Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Quyển 2 - Chương 139: Đế Tuấn vô sỉ (chín)



Sắc trời dần tối, bà chủ gọi hai đứa bé về, đóng cửa phòng, rửa mặt thay quần áo, chuẩn bị nghỉ ngơi.

Con chó vàng cũng được nhốt ở hậu viện, ăn cơm thiu canh cạn, ăn no lập tức hoàn toàn quên mất chức trách một đại quản gia, khò khè ngủ. Cho dù rất nhiều người đi qua nó, cũng hoàn toàn không thấy.

Đế Tuấn và Mộ Lăng Không đang đánh cờ, vừa đánh vừa cá cuộc, người nào thắng có thể yêu cầu đối phương làm một chuyện vô điều kiện.

Mộ Lăng Không quá hiểu, phu quân nhà nàng lại có chủ ý liên quan đến cá mẫu tử, đào bẫy rình rập chờ nàng nhảy vào. Một khi thua hắn, hắn liền có thể danh chính ngôn thuận đi làm chuyện hồ đồ, đến nơi có cá trong truyền thuyết kia, vì truyền thuyết kia mà mạo hiểm.

Nhưng chuyện đánh cờ, là chuyện phải dùng đầu óc, thận trọng, nhìn xa trông rộng, cùng với thiên phú có liên quan chứ không liên quan đến may mắn.

Mộ Lăng Không nếu thật sự nghiêm túc, chưa chắc sẽ bại bởi Đế Tuấn.

Ngươi tới ta đi, đi mười mấy bước, Mộ Lăng Không nhiều chiêu bình thường, như kẻ mới học. Trên thực tế lại chặt chẽ theo Đế Tuấn, khóa những con cờ của Đế Tuấn trong một phạm vi nhất định, binh tới tướng đỡ, dùng con nhỏ nhất để hy sinh, gây trở ngại cho công kích bén nhọn của hắn.

Không tới 30 nước, Đế Tuấn đã ngửi ra mùi vị âm mưu.

Muốn lui về sau, đã bị bao vây nặng nề, đường lui bị phong kín.

“Nương tử, nàng thật hư nha, cư nhiên thiết kế ta.” Hắn tiến tới, sử dụng mỹ nam kế, hôn rồi lại hôn, cười nịnh nói: “Nhường một bước, được không?”

“Chơi cờ không thể hối.” Đẩy bàn tay quấy rối của hắn ra, Mộ Lăng Không trợn mắt: “Nhanh lên một chút, đừng nghĩ ăn vạ. Chờ khi thắng chàng, ta liền muốn chàng thề, từ nay về sau không cho phép nhắc đến ba chữ cá mẫu tử.”

Đế Tuấn không chút hình tượng nào kêu rên một tiếng, mặt suy sụp tố cáo, đôi mắt tròn trịa tràn đầy không tình nguyện: “Quyết định này của nương tử, trực tiếp khiến vi phu đau lòng. Không được không được, ta phải vắt hết óc cũng phải nghĩ ra biện pháp. Vì tương lai hai đứa con ra đời phải tranh thủ cơ hội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.