Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Quyển 5 - Chương 456: Không có việc gì đừng luôn luôn nghĩ tới kéo nam nhân của người khác ra khỏi giường (6)



Dừng một chút, Đế Tuấn lại dùng loại giọng không nhanh không chậm làm cho người ta yên tâm nói "Hiện tại ngài đi qua bồi phụ hoàng đi, hắn trúng độc, không có người thích hợp ở bên cạnh, không ổn."

"Hậu Thổ nàng. . ." Tiêu Mạn Nhi lo lắng chỉ chỉ bên ngoài.

"Nàng giao cho ta đi." Đế Tuấn đảm nhiệm nhiều việc, dùng ánh mắt ám chỉ cho Chu Tước ở bên cạnh, người phía sau liền thông minh kéo cánh tay của Tiêu Hoàng hậu, nhẹ nhàng nói, thuyết phục nàng rời đi.

"Cửu nhi, ngươi phải cẩn thận." Thực lực của Hậu Thổ đương nhiên vượt qua nhiều các thế hệ đứng đầu ở Đại Tuyết sơn, không phải có ngay lập tức đối phó như vậy, con trai của nàng tuy rằng mạnh mẽ, nhưng Tiêu Mạn Nhi vẫn lo lắng không thôi.

"Mẫu hậu, trước tiên ngài mang người đưa phụ hoàng về Đô thành, đến bên kia rồi tự nhiên sẽ có người tiếp ứng." Hậu Thổ thánh mẫu gần kề bên người, Đế Tuấn không có thời gian nói thêm nữa, thúc giục Tiêu òoàng hậu mau rời đi, hắn chợt nghiêng mình, chủ động hiện thân từ nơi tối tăm, hấp dẫn phần lớn sự chú ý của đối phương, để Chu Tước có cơ hội đỡ mẫu thân rời đi.

Hậu Thổ thánh mẫu đuổi theo dấu vết mê hương thảo, vốn tưởng rằng chặn được kẻ thù lâu năm, lại không đoán được từ nơi tăm tối đi tới lại là người thiếu niên, con mắt to tròn chớp động hồn nhiên, ngũ quan xinh xắn, góc cạnh giống như được gọt dũa, môi đỏ mọng hơi nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng muốt.

Thoáng thất thần, năm tháng quay ngược lại, phảng phất như lúc mới gặp lần đầu, như một vầng đông, phiếm kinh hồng.

"Long. . ." Trong đầu dao động, nàng biết rõ thiếu niên ở trước mắt cũng không phải người yêu ngày đó, nhưng dung mạo này lại tương tự lúc đó, lại khiến cho Hậu Thổ không có biện pháp phân biệt rõ ràng.

Quá giống.

Quả thực là giống như từ một khuôn mẫu in ra.

Sau đó, nàng nhìn thấy hắn chầm chậm tháo dây buộc nhuyễn kiếm bên hông ra, rót vào một cỗ chân khí, làm cho thân kiếm cứng rắn như sắt, chuẩn xác nhắm ngay mi tâm của nàng.

"Gọi Huyền Minh ra đây, nói Đế Tuấn dẫn theo oan hồn Hoàng Đường sơn, đến đây tìm hắn lấy mạng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.