Tiêu hoàng hậu ngồi cùng một chỗ với nàng nói chuyện riêng, mà Linh Đế đang trừng mắt lớn mắt nhỏ với hắn-----giận dỗi.
Bên ngoài hoàng đế đã nghĩ thông, gặp hắn thì không tức giận, nể tình hắn lập hai công lớn nên bày khuôn mặt hòa hoãn một chút.
Nhưng vừa nhìn thấy hắn đã quên hết.
Tiêu hoàng hậu làm như không thấy, đem lực chú ý đặt trên người Mộ Lăng Không, không ngừng nói nàng quá gầy yếu, vì để đền bù nên ban thường nhiều bào ngư vi cá.
Tiêu hoàng hậu coi như là một bà bà không thể tưởng tượng được.
Lần đầu nhìn thấy nàng đã trực tiếp đón nhận nàng, làm cho người ta thấy không phải là hoàng hậu cao cao tại thượng mà là một mẫu thân.
Nàng cảm thấy vô vùng ấm áp như nắng ấm mùa đông, làm cho người ta không tự chủ muốn dựa vào gần, sau đó liền đắm chìm trong loại ấm áp này, không bỏ được.