Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang

Chương 20: Chương 20




Bà mối Tần nâng cằm lên, hơi đắc ý mà nhìn Đoạn Lăng, nói: "Chu lão gia làm ăn lớn trong phủ thành muốn tái giá, hắn không có yêu cầu gì khác, chỉ muốn tìm một người đẹp, ta tình cờ gặp được Đoạn đại muội ngươi, cảm thấy rất thích hợp.

""Nhà Chu lão gia phú quý, Đoạn đại muội ngươi gả qua đó chính là được hưởng phúc, không ít người hầu đến hầu hạ ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý, hai tỷ muội các ngươi sẽ không bao giờ phải vất vả làm việc nữa, về sau sẽ được hưởng không hết vinh hoa phú quý.

"Mụ già xấu xa này không nói thật, nào phải là tái giá gì chứ, nguyên phối trong nhà Chu lão gia vẫn còn, hơn nữa còn có chút hung dữ, không cho hắn ta nạp thiếp, Chu lão gia háo sắc lúc này mới nghĩ đến cách lén sắp đặt ngoại thất.

Đoạn Lăng biết rõ chuyện bên trong chỉ vờ như không biết, chờ sau khi bà mối Tần nói xong thì hắn cố ý dừng lại một lát, giả vờ như dáng vẻ đang suy nghĩ rồi sau đó lắc đầu.


Chiêu Doanh lập tức nói: "A tỷ ta không đồng ý!"Vương thị và bà mối Tần: "! "Không cần ngươi phải nói, chúng ta đều nhìn thấy!Nụ cười trên mặt bà mối Tần phai nhạt dần, đôi mắt bà ta hơi nhíu lại, nhìn qua có hơi hung dữ: "Đoạn đại muội, chuyện này ngươi phải suy nghĩ kỹ càng, bỏ qua thôn này thì sẽ không còn tiệm này nữa.

"Đoạn Lăng vẫn lắc đầu.

Bà mối Tần lại nói: “Ta biết ngươi không yên tâm về Đoạn tiểu muội, muốn đợi Đoạn tiểu muội lớn hơn một chút rồi mới gả cho người ta, nhưng mà ngươi lớn hơn Đoạn tiểu muội sáu tuổi, kéo dài thêm cũng không thể kéo đến khi Đoạn tiểu muội tới tuổi cập kê, cuối cùng khi đó ngươi thành một bà cô rồi, không gả ra ngoài được nữa.

”"Cho nên ngươi chỉ có thể mang theo Đoạn tiểu muội cùng gả đi, để nhà trượng phu giúp ngươi nuôi Đoạn tiểu muội còn chưa thành niên, chỉ là xem xét tình hình trước mắt là cái gì cũng không có của Đoạn gia, người nhà bình thường sẽ không kết thân với nhà ngươi, nhưng nếu ngươi chọn một nhà nghèo khổ một chút, bọn họ gánh vác không nổi, tất nhiên cũng sẽ không đồng ý giúp ngươi nuôi dưỡng Đoạn tiểu muội, cho nên, Chu lão gia chính là lựa chọn tốt nhất của ngươi.

”"Chu lão gia nhiều tiền, nên sẽ không để ý việc nuôi thêm một người rảnh rỗi, chỉ cần ngươi bằng lòng gả qua đó, ngày ngày đều mặc tơ lụa lăng la, ăn sơn hào hải vị, có chỗ nào không tốt bằng việc các ngươi ở lại trong thôn sống? Nghe nói hai tỷ muội các ngươi còn thường xuyên lên núi hái thuốc, trên núi có rất nhiều côn trùng độc và thú dữ, chỉ cần không cẩn thận liền có thể mất mạng, Đoạn đại muội tùy tiện mà từ chối như vậy, làm ta thấy tiếc thay cho ngươi.

"Không hổ danh là người làm mối cho người ta, tài ăn nói rất tốt, vừa đe dọa vừa khuyên bảo, nếu thật sự là hai nữ tử nông thôn neo đơn không nơi nương tựa, nhất định sẽ bị bà ta thuyết phục.

Trên mặt Đoạn Lăng thoáng hiện lên một nụ cười nhạt, ngay khi bà mối Tần cho rằng cuối cùng bà ta cũng đã thuyết phục được Đoạn Lăng, Đoạn Lăng lại lắc đầu tiếp, sau đó hắn giơ tay lên làm động tác tay "mời".

Sắc mặt của bà mối Tần trở nên rất khó coi, bà ta phất tay áo đứng lên, lớn tiếng nói: “Nước đổ đầu vịt, ta chờ ngày sau này ngươi hối hận!” Nói xong, bà ta nổi giận đùng đùng bước ra khỏi sân Đoạn gia.


Vương thị chậm rãi đứng lên, mặt đầy xấu hổ: "Nếu Đoạn đại muội đã không đồng ý, vậy chuyện này bỏ đi vậy.

" Bà mối Tần vốn hứa sẽ cho nàng ta một ít tiền giới thiệu, nhưng bây giờ chuyện không thành, tất nhiên cũng sẽ không nhận được rồi.

Hai vị khách không mời mà đến cuối cùng cũng rời đi, Chiêu Doanh thở phào nhẹ nhõm một hơi dài, tuy rằng a tỷ đã đồng ý với nàng từ trước là sẽ gả đi muộn một chút, nàng cũng tin tưởng a tỷ chắc chắn sẽ giữ lời hứa, nhưng bà mối Tần đến làm mối này vẫn khiến nàng cảm thấy bất an như trước.

Đoạn Lăng nâng khuôn mặt đang rũ xuống của Chiêu Doanh lên, khi Chiêu Doanh nhìn mình thì ánh mắt kiên định mà lắc đầu.

Vẻ mặt vốn còn lo lắng của Chiêu Doanh ngay lập tức thả lỏng ra, nàng nắm lấy tay nâng cằm mình của Đoạn Lăng, mỉm cười nói: "Đúng vậy, bây giờ a tỷ sẽ không gả đi, a tỷ đã hứa với muội rồi.


"Ánh mắt của Đoạn Lăng dịu dàng, hắn nhéo nhẹ cằm Chiêu Doanh, khóe miệng bất giác cong về phía trước.

*********Chiêu Doanh vốn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy mà qua, nhưng không ngờ mấy ngày sau, bà mối Tần lại đến, lần này, bà ta còn mang theo hai cái rương lớn, khi mở ra liền thấy, một cái rương đựng bạc, một cái rương khác đựng đồ trang sức.

Bà mối Tần mở hai chiếc hộp ra đặt trước cửa Đoạn gia, gọi to tên của hai tỷ muội Đoạn gia, thu hút rất nhiều người trong thôn đến xem náo nhiệt.

*********.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.