Phu Quân Nóng Tính Thiếu Quản Giáo

Chương 67: Tính tình biến đổi lớn (2)



Quý Tinh tính từng ngày, thì ra nàng đã đến nơi này được bốn tháng, lúc nàng đang than thở nghĩ đến những chuyện quá khứ lẫn hiện tại, lại có người hốt hoảng chạy vào,"Tinh tỷ, không xong rồi!" Nhìn thấy người vừa đến, nàng chau mày, "Thược Dược, tại sao lại là muội? Chuyện gì không xong? Thậm chí ngay cả cửa cũng quên gõ?" Nói đến chuyện này, ngay cả Thược Dược cũng phải thay đổi sắc mặt.

"Cái đó, Tinh tỷ, ta vừa mới nhìn thấy Nam Cung thiếu gia đi đến Lệ Xuân viện, cũng không đúng! Ai nha!" Lời nói của nàng không mạch lạc, Quý Tinh nghe cũng không rõ ràng, "Muội từ từ nói." Thược Dược hít một hơi sâu, "Ta vừa mới nhìn thấy Nam Cung thiếu gia, nhưng trên mặt người kia lại không có vết sẹo , người đó đi đến Lệ Xuân viện." Quý Tinh cau mày, chẳng lẽ ý của Thược Dược là xuất hiện một người mmang dáng dấp giống với Nam Cung Hi, chỉ có điều khuôn mặt của đối phương vẫn hoàn hảo?

‘Oành’ Quý Tinh và Thược Dược cùng nhau nhìn về phía cửa, "Nhược Tịch, sao tỷ lại xô cửa? Cái cửa có thù oán gì với tỷ sao?" Thấy Quý Tinh còn nói đùa với nàng, Lâm Nhược Tịch lại không thể cười nổi chút nào,"Tinh nhi, người mà Thược Dược nhắc đến chính là Nam Cung Hi, bây giờ bên ngoài đều đang đồn hắn muốn bỏ rơi muội" Rốt cuộc là người nào nhàm chán như vậy? Nàng chỉ xông ra phát tiết, liền nghe thấy những chuyện thái quá như thế.

"À" Thấy người trong cuộc chỉ nói một chữ như thế, hai người bên cạnh lại gấp, "Này, Tinh nhi, muội cũng nên đi đến Lệ Xuân viện xem thế nào." Lâm Nhược Tịch đề nghị, chỉ là lần này nàng không muốn đi xem cuộc vui, mà muốn đi dạy dỗ người đó, như thế này không phải đi một lần thành nghiện hay sao?

"Không, kỹ viện đều giống nhau, có cái gì tốt đáng để đi?" Nàng không yên lòng trả lời, việc này Lâm Nhược Tịch lại gấp, hiện tại nhắc đến Tinh nhi không phải chỉ có một người, trong bụng còn có đứa trẻ, Nam Cung Hi này. . . Tức chết nàng!

"Muội không đi thật sao?" Quý Tinh lắc đầu một cái, "Được, muội không đi, ta đi!" Nói xong nàng lại xông ra ngoài, Thược Dược vội vàng đuổi theo, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với Tịch tỷ? Làm sao nàng ấy lại kích động như vậy? Cũng không bình tĩnh như mọi ngày.

Quý Tinh vẫn ngồi ở chỗ cũ, có một số việc vốn không ngăn cản được, trước đây nàng đã từng mắc sai lầm, hành xử như vậy khác nào làm đúng theo ý nguyện của hắn, hiện tại hắn đang chiếm thế thượng phong, nàng đỡ trán của mình, xem ra tối nay nàng phải trở về coi một chút, giữa thanh thiên bạch nhật lại đến Lệ Xuân viện, không phải hắn quá mức hênh hoang chứ?

Lâm Nhược Tịch hấp tấp chạy đến Lệ Xuân viện, theo lý mà nói bây giờ đang là ban ngày, họ lại có thể tiếp khách, xem ra buôn bán đã bị họ đoạt hết, "Này, ngươi chạy vào làm gì" Một phụ nữ tiến lên muốn ngăn cản, lại bị nàng đẩy ra, nàng chạy lên lầu, rất nhanh lần theo âm thanh đi tới một căn phòng, chỉ là cảnh tượng bên trong lại càng khiến cho nàng nổi trận lôi đình.

"Ai! Ta nói ngươi. . ." Nữ nhân đuổi theo còn chưa kịp nói xong, Lâm Nhược Tịch đã tiến vào, cầm lấy ly rượu trên bàn mà hắt về phía cái người đang trái ôm phải ấp kia."Này, ngươi làm cái gì vậy? Nam Cung thiếu gia, người không sao chớ?" Một cô gái lập tức tiến lên dùng khăn lụa lau mặt cho Nam Cung Hi.

"Ngươi là ai? Dám đến phá hư chuyện tốt của ta?" Lâm Nhược Tịch đang tức giận không nghe ra lời nói của hắn có vấn đề, trên thực tế Nam Cung Hi phải biết nàng là ai mới đúng."Ngươi hỏi ta là ai ? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi đã thành thân, ban ngày ban mặt còn chạy tới chỗ này?" Nam Cung Hi cau mày, chẳng lẽ đây chính là phu nhân của hắn sao? Quả nhiên. . . Đúng như lời sư phụ đã nói.

"Từ xưa đến nay nam nhân tam thê tứ thiếp, thành thân có là cái gì? Ta lập tức có thể bỏ nàng." Nói xong lại tiếp tục ôm người bên cạnh, nữ nhân bên cạnh còn dùng miệng bón rượu, Lâm Nhược Tịch nhìn thấy thiếu chút nữa là tức điên, tại sao có thể như vậy!"Ngươi! Ngươi!" Lâm Nhược Tịch tức đến nỗi không biết nói sao cho phải .

"Chàng nhất định muốn bỏ phu nhân của mình ư?" Nhìn thấy người ngoài cửa, lúc này Lâm Nhược Tịch mới ít nhiều bình tĩnh lại, Tinh nhi vẫn phải đến đây, Nam Cung Hi nhìn nữ nhân ngoài cửa, Quý Tinh không thay đổi sắc mặt nhìn hắn, chẳng biết thế nào, Nam Cung Hi run lên một cái, theo bản năng đẩy nữ nhân bên cạnh cách xa một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.