"Nương tử, cư nhiên thật sự là ngươi, ô ô ô, vi phu nhớ ngươi muốn chết..." Nụ hôn nóng bỏng, ùn ùn kéo đến, từ phía sau lưng tập kích đến, không để ý nàng giãy dụa, Đế Tuấn sức lực lớn đến dọa người.
"Buông ta ra...Uhm..." Mới phun ra ba chữ, lửa giận tới chưa kịp gầm thét, đã bị hắn lấy môi chặn lại, lưỡi ranh mãnh cường cạy ra hàm răng, trằn trọc thăm dò vào, hấp thu ngọt ngào của nàng.
Mộ Lăng Không dùng sức đẩy, cũng không có biện pháp đem dính sát vào thân thể ' vạch trần ', thật sự không cam lòng hắn chạm qua người khác lại hôn môi nàng, vì vậy tâm độc ác, hướng tới nơi không biết xấu hổ tập kích môi của nàng cắn một miếng.
"Ai u.... ..." Tiếng hô đau chợt vang lên.
Vẻ mặt Đế Tuấn lên án, trong bóng đêm mắt phát ra lượng ánh sáng đốt người sáng bóng, "Nương tử, ngươi học xấu, lại yêu thô bạo, nhưng mà...ta rất thích nha!"
Nữ nhân tốt sợ người dây dưa, vợ nổi giận một dạng sợ nam nhân quấn lấy, ngẫu nhiên, hắn chính là da mặt dày.
Một người liều chết cũng phải chiếm được tiện nghi.
Một người khác không muốn sống nữa cũng phải phản kháng tới cùng.
Trong lòng Mộ Lăng Không kịch liệt tức giận, làm sao còn giống quá khứ giả bộ tức giận được hắn đuổi theo liền cho qua, nghĩ đến ban ngày hắn ngồi cạnh nữ nhân khác, bộ dáng cười như cảnh xuân tươi đẹp, nàng thì càng ngày càng tức.
Hiện tại phát hiện là nàng, liền vội vã chạy tới, gặp mặt chưa nói lời nào, liền trực tiếp muốn làm loại chuyện này, hừ, thực cho rằng tính tình nàng dễ chịu, cái gì cũng có thể nhịn sao.
"Nương tử, nhẹ chút nhẹ chút, đau quá." Hai bên hông của Đế Tuấn treo hai tay nhỏ bé, nắm được miếng thịt nhỏ, dùng sức xoay tròn, đau rát khổ sở, một phần vạn phân rõ ràng.
Hắn chưa kịp cầu xin, bên tai Mộ Lăng Không nghe, hàm răng hé mở, nhưng không nói chuyện, môi trực tiếp nhắm ngay gần bả vai, đại lực cắn lên, cùng lúc đó, toàn thân một trận co rút....
"Nương tử của ta, nàng vẫn thơm ngọt như vậy, thèm chết vi phu rồi".