Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Chương 72: Đồn đãi



Editor: mèomỡ

“Nhất định là vậy rồi, ngay cả mấy người Vương phu nhân cũng nói lão gia thường xuyên cùng Sanh......” Tiểu Nhụy nói một nửa, cuống quít bưng kín miệng.

Cầu Mộ Quân cảm thấy nàng khác thường, ngẩng đầu hỏi:“Vương phu nhân các nàng nói cái gì?”

Tiểu Nhụy cười nói:“Chưa nói cái gì, tiểu thư nhanh uống thuốc đi.”

“Em mà không nói ta sẽ không uống.” Không đối phó được Đoàn Chính Trung, nhưng Tiểu Nhụy thì nàng vẫn có thể.

Tiểu Nhụy quả nhiên nhăn mặt nói:“Tiểu thư người......”

Chiêu này quả nhiên có hiệu quả, Tiểu Nhụy lập tức nói:“Được rồi, nô tỳ cũng chỉ là khi hầu hạ ở một bên nghe được mấy người Vương phu nhân nói với phu nhân, lúc đó tiểu thư người đã gả đến Đoàn phủ cho nên không biết.”

Cầu Mộ Quân hỏi:“Nói cái gì?”

“Các nàng nói lão gia cùng Công chúa Sanh Dung quan hệ không giống bình thường. Ở trong cung, người Công chúa Sanh Dung thích nhất chính là lão gia, cũng nghe lời lão gia nhất, ngay cả Hoàng Thượng cũng luôn để cho lão gia quản nàng. Hơn nữa khi Công chúa Sanh Dung mười sáu tuổi, Hoàng hậu đã muốn tuyển Phò mã cho nàng, nhưng nàng còn chưa thèm nhìn mặt đã dọa Phò mã bỏ chạy, còn nói cả đời này không cần Phò mã, cho nên......” mặt Tiểu Nhụy lộ vẻ khó xử, không biết nên nói tiếp thế nào.

Cầu Mộ Quân nhìn nàng, ý là nếu nàng không nói sẽ không chịu bỏ qua.

Tiểu Nhụy rốt cục nói:“Cho nên trong cung rất nhiều người đoán Công chúa và lão gia thật ra có quan hệ, còn nói rất nhiều thái giám từ nhỏ tiến cung, hoạn không sạch sẽ, về sau còn có thể bình thường, nói không chừng lão gia là hoạn không sạch, liền...... liền......” Tiểu Nhụy đỏ mặt nói: “là nam nhân thực sự.”

Cầu Mộ Quân bị nàng dọa sợ.

Nam nhân thực sự? Đoàn Chính Trung? Không phải thái giám thật?

Này...... Chuyện này cũng quá kinh người?

Tiểu Nhụy nói tiếp:“Tiểu thư người đừng để ý đến lời đồn đãi bên ngoài. Lão gia là thái giám thật hay là thái giám giả người cũng không phải không biết, hắn sao có thể có quan hệ với Công chúa, đều là người khác nhàm chán nói bừa, người......”

Tiểu Nhụy nói một nửa kinh ngạc nhìn Cầu Mộ Quân, Cầu Mộ Quân cũng kinh ngạc nhìn nàng.

“Tiểu thư người......” Tiểu Nhụy nhìn ánh mắt của nàng, vẻ mặt càng kinh ngạc.

Cầu Mộ Quân lắc lắc đầu, nói:“Ta không biết......”

“Người cùng hắn là vợ chồng, không phải Cận Nhi nói lúc trước lão gia ngủ ở trong phòng người sao?” Tiểu Nhụy không thể tin được nói.

“Đúng là ngủ trong phòng ta, nhưng...... Nhưng ta cũng không biết.” Cầu Mộ Quân trả lời.

“Người...... Chưa thấy qua?”

Cầu Mộ Quân lại lắc đầu,“Chưa......”

Hai người hai mặt nhìn nhau.

“Không thể nào, không thể nào, hắn thật sự chính là thái giám. Hắn tàn bạo, ngoan độc, không chấp nhận người ta nói xấu hắn, ghét nhất bị người khác nói hắn là thái giám, cổ quái lại biến thái. Mỗi ngày còn ăn ngưu tiên lư tiên (1), còn dùng phấn thơm...... Người... người bình thường nào sẽ như vậy chứ?” Cầu Mộ Quân nói.

Hai người yên lặng, hồi lâu, Tiểu Nhụy nói:“Nhưng...... Hắn vẫn không cho người thấy qua.”

Đúng vậy, chưa thấy qua. Dù là phu thê, dù đồng sàng cộng chẩm (2), nàng vẫn chưa bao giờ thực sự thấy hắn cởi hết quần áo.

(1)Ngưu tiên, lư tiên: là dương v*t và tinh hoàn của giống trâu và lừa

(2)Đồng sáng cộng chẩm: Chung chăn chung gối, Đầu ấp tay gối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.