Nàng nói là không tính, không quên lôi kéo tay áo của phu quân, muốn hắn há mồm.
Nếu không mấy người này vẫn thấp thỏm không yên.
Hắn nhìn Tiêu Hàn Nam, như cười như không.
Tiểu tử tốt, chơi non à?
Nhiều ưu điểm trên người hắn thì không học, lại học cái này, còn cố tình làm nũng với vợ của hắn.
Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.
Gặp lá gan lớn, nhưng mà chưa có gặp qua hắn dám làm trò với vợ yêu quý nhất của mình ở dưới mi mắt mình.
Tốt! ! Rất tốt! ! !
''Ngươi...'' Chỉ vào mũi của Tiêu Hàn Nam, Đế Tuấn lười biếng phân phó, ''Gia muốn kiểm tra công phu của ngươi có tụt lùi không, A Nam mập hơn bé rất nhiều, hay là sau khi lên núi, không có ai dạy dỗ, say tình với thanh sắc, nghe nói còn cưới hai vợ, không sai chứ?''
Thất trại chủ mồ hôi lạnh, ''Gia, oan uổng, oan uổng lớn, không phải là ta muốn cưới hai vợ, mà là hai vợ buộc ta thành thân... không tin người hỏi mấy vị ca ca, năm ngoái ta thật sự bị trói đưa vào động phòng.''
Sáu vị huynh trưởng không có lương tâm quay mặt đi cười.
Rất vui nhìn thấy Đế Tuấn đem tất cả tập trung trên người Tiêu Hàn Nam.
Về phần ra tay cứu, căn bản là việc không thể.
Không thêm dầu mỡ là đã nói bọn họ rất có nghĩa khí rồi.
''Gia mặt kệ cái này, A Nam cưới hai vợ là sự thật, lên cân cũng là sự thật, gia chỉ muốn kiểm tra công phu của ngươi, thế nào? Ngay cả đến quyền lợi này cũng không có? '' Tròng mắt hắn trừng trừng.
Tiêu Hàn Nam nhất thời co cổ lại, nhỏ giọng xin khoan dung, ''Lão đại phân phó, A Nam nghe lệnh.''
Hôm nay trốn không thoát, hắn đứng lên dũng cảm 'thấy việc nghĩa hăng hái làm', kết quả chịu khổ các huynh đệ vứt bỏ, bọn họ còn có tâm tình cười đứng một bên xem kịch vui, nếu không phải trên người mình còn có nhược điểm lão đại nắm trong tay, tám phần cần thêm dầu mỡ ồn ào lộn xộn rồi.