Kéo cái ghế đến bên nàng, cho đến khi hai người xếp cùng hàng, mới nâng bàn tay nhỏ bé lạnh thấu xương, cầm chặt, đem nhiệt độ truyền lại cho nàng.
Nói đi." Môi anh đào hé mở, lạnh nhạt khạc ra hai chữ, hàm răng cắn chặt làm đau nhức, không biết dùng sức lớn đến đâu.
Ánh mắt thầm trầm của nàng làm người khác run sợ,''vi phu....... có mất việc giấu giếm vì có ý tốt, còn có việc nho nhỏ lừa gạt nương tử."
"Ừ." Giọng mũi nồng đậm phát ra nhẹ nhàng một tiếng, bày tỏ nàng có nghe được.
''Tên thật của ta là Đế Tuấn, là con trai thứ chín của hoàng đế, mẫu thân là Tiêu hoàng hậu đứng đầu lục cung, lúc trước báo với nàng hai chữ Tiêu Trúc, là tên giả, để dễ dàng đi trong giang hồ.''
Thân thể gầy gò của nàng hơi lung lay, tay trái tóm chặt lấy thành ghế, chèo chống toàn bộ sức nặng.
Rất tốt, rất tốt, tên, thân phận, tất cả đều là giả, Tiêu hoàng hậu. . . Không phải là người mà sư phụ muốn giết, cũng là hy vọng duy nhất đổi lấy tự do.
"Nói tiếp." Nếu hôm nay nhất định bị hắn làm kinh động đến mất hồn, vậy đến đi, nàng còn chịu đựng được.
''Năm vi phu 3 tuổi, lão hòa thượng núi Thiếu Thất tới cửa, nói rõ trên người ta có khí sát sinh ngất trời, nếu ở lại hoàng cung nhất định sẽ mở ra vô số tai ương đổ máu, dịu dàng cổ động phụ hoàng, ta vừa mới hiểu một chút chuyện đã bị đưa vào miếu thờ, một lần là......Là được. . . Hơn nhiều năm." Đế Tuấn cười, mồ hôi lạnh mồ hôi nóng cùng nhau chảy, bởi vì tiểu nương tử của hắn nghe được, ngoài vẻ sắc mặt tái xanh, cư nhiên không có sinh ra nửa điểm kinh ngạc, an tĩnh dọa người nha.
"Ngươi không phải là hòa thượng." Ánh mắt cổ quái nhìn đầu hắn.
"Không phải." To gan đi lên, ôm thân thể mềm mại quen thuộc, hắn mới có một tia dũng khí nói tiếp.