Bọn họ luôn luôn dùng toàn lực ứng phó, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để phát tác.
Đã từng đắc tội với bọn họ, tổn thương bọn họ, thậm chí là không thuận theo bọn họ, tất cả đều không phải là nhận kết quả chết không được tử tế hay sao.
Thỉnh thoảng gặp phải một loại cường giả như Đế Tuấn, Đại Tuyết Sơn cũng có đối sách ứng phó.
Không phải tất cả mọi người đều có sức mạnh vô địch giống hắn, chỉ cần xuống tay với người hắn để ý lập tức có thể bứt dây động rừng, đạt được ước muốn, đạt tới mục đích của mình.
Huynh đệ nhà họ Lục, tất cả đều là vật hy sinh.
“Nương tử, giúp vi phu chăm sóc chư vị huynh đệ.” Đế Tuấn nhắc lại một lần nữa, bờ môi khẽ nâng xuất hiện nụ cười tàn độc: “Làm phiền nương tử.”
Mộ Lăng Không sửng sốt.
Một cỗ áp bức khổng lồ nhanh chóng tiêu thất ở trên người Đế Tuấn.
Khí thế quanh người hắn áp bức khiến nàng không thở nổi.
Không cách nào cự tuyệt, không thể làm trái.
“Được, nhất định ta sẽ chăm sóc tốt giúp chàng, phu quân, cẩn thận.” Hai mắt đẫm lệ, trong mỗi lần chớp mắt đều có một giọt lệ trong suốt.
Áy náy trong lòng không thể gạt bỏ hết được, mặc kệ như thế nào, nàng đều không có cách nào đứng ở ngoài cho rằng tất cả mọi chuyện xảy ra không hề có quan hệ với nàng được.
Đế Tuấn bình tĩnh nhìn nàng.
Chẳng biết tại sao lập tức Mộ Lăng Không hiểu được lời nói hắn không thể nói ra miệng.
Khuôn mặt chếch nghiêng, gương mặt xinh xắn kiêu ngạo nâng cao đã làm cho Huyền Minh có thể thấy rõ được ý tưởng chân chính trong lòng nàng: “Xuất giá tòng phu, Mộ Lăng Không không có bất kỳ dị nghị nào đối với quyết định của phu quân, ngày đó ở bên trong động Băng, ta nói rất rõ, nếu không làm tổn thương tới người ta thương, không thể buông tha, cùng với Đại Tuyết Sơn bạn cũ gặp nhau, ta vui vẻ trong phạm vi năng lực vốn co lấy lễ đón tiếp.”
Ngược lại chống lại cái trừng của gương mặt non nớt còn trẻ lại bạc tình lạnh lùng trước mặt, Mộ Lăng Không cắn chặt hàm răng: “Nhưng, nếu có người lấy lý do là yêu đi giết người, Lăng Không nguyện ý tuân theo tất cả quyết định của phu quân. Dù sao, chàng mới chính là người ta nhìn trúng, ai cũng không so được.”