Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Quyển 2 - Chương 133: Đế Tuấn vô sỉ (ba)



Một cô gái áo tím chê cười: “Mấy người kia? Ngươi cũng không nhìn một chút chúng ta là người nào, liền dám so sánh với mấy người kia?”

Đứng song song với nàng ta lục y thiếu nữ phụ họa: “Người của Tiêu Dao môn cũng sẽ chờ. Chỉ là tiểu điểm rách nát này đáng giá cho chúng ta chờ ư?”

Khóe mắt của Đế Tuấn khẽ lóe tinh quang rồi biến mất.

Chỗ ngồi của Tiểu Nam và Tiểu Bắc vừa lúc che kín hai lối đi nhỏ, bảo hộ hai vị chủ tử ở trong cùng, miễn cho người không thức thời quấy rầy.

Mộ Lăng Không theo âm thanh nhìn sang, kinh ngạc nhỏ giọng: “Lại là người của Tiêu Dao môn, thật là phách lối.”

“Nương tử quen bọn họ?” Đế Tuấn ôm lấy cánh tay của nàng, gương mặt dán lên, nháy mắt một cái mãnh liệt phóng điện, rất ngây thơ.

“Phì, chỉ là biết mà thôi, Môn phái này từ trước đến giờ đều hô khẩu hiệu phản hoàng thất, ngày ngày ước mơ cải đổi triều đình.” Mộ Lăng Không nói xong mới nhớ tới, người đang ngồi bên cạnh nàng chính là thái tử điện hạ nước Mạc Thương,

Tiêu Dao môn đúng lúc động phải họng thương rồi.

“Lăng Không, nàng biết thật nhiều đấy.” Đế Tuấn vẻ mặt không thay đổi, cũng không có bởi vì bốn chữ “Cải đổi triều đình” mà đổi mặt. Như là không có việc gì liên quan đến mình, vắt chân ngồi nhìn, thật đáng đánh đòn.

Tiểu Nam và Tiểu Bắc cũng biết ánh mắt bén nhọn không đáng để nhìn nghịch tặc, nhìn sang Đế Tuấn …. người nên tức giận nhất là chủ tử, nhưng lại hoàn toàn không quan tâm.

Mấy vị khách nhát gan còn chưa ăn xong đã vội vàng tính tiền rời đi, vừa lúc có chỗ trống, người Tiêu Dao môn liền ngồi xuống. Vừa đúng chính diện với bàn của Mộ Lăng Không.

Khi chờ thức ăn được mang lên, ánh mắt người của hai bàn không khỏi đụng chạm nhau.

Dung mạo của Mộ Lăng Không và Tiểu Nam khác hẳn với dân chúng bình thường, làm cho người ta không rời mắt được.

Bên bàn kia, người của Tiêu Dao môn vô luận là nam hay nữ, trong mắt đều có mấy phần dâm tà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.