Tiêu Duy Bạch, còn
đứng ngây ở đó làm gì, mau đem thức ăn trong túi lấy ra, Huyền Vũ đi đốt một đống lửa, Chu Tước phụ trách hâm nóng, không cần những thứ điểm tâm vừa ngọt vừa ngán, có hay không ô mai chua? Cái gì? Không có! ! Các
ngươi làm ăn cái gì không biết, còn không mau sai người đi mua! Nhanh
lên một chút, cũng mang mấy thứ đó về đây, để cho Cửu tẩu ta chọn thứ
thích ăn...." Thái Nhất ra lệnh liên hồi giống như đại bác bùm bùm bắn
tới, các thủ hạ vốn ở xa xa đứng xem chờ lệnh lập tức lộn xộn.
Mặc dù nơi này quả thật không phải là một nơi tốt để nhóm lửa.
Hơn nữa Mộ Lăng Không kỳ thực cũng không phải rất muốn ăn cái gì.... ...
Quan trọng hơn là, nàng không hiểu trong hồ lô của Thái Nhất bán có cái gì.
Thập nhị gia an bài xong tất cả, xin lỗi sờ sờ cái ót nhẵn bóng, chen tới
trước mấy bước, "Cửu tẩu, tẩu có cảm thấy mệt hay không , nếu không thì
ngồi nghỉ chút đi, đứng thẳng trong thời gian dài đối với thân thể không tốt đâu."
Dứt lời, vung tay lên để cho người cầm tới áo choàng
lông dày, trải xuống mặt trên tảng đá lớn, lại mời Mộ Lăng Không nhẹ
nhàng bước đi qua ngồi xuống.
"Thái Nhất, đem móng vuốt của ngươi cách xa thê tử ta một chút, không thì chờ khi cụt một tay thần tăng đi. " Hắn là một nam nhân có nguyên tắc, xâm phạm tới danh giới cuối cùng,
dù là đệ đệ ruột cũng tuyệt đối không nương tay.
Người sau còn lại là ngượng ngùng thu tay về, "Đồ hẹp hòi, ta chỉ muốn tìm Cửu tẩu liên lạc tình cảm."
"Ngươi không sợ bị lột da, thì cứ tiếp tục đi." Đế Tuấn không ngại nói, thật
sự không ngại, lời cảnh cáo lúc trước, hắn còn dám tái phạm, cũng không
trách người được.
"Nghiên cứu bản đồ của ngươi cho tốt đi, chớ
nghe trộm ta cùng Cửu tẩu nói chuyện." Khinh bỉ liếc hắn một cái, quả
nhiên Thái Nhất thu lại rất nhiều, nửa ngồi ở bên cạnh Mộ Lăng Không, nở nụ cười ôn hòa, súc vật vô hại, "Nghe Cửu ca nói, tẩu mang thai tiểu
bảo bảo."
Mộ Lăng Không thật sự không ngờ tới hắn quấn lấy mình lâu như vậy, chuyện muốn nói lại là đây.