Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Quyển 2 - Chương 114: Khống chế tính cách tùy hứng (4)



“Chàng mới được phong thái tử, hoàng thượng chắc chắn sẽ không để chàng lặng lẽ rời đi. Phu quân, có lẽ ngày mai truy binh sẽ tới, đến lúc đó…… Nên làm gì bây giờ?” Sự lo lắng của nàng cũng không phải là vô cớ, chuyện chạy trốn như thế này, ở địa vị của một hoàng tử một quốc gia như chàng thật không thể tưởng tượng được.

Hoàng đế nước Mạc Thương, bề ngoài nổi danh, hắn cũng không phải là hôn quân chỉ biết sống phóng túng.

Đối với Đế Tuấn hắn đã nhường nhịn rất nhiều. Ban cho địa vị cao nhất, cho phép hắn cưới một cô nương bình dân không có địa vị làm vợ, có một buổi lễ long trọng đầy đủ lễ nghi. Cho dù vẻ mặt luôn ôn hòa, đối với vua của một nước, làm như vậy thật không dễ dàng.

Mà phu quân của nàng lại còn không hề cảm kích, trong đêm còn mang theo nàng chạy trốn, chính là hung hăng cho Đế Hậu một cái bạt tai, không biết phân biệt.

Mộ Lăng Không mong đợi nhìn hắn, hy vọng có thể nghe được từ trong miệng Đế Tuấn một lời nói khiến ,cho nàng an tâm. Ít nhất cũng cho nàng biết, chuyện tương lai hắn có tính toán như thế nào.

Nào có nghĩ đến ______

Tiểu tử chết toi này cư nhiên có vẻ mặt thản nhiên nhìn nàng!

“Nương tử, nàng nói cũng đúng. Phụ hoàng tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ, hắn nhất định sẽ phái thị vệ điều tra cẩn thận. Sẽ tóm chúng ta lại rồi phạt quỳ, nếu mẫu hậu có liều mạng cầu xin chúng ta tuyệt đối cũng không thoát được bị chửi mắng một trận. Tư vị bị phun nước bọt vào mặt rất ghê tởm.”

Mộ Lăng Không không nhịn được bốc hỏa, siết chặt bàn tay hắn: “Chàng biết rõ sẽ như vậy lại còn mang theo ta chạy trốn?”

“Nếu không phải nương tử có ý định từ bỏ vi phu, làm sao chúng ta phải nhanh chóng chạy trốn như vậy chứ.” Hắn bĩu môi bày ra vẻ mặt đau khổ.

Chỉ vài ba lời liền đem trách nhiệm đổ hết lên đầu nàng.

Cuối cùng còn giả bộ đáng thương chớp chớp mắt, đôi lông mi còn cong hơn nàng lên xuống tỏ ra vô tội.

“Chàng bây giờ hối hận còn kịp, xoay người về phía sau, dùng sức chạy như điên, sau nửa canh giờ có thể ở trong cung của mình trái ôm phải ấp, ăn chơi đàng điếm đấy!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.