Chiếc cánh đơn độc sau lưng dang rộng về bên trái, Na Trát ngự giữa không trung, mắt chẳng buồn chớp, cả người bất động.
Nàng đang đợi.
May thay, sự chờ đợi ấy đã không kéo dài quá lâu. Còn chưa đến một phút thì đã có phản hồi từ quỷ ảnh. Nhờ vào sóng âm dao động từ những tiếng cười, một vài trong số chúng đã phát hiện ra tung tích của Thánh tử Cửu Âm Giáo.
Một giây cũng không bỏ lỡ, cánh đột ngột vỗ mạnh, Na Trát nhắm về hướng đông độn quang bay đi.
...
Lát sau.
Rốt cuộc thì Na Trát đã đuổi kịp kẻ thù của mình.
Chẳng có gì lạ, sức mạnh hiện tại của nàng đã ngang bằng với tu sĩ Linh anh đệ cửu trọng, tốc độ độn quang hiển nhiên cũng hơn xa Thánh tử Cửu Âm Giáo. Huống hồ vì muốn che giấu khí tức mà đối phương còn cố tình giảm bớt quá nửa linh lực sử dụng trong khi lực lượng của Vạn Cổ Tiên Liên lại không thể hoàn toàn bù đắp được, bị đuổi kịp âu cũng bình thường.
Lần này, Thánh tử Cửu Âm Giáo lại tính sai. Tài truy tung của Na Trát hơn xa so với những gì hắn có thể tưởng tượng. Khả năng vận dụng thần thông của nàng quá mức quỷ dị.
Bách Quỷ Tiếu Thương Thiên – một trong những loại thần thông thượng thừa nằm trong bộ công pháp Bách Thế Thiên Ma Kinh, cái đấy hắn biết, hơn nữa cũng có năng lực để thi triển.
Thế nhưng... Đó không phải chỉ là thần thông dùng để công kích thôi sao? Truy tung mà nói... Hắn đúng là chưa bao giờ nghĩ tới.
Từ những tiếng cười ghê rợn chói tai được sử dụng với mục đích làm ảnh hưởng đến tâm trí kẻ địch lại được biến thành sóng âm truy tung, trình độ vận dụng kiểu này, Thánh tử hắn quả thực tự thẹn không bằng.
Nếu là một lúc khác, trong một hoàn cảnh khác thì có lẽ hắn sẽ đứng cảm thán trong giây lát. Nhưng còn hiện tại thì không. Hắn chẳng có thời gian và cũng chẳng có tâm tình.
“Ngươi tưởng hôm nay còn có khả năng chạy thoát sao?!”.
“Đạo hữu...”.
Vừa mới thốt lên được hai tiếng thì Thánh tử Cửu Âm Giáo đã bị buộc phải im lặng.
Na Trát, nàng đã lao đến.
Với lượng chân nguyên bị tổn hao quá nhiều, hai Linh anh trong cơ thể nàng đã nhanh chóng suy yếu, e rằng không thể duy trì hình dạng biến đổi bao lâu nữa. Nàng cần phải nhanh chóng kết liễu kẻ thù.
Ong!
Ong!
Cảm nhận được sát tâm mãnh liệt của Na Trát, liêm đao trong tay nàng cũng rung lên dữ dội.
Dấu ấn trên trán lại sáng thêm một chút, Na Trát xoay người biến chiêu.
Thiên Ma Trảm: Quang Diệt U Linh Trảm!
Nguy cơ cận kề, Thánh tử Cửu Âm Giáo đương nhiên sẽ không khoanh tay chờ chết. Linh anh, Vạn Cổ Tiên Liên, lực lượng cả hai cấp tức được hắn điều động.
Tương tự Na Trát, một Quang Diệt U Linh Trảm được đánh ra.
Chớp mắt, cả hai va vào nhau.
“Oành... Oành...”.
...
“Ầm... Ầm...!”.
...
Và kết quả... Một trong hai quang ảnh đã triệt để bị đánh tan trong khi cái còn lại, dù đã yếu bớt nhưng đích thị vẫn tồn tại. Lúc này, nó đang hướng về phía Thánh tử Cửu Âm Giáo tiếp tục đánh tới.
“Nhân loại thấp hèn! Thần thông Kim Nguyệt Tu La ta không phải thứ các ngươi có khả năng nắm được đâu!”.
Miệng nói nhưng tay vẫn chẳng hề chậm đi tí nào. Trong tích tắc, một thần thông lợi hại nữa lại được Na Trát xuất ra.
Ném liêm đao lên không trung, nàng chắp tay lại, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhanh chóng kết ấn.
Một đồ án ba tầng dần hình thành. Tầng bên ngoài thì có màu đen, giữa là màu xanh và trong cùng là màu đỏ. Nếu để ý kỹ sẽ thấy bên trong tầng màu đỏ này, các đường nét đứt quãng dường như là hình tượng của một loài chim nào đó.
“O... À... N... H...!!”.
“Ầm! Ầm!...”.
...
Bên kia, khi vừa hóa giải xong Quang Diệt U Linh Trảm của Na Trát, Thánh tử Cửu Âm Giáo một lời không nói lập tức tự mình tổn hao chân nguyên, quay đầu bỏ chạy.
Tuy chưa biết chính xác Na Trát sắp làm gì nhưng dựa vào khí tức khủng bố phát ra từ đồ án ba tầng nọ, hắn quả rất e ngại. Thành thật hơn một chút thì là sợ hãi. Hắn chẳng muốn nghênh đón nó một tí nào cả. Linh tính mách bảo rằng cái thứ sắp xuất hiện từ đồ án kia sẽ lấy mạng hắn.
