Cười khan nhào lên, không để ý nước nóng bỏng, một cái lập tức cuốn hai
người vào chỗ sâu: "Tiểu nương tử nhà ai bơi lội ở nơi hoang dã này, đến đây, cùng gia tắm uyên ương nào."
Mộ Lăng Không còn chưa thích ứng nhiệt độ trong nước, chỉ cảm thấy cả
người đều rát, đau đớn giống như tăng lên đến liệt rồi, muốn tránh cũng
không có cách nào tránh, liền uống hai ngụm nước, nhất thời miệng đầy
khổ sở.
"Phu quân...'
"Thật là tiểu nương tử phóng túng, nhìn thấy dã nam nhân liền kêu phu
quân, đến đây, để cho phu quân thương nàng thật tốt nào." Hắn càng chơi
càng hăng hái, chỉ một nụ hôn mà cũng có thể làm cho vô cùng tuyệt hảo,
đầu lưỡi linh hoạt quấn lấy sự nhiệt tình của nàng, không đồng ý thoát
đi.
Mộ Lăng Không mất sức lực, eo đến chân đều tê dại, gần như là đứng cũng
không vững, làm cho hắn nhân thể đẩy, lập tức nhũn như con chi chi cắm
xuống trong nước.
Đế Tuấn sớm đã có chuẩn bị, kéo thân thể của nàng, chậm rãi để xuống.
Thì ra là dưới nước lại có một khối đá lớn, đá sớm bị ôn tuyển bào mòn
mềm mại, lấy độ cao của Mộ Lăng Không, khoanh chân ngồi xuống nước cũng
chỉ qua đầu vai, lại không đến nỗi ngập đến cổ, làm cho nàng cảm thấy
thật sự khó thở.
Hắn cợt nha nắm vài nắm ở ngực nàng, vẫn chưa thỏa mãn: "Chúng ta trước
vội chính sự, đợi đến khi phu quân hảo hảo thương tiếc nàng....Tiểu
nương tử, dáng dấp thật đẹp."
Dứt lời còn học bộ dáng lưu manh, hôn bẹp một tiếng vang dội trên miệng nàng, ngả ngớn thế nào thì thế đấy.
Hắn nhìn Mộ Lăng Không suy yếu không có cách nào chống cự, liền yên tâm to gan chơi một trò chơi đặc biệt.
"Ta đau muốn chết rồi, chàng cứ tiếp tục đùa đi, quay đầu lại ta chết ở
chỗ này chàng cũng khỏi phải nghĩ đến việc muốn đứa nhỏ...Còn một chục?
Hừ, một cũng sẽ không có."
Nhưng nghĩ lại, nàng muốn chết, khó bảo toàn hắn sẽ không lập tức tìm niềm vui khác, còn buồn lo gì không có đứa nhỏ?
Cái ý niệm này khiến cho lòng người khó chịu, vì vậy Mộ Lăng Không lại cắn hàm răng bổ sung...