Khi ba người bọn Lâm Nhược Tịch đến Thiên Lan sơn trang thì Đường Tĩnh Thiên đang đưa tân nương đi vào, chẳng qua giây phút này Lâm Nhược Tịch lại đột nhiên rút lui, “Tinh nhi, tỷ nghĩ hay là chúng ta thôi đi,.” Nhìn ngoài cửa nhiều người như vậy, đến lúc sẽ rất khó coi, quan trọng nhất nàng vừa nhìn thấy cha nàng cũng ở đây.
"Này, Lâm Nhược Tịch, cô đừng có lãng phí lòng tốt của ta có được hay không?" Hách Liên Viên không vừa ý, nàng ấy sao lại thế này, đến lúc này mới chịu chùn bước? Sớm biết thế này hắn đã không giúp nàng rồi.
"Tỷ cứ nhìn hắn thành thân như vậy ư?" Quý Tinh hỏi vặn lại, vẻ mặt của Lâm Nhược Tịch rối rắm, “Tinh nhi, cha tỷ cũng ở đây, đến lúc đó sẽ rất mất mặt!” Nàng lại gần Nhược Tịch, nhỏ giọng nói: “Chuyện này là tương lại hạnh phúc của tỷ, có cái gì khó xem hay khó coi, cùng lắm để cho hắn đi ngăn cản cha tỷ là được rồi.” Qúy Tinh chỉ vào Hách Liên Viên bên cạnh.
"Ta?" Hiện tại hắn đã biết Lâm Nhược Tịch sợ cái gì rồi, đúng là để cho hắn đi đối phó với bảo chủ của Lâm gia bảo, chuyện này. . .không tốt lắm? "Đúng vậy, hắn có võ công không phải sao?" Quý Tinh gật đầu một cái, Lâm Nhược Tịch quay đầu nhìn hắn.
"Ngươi biết võ công? Sao lại không nói sớm! Ngươi cứ trực tiếp chém giết giúp ta là được." Nàng còn phải phí sức làm cái gì nữa! Hách Liên Viên vừa nghe thấy, thiếu chút nữa là tức hộc máu, để cho hắn chém giết trong hôn lễ? Có muốn đểcho hắn sống hay không? Nam nhân đoạt nam nhân, nói ra thì, hắn và Đường Tĩnh Thiên kia cũng có chút xích mích.
"Nói cho cô biết, cô đừng hòng trông cậy vào ta, nếu không ta lập tức dẹp đường hồi phủ đấy." Nói xong Hách Liên Viên thật sự bảo phu xe quay trở về đường cũ."Này, ngừng lại! Ta đi, ta đi còn không được sao?" Nói qua nàng chầm chậm xuống xe, ba người lấy ra thư mời, rất thuận lợi đi vào bên trong .
Mà bên trong Đường Tĩnh Thiên đang cùng với tân nương bái đường, chỉ nghe người bên cạnh hô to, : “Nhất bái thiên địa.” Đường Tĩnh Thiên máy móc khom người làm nghi thức. “Nhị bái cao đường.” Hắn hành lễ với cha mẹ của mình đang vui mừng hớn hở, cứ như vậy đi. “Phu thê giao bái.” Lần này Đường Tĩnh Thiên lại chậm chạp không chịu cử động, “Phu thê giao bái. ” người bên cạnh hô thêm lần nữa, thiếu trang chủ sao lại thế này? Có phải không nghe rõ chăng?
Hai người ngồi ở trên cao đường sắc mặt cứng cả lại, mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Nhìn người con gái đội khăn cưới đối diện mình, Đường Tĩnh Thiên hối hận, hắn cảm thấy mình không thể làm hại đợi con gái nhà người ta, chỉ là tân khách cả sảnh đường đang nhìn, hắn gặp phải khó khăn rồi.
"Đợi chút, Đường Tĩnh Thiên ngươi không phải có thể cưới nàng!" Nhìn người ngoài cửa xông vào, hai mắt Đường Tĩnh Thiên tỏa sáng, ngay sau đó lại nhìn thấy được người ở bên cạnh nàng, ánh mắt lại trầm xuống ảm đạm.
"Nhược Tịch, làm sao con lại ở chỗ này? Con tới đây thì cũng làm loạn cái gì!" Người đang nói chuyện chính là cha của Lâm Nhược Tịch, Lâm Vĩ, nhưng mà nàng không trả lời ông, nàng nhìn người đang mặc đồ cưới.
“Vì cái gì mà hắn không thể thành thân với ta? " điều khiến người khác không ngờ chính là, tân nương tử lại có thể tự mình mở khăn cưới, lúc này Lâm Nhược Tịch mới thấy rõ nàng, Thủy Linh? Nàng vẫn luôn biết Thủy Linh thích Đường Tĩnh Thiên, nhưng. . . Nhưng. . . nàng đưa mắt nhìn Quý Tinh, Quý Tinh gửi cho nàng dấu tay bảo cố gắng lên.
"Bởi vì. . . Bởi vì. . ." Nàng nói ấp a ấp úng, Đường Tiếu Thiên và Quan Nguyệt như đứng trên đống lửa, còn Lâm Vĩ lại muốn tiến lên kéo nàng lại nhưng người đang cản trước mặt ông là ai? Hình như là cố ý cản đường, lại nói Hách Liên Viên cũng là bất đắc dĩ.
"Đường Tĩnh Thiên, rốt cuộc ngươi cũng không quan tâm đến ta và đứa bé.” Cắn răng một cái, nàng bất chấp mọi thứ, lời nói của nàng giống như một trái bom, nổ tung khiến tất cả mọi người đều ngây ngốc, bao gồm cả Đường Tĩnh Thiên, dĩ nhiên Qúy Tinh là ngoại lệ.
Cha của Lâm Nhược Tịch lâm đi qua."Cái gì? Cái tên tiểu tử này, dám khi phụ con gái của ta lại còn dám thành thân ư?" Lần này Lâm Vĩ bỏ ý định lôi con gái của mình đi, mà đứng cùng trận tuyến với nàng, hiện tại nói gì thì nói Thiên Lan sơn trang phải cho Lâm gia bảo của ông một câu trả lời hợp lý.
"Nhược Tịch, nàng thật sự có thai rồi sao?" Đường Tĩnh Thiên bỏ lại Thủy Linh ở một bên tiến lại đỡ lấy Lâm Nhược Tịch, làm Thủy Linh tức đến phát run, Lâm Nhược Tịch, cô là kẻ lường gạt! Rõ ràng nói không thích Đường Tĩnh Thiên, nhưng mà bây giờ nàng ta lại đang làm gì? Giành phu quân của nàng? Uổng công nàng coi cô ấy như tỷ muội tốt.
"Ngươi đừng có tới đây!" Lâm Nhược Tịch hất rơi bàn tay của hắn, lời này là Tinh nhi dạy nàng , nàng cũng không có thai, chỉ là Tinh nhi nói sớm muộn gì nàng cũng sẽ có, trước tiên cứ nói để đoạt người đã. Chẳng qua dáng vẻ ngây ngốc của Đường Tĩnh Thiên, cũng đáng rồi.