Dương Tuyết Tự thỉnh thoảng sẽ nói với chuyện vài chuyện có liên quan đến Quan Tuyệt. Cô rời Quan gia, bản thân không nghĩ sẽ trở về, Quan Tuyệt dù sao cũng là tâm huyết của mình, coi như không thèm để ý cũng hi vọng nó có thể phát triển thịnh vượng.
"Vậy thì cám ơn Quan tiểu thư khoản đãi."
Đường Mạc Dao rất sảng khoái đồng ý, Quan Di Tình cũng chỉ đơn giản nở nụ cười, tựa hồ hai người trong lòng đều tính toán riêng của mình. Ở một bên, Xa Vân Hề và Lục Nhĩ Nhã nhìn thấy hai người kia cứ cảm thấy là lạ ở chỗ nào? Nhưng không có ai lên tiếng.
Quan Di Tình cứ như vậy mời mọc Đường Mạc Dao, Xa Vân Hề không rõ cho lắm, nếu như là quan hệ hợp tác cũng không phải. Huống hồ đôi mắt của Di Tình không nhìn thấy, bình thường đâu thèm quan tâm chuyện công ty. Di Tình mời người ta ở lại là ý gì? Còn có Đường Mạc Dao, "bà này" đến du lịch sao? ai mà tin, Đường thị bận bịu muốn đưa chân lên trời làm gì có thời gian rảnh rỗi đi du lịch, thêm nữa chính là mấy vị con cái Đường thị đang tranh quyền thừa kế, Đường Mạc Dao không thể ngồi yên không màng. Vào lúc này không phải nên ở công ty sao? Nếu cứ ở đây những người kia sẽ chiếm hết cổ phần. Mà hai người họ tựa như đang ám hiệu cái gì đó khiến người ta nhìn không thấu. Xa Vân Hề thực sự không thích cái kiểu dính chùm này, tựa hồ quan hệ 4 người đang phát sinh thay đổi.
"Đường tổng và Nhĩ Nhã dự định du lịch bao lâu?" Xa Vân Hề bây giờ chỉ quan tâm chuyện Quan Di Tình, nếu như người khác quấy rầy nàng cảm thấy rất phiền phức. Mặc kệ là lý do gì, nàng không thừa tâm tư đi xử lý quan hệ của người khác, nhưng hiện tại phải để ý một chút đến vị Đường tổng này.
"Để xem coi thế nào, chắc là sau này mới tính, có thể chúng tôi ở lại không chừng"
Đường Mạc Dao cười giảo hoạt, nàng biết Xa Vân Hề rất không hoan nghênh. Vẻ mặt không phải là không hoan nghênh mà là cực kỳ không hoan nghênh. Nếu như hiện tại mình và Lục Nhĩ Nhã rời đi, nàng không chừng còn bắn đại bác chúc mừng.
Cái gì mà "để coi sau", Xa Vân Hề lông mày nhíu lại thành chử "Xuyên". Cái "bà" này thật khó chịu, Quan Di Tình cùng "bả" ở chung sẽ không có gì tốt đẹp, nghĩ đến điểm này, Xa Vân Hề phi thường khó chịu.
"Đường tổng, chúng tôi còn có việc, hôm nay không tiện, hôm nào tôi cùng Di Tình mang hai người lên núi đi dạo. Chúng tôi đi trước."
Không chờ Đường Mạc Dao trả lời, Xa Vân Hề liền nắm tay Quan Di Tình đi về phía trước, nàng hiện tại không muốn nhìn thấy "bà" Mạc Dao kia, vừa nhìn thấy ánh mắt kia cảm giác như mình là con cờ của "bả", rất không thoải mái.
"Vân Hề, Vân Hề, tôi còn có chuyện muốn nói, cô khoan đi."
Lục Nhĩ Nhã phía sau đuổi theo Xa Vân Hề, sợ đuổi theo không kịp nàng sẽ biến mất không còn tăm hơi. Vừa nhìn thấy nàng nắm tay Quan Di Tình, Lục Nhĩ Nhã trong lòng khó chịu đến nghẹt thở. Hóa ra người này chính là người Xa Vân Hề yêu.
Rốt cục dùng Porsche đuổi theo người, Đường Mạc Dao không để ý, chỉ cần Lục Nhĩ Nhã thích, nàng sẽ làm theo.
"Nhĩ Nhã, cô còn có việc sao?"
Xa Vân Hề dừng bước lại, thấy Lục Nhĩ Nhã thở hổn hển, người này làm gì đuổi theo mình không tha a.
"Tôi muốn hỏi cô, chúng ta khi nào... khi nào cùng đi Nhật Bản?"
"Trước buổi biểu diễn một ngày tôi sẽ đi, làm sao, cô cũng muốn đi sao?" Lục Nhĩ Nhã thật sự thích âm nhạc của mình sao? Chỉ cần biết mình biểu diễn, nàng nhất định sẽ đi, mặc kệ công việc bận bịu nàng đều sẽ đi, không biết nàng là thật sự yêu thích, hay là vì thứ khác.
