Làm ơn, cái khuôn mặt non nớt của yêu nghiệt kia rõ ràng là do trời sinh, lại còn thuận miệng nói xạo.
Không để ý tới không để ý tới, chính là không để ý tới.
Hai người còn đang chiến tranh lạnh, nàng nhất định phải chịu đựng, tuyệt không thỏa hiệp.
Cho đến. . khi nàng nghĩ được biện pháp hoàn mỹ nhất, khiến cho sự phụ hủy bỏ mệnh lệnh kia, hao tổn tâm trí, nếu để người biết nàng không hoàn thành nhiệm vụ lại còn thành con dâu của mục tiêu, ngoài vẻ tức chết, sợ là hận lên cả nàng.
Nếu có khả năng, nàng thật sự không muốn trêu chọc đám người chỉ biết giết người, mà không có tình cảm sư tỷ muội của người phàm.
"Lăng Không, ngươi có nghe phu quân nói chuyện sao?" Hắn dùng chân đá đá cửa, ''Chúng ta có mấy chuyện không khai thông tốt, lại không là vấn đề có tính nguyên tắc, tâm ý của vi phu với nàng không có một tia giả dối, nàng chỉ cần nhắm mắt hồi tưởng lại, là có thể tìm thấy đáp án.''
Ngực của nàng mềm nhũn, đang bị hắn dễ dàng làm cảm động , lại có tiếng buôn bán từ ngoài truyền đến.......
''Mỗi ngày ta đều tốn lực nha. Yêu nàng sâu đậm, lại có bao nhiều cuồng dã, miệng có thể nói dối, thế nhưng một vài chi tiết nhỏ lại bày ra được chân tướng sự việc.''
Phốc! ! !
Nàng uống một hớp trà nóng, phun ngày tại mặt gương của bàn trang điểm, nước động đến, phản trở lại, nơi nước chảy đều là.
Nàng nên nghĩ đến, tuyệt đối không nên cùng hắn nói chuyện mà lại ăn uống.
Căn bản hắn là yêu nghiệt do trời phái xuống, để làm phiền cuộc sống của nàng đến nặng nề.
Không sai, nhất định là như thế.
Hắn chính là kiếp nạn của nàng.
Không tránh thoát, chạy không khỏi, chỉ có thể nhắm mắt, bị động tiếp nhận.
''Nương tử nếu như nàng còn không tin, hay là chúng ta thử một chút.'' Ợ lên no nê, hắn đứng lên, mở rộng tay chân, đã không có kiên nhẫn chờ đợi thỏa hiệp.