Mắt phượng xinh đẹp vén lên một cái khe hở thừa dịp nhìn lén sắc mặt Đế Tuấn, sau khi xác định hắn không có biểu tình gì khác thường mới lấy hết dũng khí tiếp tục nói.
‘‘Thực ra ta muốn tới giết một người ’’.
‘‘Sao? ’’ Đế Tuấn nhếch đôi mày rậm, không có biểu tình gì là bất ngờ, ý bảo nàng tiếp tục.
Mộ Lăng Không cười khổ, ‘‘Sư phụ ra lệnh, muốn ta đi giết hoàng hậu Tiêu mạn nhi của Mạc thương quốc, sau đó có thể dùng công lao này tìm người đổi lấy một vật, bất cứ cái gì tùy ta chọn".
Nghe xong, Đế Tuấn lại cười vui vẻ rồi, giống như nàng vừa mới nói chỉ là tán gẫu chút chuyện thời tiết hiện tại ... rất tốt
Ngược lại, làm cho Mộ Lăng Không thoáng qua chút hoài nghi.
Nàng muốn giết mẹ ruột của hắn nha, người này lại có thể một chút phản ứng cũng không có.
Nam nhân của nàng quả nhiên không phải người bình thường mà, ý chí mạnh mẽ đến biến thái.
Nhưng mà, hắn không có nổi giận ngay tại chỗ, bỏ lại nàng rời đi, nói chung quả là tốt.
Nếu đã nói ra, liền dứt khoát nói ra hết đi, ‘‘ta không biết thân phận thật sự của chàng, một lòng muốn lấy việc này đổi lấy bình an nửa đời sau, đâu có nghĩ đến vừa mới lẻn vào hoàng cung thì đã bị phát hiện, trên đường bị đuổi theo, sau cùng lại gặp được chàng, khi đó từ tiểu hòa thượng lắc mình một cái liền trở thành Cửu hoàng tử mạc thương quốc, con trai ruột của Tiêu hoàng hậu’’.
Không nhịn được nữa phát ra một tiếng thở dài thật sâu, Mộ Lăng Không đột nhiên cảm thấy bản thân là người không có vận may nhất trên thế giới.
Nhiều chuyện trùng hợp, chưa từng thấy qua người nào may mắn đụng chuẩn như vậy.
‘‘Ý nương tử là, trên mảnh giấy viết mệnh lệnh, thực ra là đến từ chỗ sư phụ của nàng ở Đại Tuyết Sơn ??’’. Hai tròng mắt ngưng tụ, Đế Tuấn cuối cùng cũng làm rõ nguyên nhân hậu quả.
‘‘Ừ, ta nhận ra chữ viết của người, đúng là do chính tay sư phụ viết mệnh lệnh’’. Nếu không nàng làm sao coi trọng như vậy.
Nàng phản ứng kịp thời, Đế Tuấn vừa nói tờ giấy....làm sao hắn biết chuyện tờ giấy? Hình như nàng không có nhắc đến nha.