"Vậy chúng ta cùng đi chứ, Mạc Dao cũng cùng đi có đúng không?" Lục Nhĩ Nhã xoay người dùng ánh mắt hồn nhiên nhìn Đường Mạc Dao, hi vọng nàng có thể đáp ứng mình cùng đi.
"Ân, ba người chúng ta sẽ cùng đi."
"À, vậy thì cùng đi. Tôi muốn đi siêu thị mua ít đồ, các cô đi không?" Sắp đến siêu thị, Xa Vân Hề đành khách khí nói một câu.
"Tôi vừa đến đây đúng lúc cần mua một vài vật dụng hàng ngày, một hồi còn định đến khách sạn." Đường Mạc Dao biết Lục Nhĩ Nhã muốn cùng Xa Vân Hề, cô chỉ có thể nghĩ trăm phương ngàn kế cùng Xa Vân Hề dùm cho Lục Nhĩ Nhã. Đi khách sạn? Cô chỉ cố gắng tìm một nơi ở lại mà thôi.
Quan Di Tình nghe Đường Mạc Dao nói lớn như vậy chính là cố ý nói cho mình nghe đi. Muốn mình giữ các nàng ở lại đây mà, người này ngốc thật sự hay là tính toán cái gì khác, người con gái của mình đi thích người khác, nàng còn đến đưa tay, vẫn là lần đầu tiên chứng kiến có người đem người con gái mình yêu đưa cho tình địch .
Quan Di Tình nghĩ là sẽ đưa họ về nhà mình ở, dù gì cũng không bác bỏ được, nếu đến rồi, mọi người "Ở chung" đi. Quan Di Tình cũng muốn biết người này trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
"Nếu đã đến đây rồi, nhà tôi vừa vặn phòng khách trống, không bằng đến nhà tôi ở đi."
Quan Di Tình khóe miệng cười khẽ, nụ cười trên mặt lại như mặt trời ngày mùa hè Thái Dương, nhiệt tình hiếu khách.
Xa Vân Hề xoay mặt qua nhìn Quan Di Tình, nàng không hiểu nổi nha, Di Tình đang làm gì. Cô thật vất vả mới thoát khỏi hai người họ, Di Tình tại sao còn mang các nàng về nhà.
Quan Di Tình quyết định, Xa Vân Hề sẽ không mặt dày đi phản bác, nàng biết Di Tình tựa hồ có chuyện gì muốn nói cùng Đường Mạc Dao. Nếu như vậy, ở cùng một chỗ, cũng không có gì quá mức.
"Thật không, nếu Quan tiểu thư mời, tôi cùng Nhĩ Nhã không khách khí." Đường Mạc Dao hướng Quan Di Tình khách sáo trả lời, lại xoay người về Nhĩ Nhã nói rằng.
"Nhĩ Nhã, chúng ta đến nhà Quan tiểu thư ở, em cảm thấy được không?"
"Được."
Chỉ cần có thể cùng Xa Vân Hề, Lục Nhĩ Nhã mặc kệ là ở đâu. Xa Vân Hề đã từng cứu mạng mình, nếu không có nàng, mình đã sớm chầu trời.
"Xa tiểu thư, Quan tiểu thư, chúng tôi làm phiền rồi."
Nghe Đường Mạc Dao lời lẽ khách khí, Xa Vân Hề khó chịu không biết nên nói cái gì. "Bà" này thông minh, rất khó nhìn thấu, Quan Di Tình đã như vậy, Đường Mạc Dao cũng như vậy, còn có hai cô người yêu của Vu Du Nhiên và Hoàng Xán, bốn cô gái này quả thật là ưu tú, thông minh làm cho thế gian thêm kì diệu, cũng còn tốt còn có Âu Dương Tuyết Tự, người ôn nhu hiểu chuyện.
Xa Vân Hề đối với các cô gái hô mưa gọi gió trên thương trường vừa tán dương vừa sợ, bản thân nàng không có cách nào ứng phó loại phụ nữ này nha. Kỳ thực nếu như nàng biết rõ con người Âu Dương Tuyết Tự chỉ sợ cũng phải cảm thán vài câu, Tuyết Tự không thua gì Quan Di Tình, Lý Hoan lúc trước bị ăn sạch sẽ mới biết mình vừa mới bắt đầu đã bị Tuyết Tự ra tay. Khi đó thật hối hận a, đời này Lý Hoan hay ra tay với người khác, cuối cùng lại bị một cái nha đầu câu dẫn lên giường, cuối cùng còn sinh cho Tuyết Tự em bé mũm mĩm.
"Chúng ta cùng đi siêu thị đi."
Bốn người cùng đi siêu thị mua sắm, bốn người bốn suy nghĩ. Trong lòng mỗi người đều có kế hoạch riêng của mình, hết thảy mới vừa bắt đầu.