Triệu Thủy Sinh xác thật nhận thức vài người, trong đó có một người gọi là Vương Nhị, là một tên lưu manh ở trấn trên, tuy rằng là lưu manh, nhưng là người rất hiếu thuận, Triệu Thủy Sinh tiếp tế hắn vài lần, Vương Nhị có thể cho mẫu thân xem bệnh, rất cảm kích Triệu Thủy Sinh.
Hắn vẫn luôn sầu chưa tìm thấy cơ hội báo đáp, cho nên lần này Triệu Thủy Sinh vừa nói nhờ hắn đi hỏi thăm tin tức, Vương Nhị lập tức vỗ ngực bảo đảm, “Triệu đại ca, huynh yên tâm, bảo đảm sẽ hỏi thăm rõ ràng cho huynh!”
Chuyện này với hắn mà nói, còn không phải chỉ là một bữa ăn sáng? Chỉ là hỏi thăm chuyện của một quả phụ thôi mà.
Thật ra Vương Nhị không hề liên hệ quả phụ này với Triệu Thủy Sinh, rốt cuộc nhân phẩm Triệu Thủy Sinh rành rành ra đó.
Cho nên người với người vốn không giống nhau, người như Hà Thúy Cô, sẽ nghĩ những chuyện đen tối, hạ thấp người khác.
Lại nói Trương quả phụ xác thật lại dựa vào một người lần nữa, người này gọi là Ngưu Đại Bưu, ở Hà gia thôn cũng coi như một nhân vật nổi danh. Bởi vì hắn có chút phương pháp, ngày thường hô bằng gọi hữu không biết làm nghề nghiệp gì.
Ngưu Đại Bưu cũng nghe nói qua thanh danh Trương quả phụ, sau đó thường xuyên qua lại rồi dây dưa với nhau.
Trương quả phụ bởi vì đi theo Ngưu Đại Bưu, cảm thấy mình lại có chỗ dựa vững vàng.
Nàng ta nghĩ đến lần trước bị hai vợ chồng Triệu Thủy Sinh làm nghẹn khuất, phải trả thù này mới xem như xong việc.
Đi theo Ngưu Đại Bưu cũng có vài kẻ tay sai, bị Trương quả phụ phân phó làm việc, cũng rất nghiêm túc.
Chỉ là cho người ta một chút giáo huấn? Chuyện này dễ như trở bàn tay, làm tốt, Trương quả phụ thổi gió bên gối, bọn họ ở trước mặt đại ca cũng có mặt mũi.
Vì thế mới có màn diễn cướp đường như vậy.
Bọn họ tìm hiểu lộ trình của Triệu Thủy Sinh mấy ngày gần đây, cho nên mới chọn lúc ấy xuống tay.
Nhưng không nghĩ tới Triệu Thủy Sinh là quỷ nghèo, trên người chỉ có mấy văn tiền.
Không có cách nào, cũng không muốn tay không mà về, liền đoạt quần áo trên người Triệu Thủy Sinh, tốt xấu cũng được chút tiền, không bán được tiền, cũng có thể mặc ở trên người không phải sao?
Trở về báo cho Trương quả phụ, Trương quả phụ tức chết, “Ai bảo các ngươi đi đánh cướp nam nhân đó? Ta nói là người nữ, các ngươi không có đầu óc sao?”
Người dẫn đầu người vội cười nói: “Đại tẩu, không phải chúng ta không nghĩ đến mà là nữ nhân kia ngày thường đều không ra khỏi cửa, chúng ta cũng không tiện tới cửa kéo người ra, đại tẩu nói chỉ là cho chút giáo huấn, thật kéo tới nhà, vậy tội danh sẽ lớn, hơn nữa chung quanh còn có hàng xóm, dù sao ngươi nói hai người bọn họ đều đắc tội đại tẩu, vậy đánh cướp nam nhân kia một lần, cũng là hù dọa bọn họ, đại tẩu không biết, nam nhân bị chúng ta đoạt quần áo, sau khi trở về chắc chắn vô cùng mất mặt. Đại tẩu cũng hả giận.”
Thấy sau khi nghe xong thần sắc Trương quả phụ cũng không chuyển biến tốt, hắn nói: “Đại tẩu, chuyện này chúng ta gạt đại ca làm, nếu đại tẩu như vậy, chỉ đối phó nữ, không đối phó nam, vạn nhất đại ca biết sẽ ghen, như vậy thì không tốt.”
Thế nào, ngươi còn đau lòng nam nhân khác? Vậy không tốt nha.
Trương quả phụ nghe xong sắc mặt mới đẹp lên chút, nói: “Được rồi, lần này đa tạ các ngươi, xem như ta xả được giận không ít, chuyện này cũng đừng nói cho ai mới tốt.”
Hiện tại Trương quả phụ còn muốn trông cậy vào Ngưu Đại Bưu, sao có thể đắc tội hắn?
