"Trừ người chết kia không phải, long bào, phối sức, vật quen dùng hằng ngày đều là lấy từ trên người phụ hoàng con, thân hình của thế thân này có vẻ không khác phụ hoàng con là mấy, xem ra đây không phải là chuyện nhất thời, hẳn là đã có chuẩn bị từ sớm." Lúc Tiêu hoàng hậu nói chuyện, tay một mực run run, nàng dùng cái tay còn lại đè nén, cũng không có cách hoàn toàn kiềm chế được.
Tỏ ra trấn định là để cho người khác xem.
Nếu như nàng cũng rối loạn, nước Mạc Thương này cũng ngã theo.
Nàng còn có nhi tử, không thể ngã xuống, dù là cắn răng cố chống đỡ, cũng phải kiên trì an bài xong tất cả.
"Nhi thần lập tức sắp xếp, phái người đi chặn lại." Tối ngày hôm qua mới gây án, tặc tử nhất định chưa trốn xa, chỉ cần an bài thích đáng, còn có cơ hội xoay chuyển rất lớn.
"Không, Cửu Nhi, chúng ta phải thống nhất cách giải quyết, đối với bên ngoài thì nói phụ hoàng con bệnh nặng đột nhiên bộc phát mà chết, thương nghị với mấy vị trọng thần đáng tin trong triều, đè ép mọi chuyện xuống." Đôi mắt Tiêu hoàng hậu đỏ bừng, hết sức khống chế tâm tình, nói cực kỳ nhanh, hiển nhiên đã sớm cẩn thận nghĩ phương pháp giải quyết, "Chuyện kế tiếp, không cho phép con nhúng tay, ngoan ngoãn lên ngôi, chống đỡ nước Mạc Thương, đây là tâm huyết cả đời của phụ hoàng con, cực kỳ để ý, chúng ta không thể để cho hắn thất vọng."
"Nhưng ——"
Đế Tuấn vừa nói, liền bị Tiêu hoàng hậu cường thế cắt đứt, "Không có nhưng nhị gì hết, cũng không phải việc con có thể lựa chọn, chỉ cần con nghe lời của mẫu hậu, ta bảo đảm, phụ hoàng con chắc chắn sẽ không có chuyện, ta sẽ tự mình dẫn hắn trở lại, con phải tin tưởng ta."
Đau thương trong mắt nàng, dày đặc như thế.
Cũng không phải ý tứ bình nứt không sợ mẻ, muốn buông tay Linh Đế.
Rất nhiều nỗi niềm khó nói, cho dù là đối mặt con trai ruột thì cũng không nói ra.
"Cửu Nhi, hiện tại mẫu hậu không có thời gian đặt hết tinh lực ở trong triều, con đã trưởng thành, lần này đều dựa vào con."