Sau khi liên tiếp nói chúc phúc, quan tư lễ tuyên đọc ý chỉ của hoàng đế, sắc phong Lăng Không làm thái tử phi, làm bạn bên người thái tử.
Bởi vì có chuyện đột nhiên xảy ra, quan tư lễ còn chưa làm rõ thân phận của thái tử phi, vì vậy tóm tắt thành một đoạn giới thiệu lớn, đại thần bên dưới quỳ lạy cũng không hiểu chuyện gì.
Tiêu hoàng hậu vung tay áo phượng bào lên, lô ra cánh tay gầy gò trắng nõn, tự mình cởi ra chuỗi hạt màu xanh thẫm, ''Đứa nhỏ, mẫu hậu chưa kịp chuẩn bị quà tặng, lấy chuỗi ngọc này làm quà ra mắt tạm thời, sau này con và thái tử làm đám cưới chính thức, thì sẽ bổ sung thêm hậu lễ.''
Linh Đế có chút ngoài ý muốn, mắt rồng bình tĩnh đưa mắt nhìn, nhớ lại năm đó, cảnh mà mẫu hậu hắn tự mình đem vật này đưa cho Tiêu hoàng hậu.
Thoáng cái đã hơn 20 năm trôi qua rồi., chưa bao giờ rời khỏi người Mạn nhi, quý trọng khác thường.
Vạn lần ông không nghĩ đến hôm nay bà sẽ đưa chuỗi ngọc có ý nghĩa quan trọng này cho Lăng Không.
Chẳng lẽ Mạn nhi của ông đã tìm được thái tử phi cho tiểu cửu nhi, thật sự hài lòng sao?
Cũng có thể là yêu ai yêu cả đường đi, thái độ bồi thường, xem trọng cô gái mà Đế Tuấn thích.
Trong lúc nhất thời, Linh Đế có chút nghĩ không ra.
NHưng hiện tại cũng không có thời gian cho ông nghĩ tỉ mỉ, tất cả tiến hành nhanh như vậy, Đế Tuấn rõ ràng tính tốt thời gian, buộc ông chọn lựa giữa thừa nhận và cự tuyệt.
Hừ, tiểu tử thúi, càng ngày càng càn rỡ.
''Người đâu, thưởng.''
Âm thanh trầm thấp rơi xuống, lập tức có cung nữ mang đồ đến, trâu báu ngọc ngà, cái gì cần đều có.
............
Bên trong hoàng cung, lễ mừng thái tử đăng quang cuối cùng cũng kết thúc.
Thái tử phi, ngoài dự đoán, lúc này đang ngồi bên cạnh thái tử, hưởng thụ chăm sóc.