“Thứ gì! Bất quá là cái giày rách, còn vênh váo!” Một trong ba kẻ tay sai không phục nói.
Còn không phải là dựa vào ngủ với nam nhân mới có hôm nay sao? Còn la lên hét xuống, chạy việc cho nàng ta còn không được thứ gì tốt. Thật là làm không công.
“Được rồi, bớt tranh cãi đi.” Thổi gió bên gối vẫn là rất lợi hại, một khi không cẩn thận sẽ thổi luôn người đi.
Vương Nhị không mất bao nhiêu công sức đã hỏi rõ ràng tình huống của Trương quả phụ.
“Hiện tại đang trộn lẫn với một kẻ tên là Ngưu Đại Bưu, ở cùng một chỗ, người trong thôn dám giận không dám nói, bởi vì Ngưu Đại Bưu này nghe nói còn từng giết người, hình như trước kia hắn từng làm thổ phỉ, chuyện này không có chứng cứ, mọi người đều ngầm nói, chẳng qua trên mặt Ngưu Đại Bưu thật có một sẹo do đao chém, cũng có mấy người đi theo làm thuộc hạ.”
“Đa tạ Vương huynh đệ.” Triệu Thủy Sinh nói: “Có rảnh đến nhà ta uống vài ly.”
Vương Nhị vội xua tay, “Triệu đại ca, ngày thường huynh giúp ta không ít, sao còn có thể phiền toái huynh, lại nói chuyện này chỉ là việc nhỏ, chỉ cần có thể giúp được đại ca là tốt rồi.”
“Đã hỏi thăm rõ ràng rồi?” Lý Lê Hoa hỏi Triệu Thủy Sinh.
Triệu Thủy Sinh đem những chuyện Vương Nhị hỏi thăm được nói cho Lý Lê Hoa, Lý Lê Hoa nghe xong nói: “Nói như vậy, ta thấy Trương quả phụ là gạt Ngưu Đại Bưu tự mình hành sự, bằng không cũng không phải là kết quả như vậy.”
Nếu thật là người Ngưu Đại Bưu phái, sẽ không đơn giản như vậy.
Ít nhất cũng sẽ trói người lại đánh một trận, dựa theo tính tình Ngưu Đại Bưu mà Vương Nhị nói.
Triệu Thủy Sinh gật đầu, hắn cũng cho là vậy, “Người này nếu đã có chỗ dựa, vì sao không trực tiếp tìm Ngưu Đại Bưu giúp nàng xả giận?”
“Chàng không hiểu nữ nhân rồi, thật ra ta có thể lý giải tâm tình Trương quả phụ, không phải nàng ta sợ tâm tư dơ bẩn của mình bị Ngưu Đại Bưu phát hiện à? Bất luận một nam nhân nào cũng không chịu nổi nữ nhân của mình mơ tưởng nam nhân khác, cho dù là chuyện trước kia.”
Lúc trước Trương quả phụ muốn câu dẫn Triệu Thủy Sinh, nếu bị Ngưu Đại Bưu biết, vậy thì Trương quả phụ, hừ hừ.
Hơn nữa, Trương quả phụ đến bây giờ còn nhớ mãi không quên muốn tìm bọn họ trả thù, Ngưu Đại Bưu mà biết được sẽ nghĩ như thế nào?
Chắc là nàng ta còn để ý Triệu Thủy Sinh, nam nhân như Ngưu Đại Bưu sẽ chịu được sao? Cho nên nàng ta chỉ có thể ngầm tìm người tới tìm bọn họ gây phiền toái.
Tâm tư nữ nhân thật đúng là kỳ quái. Triệu Thủy Sinh cảm thấy mình không có cách nào lý giải.
Nữ nhân có nhiều cong cong quẹo quẹo như vậy, Triệu Thủy Sinh tỏ vẻ, về sau hắn phải cần suy xét nhiều hơn chút.
Một đại nam nhân như hắn thật đúng là không nghĩ tới điểm này.
Bất quá, chuyện Trương quả phụ để ý hắn, thật làm hắn không thoải mái
Triệu Thủy Sinh nói: “Chỉ không biết Ngưu Đại Bưu là dạng người gì, nếu lần này không thành, nữ nhân kia lại nghĩ ra lời nói dối gì đó làm Ngưu Đại Bưu ra tay thì không xong.” Khi không có quyền thế, một lưu manh du côn nho nhỏ cũng có thể chỉnh bọn họ.
“Chàng ngàn vạn lần đừng tiết lộ tâm tư của Trương quả phụ cho Ngưu Đại Bưu, vạn nhất Ngưu Đại Bưu giận chó đánh mèo đến trên đầu chàng thì không tốt.” Không hổ là người hiểu biết Triệu Thủy Sinh, chắc chắn Triệu Thủy Sinh sẽ không để bị đánh cướp còn thờ ơ, vạn nhất hắn tiết lộ cho Ngưu Đại Bưu tâm tư dơ bẩn trước kia của Trương quả phụ thì có thể không xong, nam nhân có đôi khi cũng có tính ghen ghét rất mạnh.