“Hừ! Ngươi có thể chạy được sao!”.
Nhìn thấy kẻ thù đào tẩu, Na Trát liền gia tăng lực lượng lên đồ án trước mặt.
Tức thì, đồ án sáng rực lên.
Kế đó, hai tầng màu đen và màu xanh bên ngoài chợt tiêu thất; Riêng về tầng màu đỏ trong cùng thì đang bắt đầu sống dậy.
Những đường nét đứt quãng nhanh Fs93ZOoM chóng nối liền, đến khi hoàn thiện thì một tiếng kêu vang trời cất lên.
Tiếp đấy, một thân ảnh xuất hiện.
Nó có màu đen, mào dựng thẳng đứng, đuôi dài và rậm, trên mỗi lông đuôi lại có hơn chục đốm sáng hình bán nguyệt vàng rực.
Hình dạng này... Trừ bỏ màu sắc cùng một ít họa tiết trên thân thì quả giống hệt với khổng tước trong truyền thuyết.
...
Đứng trên lưng con vật vừa hiện thân, Na Trát lớn giọng:
“Minh Tước, truy!”.
Lời nàng như một đạo mệnh lệnh tuyệt đối, Minh Tước vừa nhận được thì liền vỗ cánh đuổi theo Thánh tử Cửu Âm Giáo.
Hơn bất cứ phương thức di chuyển nào từ nãy giờ, tốc độ của nó hoàn toàn vượt trội, thậm chí so với Thiên Biến Vạn Hóa – Di Hình Hoán Ảnh còn muốn nhanh hơn gấp mấy lần.
Tốc độ này, nó khủng bố còn hơn cả khi tu sĩ Linh anh đệ cửu trọng tự mình tổn hao chân nguyên để độn quang nữa!
Quá nhanh!
Cực kỳ nhanh!
Với tốc độ bá đạo nhường ấy, khỏi cần nghĩ cũng biết kết quả thế nào.
Chẳng mất quá nhiều thời gian, Na Trát đã lại lần nữa đuổi kịp Thánh tử Cửu Âm Giáo.
“Ta đã bảo là ngươi không thể thoát!”.
Trước vẻ mặt kinh hoảng của kẻ thù, Na Trát vung liêm đao lên.
Quang Diệt U Linh Trảm!
Tình thế ngặt nghèo, Thánh tử Cửu Âm Giáo không có nhiều lựa chọn, cùng với chân nguyên được điều động, một ngụm bổn mạng tinh huyết cũng được hắn phun ra, đích đến thì chính là thanh kiếm màu vàng kim trong tay.
Được tiếp thêm lực lượng, trường kiếm Linh anh lập tức linh quang đại thịnh.
Một chiêu Quang Diệt U Linh Trảm lại được tái hiện!
Chẳng chút khoan nhượng, hai đạo quang ảnh to lớn tương tự va vào nhau.
“Oành... Oành...”.
“Ầm... Ầm...”.
...
Khác hẳn lần trước, lần này, thay vì chỉ một thì cả hai đạo quang ảnh ẩn chứa lực lượng kinh nhân đều nhất tề tan vỡ.
Màn giao phong vừa rồi, sức mạnh được Thánh tử Cửu Âm Giáo và Na Trát tung ra là xấp xỉ nhau.
Đáng lý, sau khi tổn hao chân nguyên để đề thăng uy lực của Quang Diệt U Linh Trảm nọ, Thánh tử Cửu Âm Giáo phải nhân cơ hội nhanh chân chạy trốn tiếp rồi mới đúng. Mặc dù cơ hội mong manh nhưng so với ở lại đánh nhau thì tốt hơn nhiều. Ấy vậy mà hắn lại không chạy.
Hắn có mưu tính hay ý định nào khác ư?
Thật ra thì không. Sở dĩ còn ở lại chỉ đơn giản là bởi... Hắn không đi được. Không có đường. Bốn phía hiện giờ đều đã bị chặn hết cả rồi.
Sau lưng là Na Trát, hai bên trái phải cùng trước mặt thì là Minh Tước của nàng, chẳng có ngõ nào để cho hắn thoát thân nữa.
Hôm nay, số hắn đã tận rồi.
Nhưng... Hắn không cam tâm. Một đời Thánh tử cao cao tại thượng của Cửu Âm Giáo, của đại thế lực lớn nhất tại Cổ La Giới cứ như thế mà chấm dứt sao?
Ban đầu, hắn vốn tính theo La Thiên Bằng tới Vân Lam – cái địa phương nhỏ bé nghèo nàn này – để thu hồi Vạn Cổ Tiên Liên rồi trở về dùng bí thuật mới nghiên cứu ra để đem nó hấp thu, nhất cử đột phá Linh anh đệ cửu trọng, trở thành vạn cổ cự đầu sánh ngang với Thánh tử tiền nhiệm, nào ngờ...
Tiên Liên đã lấy được mà thân hắn thì lại...
Hết thảy đều là do nữ nhân ma tộc kia!
Đối với Na Trát, Thánh tử Cửu Âm Giáo vừa sợ cũng vừa hận. Nhất là giờ phút này, khi đã ở vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, khả năng sống sót gần như là con số không tròn trịa thì nỗi oán hận của hắn càng gia tăng mãnh liệt.
Con người, chính là như vậy. Hắn oán người nhưng lại quên mất rằng kết quả hiện tại cũng là do hắn tự mình chuốc lấy.