Đầu còn đang choáng váng của nàng thoáng chốc phục hồi lại tinh thần, che lại nút áo, không cho phép hắn cởi tiếp, ''Đế Tuấn, ngươi chắc rằng hoàng thượng sẽ chấp nhận một cô gái dân gian làm chính phi sao.''
Bờ môi của hắn lặng lẽ thấm ra ý cười, móc ra trong ngực mẩu giấy, nhét vào trong tay nàng, sau đó bế ngang nàng, sải bước đi đến giường.
Ăn uống no đủ, hắn lại cảm thấy ‘ hăng hái dồi dào ’, giống như muốn không đủ nàng.
Sau khi đọc xong nàng chấn động, có chút không tin nhìn lại mấy lần......Không để ý bả vai vẫn còn đau, dùng cánh tay bị thương đẩy nam nhân đang bận rộn ở ngực nàng ra, cự ly đúng lúc hai người đối mặt, bốn mắt đụng chung một chỗ, "Đây là cái gì? ?"
"Mật chỉ, phụ hoàng tự tay viết, nhìn, nơi này chính là dấu ấn của ngọc tỷ.'' Hắn ‘ tốt bụng ’ giải thích, tốc độ cực nhanh, nói dứt lời lập tức muốn trở lại vị trí dành riêng cho hắn, đêm chuyện lớn chưa làm xong tiến hành tới cùng.
Mộ Lăng Không không sợ làm phiền hắn, đẩy hắn ra, ''Phụ hoàng của ngươi cho người tùy ý cưới vợ.''
''Tất cả chứng cứ đều cho nàng xem, còn không tin.''
Hắn không hài lòng khẽ cắn bàn tay nàng, Lăng Không co rụt lại tay, sau đó nhân cơ hội tiếp tục chấm mút.
"Ta không hiểu rõ." Thân thể truyền đến từng trận cảm giác run sợ, nhiệt độ quen thuộc nhanh chóng xâm chiếm toàn thân, nàng cắn chặt lấy đôi môi, nếu không tiếng mềm mại sẽ thoát ra, duy trì trấn định, hi vọng không nhanh như vật mất lý trí/
Nàng có lời muốn nói cùng hắn.
Không hiểu rõ, không minh bạch, sao có thể muốn trên ga giường đây.
"Ngoan, cởi quần áo, chúng ta thử một chút buổi lễ mặc xiêm áo, đây chính là chuẩn bị đặc biệt cho nàng đấy.''