Triệu Thủy Sinh cười nói: “Chuyện giết địch một ngàn tự tổn hại 800 này, làm cũng không có lời, đường này không thông, còn có rất nhiều con đường khác thông suốt.”
“Chàng là nói, dùng những người khác?” Lý Lê Hoa hỏi.
Triệu Thủy Sinh gật đầu, “Nếu thanh danh nữ nhân kia thật không tốt như vậy, bắt lấy bím tóc của nàng rất dễ dàng, hơn nữa, nếu thời điểm Trương quả phụ ở cùng Ngưu Đại Bưu còn, còn dính dáng đến nam nhân thì sao?”
Tàn nhẫn, thật là tàn nhẫn! Chuyện quá khứ còn có thể nói là cho qua, Trương quả phụ tất nhiên có thể giảo biện là bởi vì còn chưa gặp được Ngưu Đại Bưu nhân trung long phượng, cho nên mới hồ đồ. Nói không chừng còn lừa gạt được Ngưu Đại Bưu tin tưởng.
Nhưng nếu là lúc đi theo Ngưu Đại Bưu, nàng ta còn liên hệ với nam nhân khác thì khác gì đội nón xanh cho Ngưu Đại Bưu, cho dù Ngưu Đại Bưu và Trương quả phụ là chơi đùa qua đường, tôn nghiêm của nam nhân cũng không chịu nổi.
Đối xử với kẻ địch nhân từ, là tàn nhẫn với chính mình. Lý Lê Hoa sẽ không mềm lòng, thay vì chờ đến lúc Trương quả phụ nói dối, bảo Ngưu Đại Bưu đối phó bọn họ, còn không bằng tiên hạ thủ vi cường. Bằng không sẽ phải chịu tai ương.
Bọn họ cũng không phải là người để người khác chọc bọn họ, còn không hoàn thủ.
Làm loại chuyện này tuyệt đối không phải là vấn đề với Triệu Thủy Sinh. Bởi vì các triều thần của hắn sử dụng loại thủ đoạn này cũng không ít, vì đả kích đối thủ, quả thực là dùng bất cứ thủ đoạn nào, đương nhiên đối phương cũng không phải bị động chịu đánh.
Nhưng Trương quả phụ sao có thể sánh bằng các triều thần? Chỉ bằng chuyện nàng gạt Ngưu Đại Bưu phái người tới cướp bóc bọn họ, đã có thể làm ầm ĩ lên.
Nếu là gạt Ngưu Đại Bưu, như vậy khẳng định sẽ giấu diếm Ngưu Đại Bưu gặp mấy người này. Một nữ nhân, ngầm gặp thủ hạ của mình, còn gạt người khác, hơn nữa thanh danh Trương quả phụ lại rất tệ, trừ phi Ngưu Đại Bưu đặc biệt tín nhiệm Trương quả phụ, bằng không chắc chắn sẽ hoài nghi.
Đến lúc đó lại thêm ít lửa, củi khô bốc cháy.
Đến lúc đó Trương quả phụ với mấy kẻ đánh cướp kia, khẳng định sẽ bị hoài nghi, Ngưu Đại Bưu sẽ nghe Trương quả phụ giải thích sao? Tìm người như Trương quả phụ, khẳng định cũng không phải thiệt tình gì, chỉ cần đội nón xanh cho hắn, hắn tuyệt đối sẽ nổi nóng chỉ muốn xả hết giận.
Cho nên mưu kế đơn giản đến không thể đơn giản hơn này, rất dễ dàng thành công.
Triệu Xuân Hoa đắc ý dào dạt về tới nhà mẹ đẻ, nhìn thấy Hà Thúy Cô thì trừng mắt nhìn ả một cái, sau đó nói: “Có người khuỷu tay quẹo ra ngoài, đáng tiếc, hiện tại có vài người xúi quẩy.” Nhìn thấy Triệu bà tử, ả lập tức cười nói: “Nương, nương có biết hay không, Trương quả phụ bị người đánh một trận, sau đó lột quần áo, trói chung với một cái tên du thủ du thực, rất nhiều người trong thôn chúng ta đi vây xem đó.”
Thật là làm lòng người sảng khoái, quả thực không thể tốt hơn được nữa. Trương quả phụ ỷ vào lớn lên đẹp, thông đồng với đầy người trong thôn, lúc này bị bêu xấu.
Hà Thúy Cô hừ lạnh một tiếng, làm ra vẻ không nghe thấy nhưng lỗ tai lại dựng lên.
“Hay lắm, quả phụ lẳng lơ kia cũng có ngày hôm nay à? Còn có người dám làm chuyện này? Không phải một người hai người đều bị kia yêu tinh kia mê hoặc à?” Triệu bà tử hỏi.