"Mộ Lăng Không nghe lệnh, hôm nay gặp chuyện, Hậu Thổ không cách nào bảo toàn nhất mạch Đại Tuyết sơn, ngươi vốn là các vị Thần vương đề cử làm người thừa kế, trải qua nhiều năm kiểm tra đánh giá, tuy còn khuyết điểm nhỏ, nhưng không ảnh hưởng đến đại cục, từ giờ trở đi, ngươi chính là sơn chủ đời thứ tám của Đại Tuyết Sơn, chấp chưởng thuận theo hiệu lệnh quần hùng, không ai dám không nghe theo."
Đế Tuấn bị kích thích thiếu chút nữa bạo phát tại chỗ.
Bên này Mộ Lăng Không mới vừa cứu xong Huyền Minh, lại nhắm mắt nhào tới, nửa ôm lấy phu quân, ý bảo chàng bìn tĩnh chớ nóng.
"Sư phụ, chuyện này không thể được, Lăng Không đã lập gia đình, đã sớm mất tư cách thừa kế." Gương mặt ửng đỏ, luẩn quẩn rất lâu, lại nói, "Hơn nữa, đồ nhi cũng không thể mặc kệ trượng phu, hàng năm sống một mình ở nơi này."
"Lăng Không, ngươi là không nhận sư phụ?" Hậu Thổ cáu kỉnh quát hỏi, nàng coi như là không có võ công, uy nghiêm thường ngày thì vẫn còn.
Đế Tuấn bắt đầu giãy dụa.
Tay nhỏ của Mộ Lăng Không mỏi nhừ, dùng hết khí lực toàn thân mới khiến cho hắn không tại chỗ giết người cho hả giận, "Đây cũng không phải vấn đề có nhận biết hay không, người nghĩ quá nghiêm trọng, chuyện cho tới bây giờ, cái bí mật nhỏ đấy, Lăng Không cũng không có cách nào che giấu nữa,...Thật ra thì....đồ nhi...trong bụng con đã có huyết mạch hoàng thất, xin người thứ lỗi."
Trời trong một tiếng set đánh, đánh trúng chính xác đỉnh đầu Hậu Thổ Thánh mẫu.
Nàng cháy xém, hai mắt như điện, khóa chặt trên bụng Mộ Lăng Không.
Nơi đó còn rất bằng phẳng, không nhìn ra dấu vết của sinh mạng mới.
"Ngươi lừa gạt sư phụ đúng không?" Gần như là cắn chặt răng, mới khó khăn nói ra mấy chữ này, Hậu Thổ Thánh mẫu hai mươi mấy năm không có bị đả kích, thói quen ngồi tít trên cao, được nhiều người ủng hộ, liên tiếp bị đánh bại, quả thật khó có thể chịu đựng được.
"Lăng Không không dám có điều gì lừa gạt, người nếu không tin, có thể tự mình kiểm tra." Hơi tiến lên trước mọt bước nhỏ, đem cổ tay đưa tới trước mặt Hậu Thổ.