Ha ha? Nobert... Lúc này, trong tâm trí của Minh chỉ còn hình
ảnh của con rồng đuôi gai Hungary đó mà thôi. Quả thế, nó nghe
Ron thốt lên
- Nhưng chuyện đó là phạm pháp! Ron kêu lên. Ai cũng biết là Hội nghị
Warlocks vào năm 1709 đã cấm nuôi rồng. Nếu mà chúng ta cứ nuôi rồng
trong vườn nhà thì thể nào dân Muggle cũng để ý, rồi phát hiện ra chúng
ta ngay. Với lại, mình cũng đâu thể thuần hoá rồng, nguy hiểm lắm. Mấy
bồ mà nhìn thấy mấy vết phỏng của anh Charlie vì để sổng mấy con rồng
hoang ở Rumani kìa! Kinh lắm!
Rồi lão mới mở hé cửa cho chúng vào, xong vội vàng đóng kín lại ngay.
Bên trong nóng bức vô cùng. Mặc dù hôm ấy ngoài trời khá ấm, nhưng trong nhà lão Hagrid vẫn đốt lò sưởi. Lão pha trà và mời bọn trẻ ăn bánh mì
thịt chồn. Bọn trẻ bây giờ đã quá thân thiết với lão Hagrid nên lập tức
từ chối ngay món bánh mì “chọi chó, chó lỗ đầu” hôm nọ.
Trong khi đám sư tử con đang dò hỏi lão Hagrid về những thứ đang canh giữ Hòn đá phù thủy, Minh nhìn quanh, rồi chăm chú soi
vào cái bếp lò. Nó cảm thấy có thứ gì đó, dưới cái ấm
nước, một quả trứng to, màu đen... Trứng rồng! Minh thốt lên,
tim nó đập thình thịch. Có thứ này, nó thừa sức đè bẹp
Voldemort mà đánh đập. Phải biết loài rồng có khả năng phòng
thủ phép thuật cực tốt, lớp da dày, có thể phun lửa...
Nhưng trước tiên, Minh phải “xử lí” lão Hagrid đã. Nó cũng không muốn năm thứ 3, bị ép học với những quyển sách cắn người,
tôm đuôi nổ... các loại... Và càng không muốn cái lão khổng lồ lai thật thà này bị bọn trẻ cười nhạo.
RẦM!!! Minh đập mạnh tay xuống bàn, sau khi đã cố làm cho gương
mặt trở nên đáng sợ, làm cả đám trẻ giật nảy mình
RẦM!!! Lão Hagrid bay thẳng đập vào tường. Minh ra chân vừa đủ
lực, nên lão khổng lồ này cũng không gẫy xương mà đồ đạc cũng không bị đập phá. Nhưng da thịt thâm tím là không tránh khỏi.
- ta thắng được.Tối hôm nọ, ta xuống làng để làm vài ba ly và chơi vài
ván bài với người lạ. Hắn đem cái trứng ra đặt cược, thành thực mà nói,
ta thấy hắn cũng có vẻ vui mừng khi tống được cái đó cho ta.
- Không ai nói với bác “Của biếu là của lo, của cho là của nợ à?”. Hẳn là hắn hỏi bác về cách “chăm sóc” con Luffy đúng
không? – Minh xoa trán, lão Hagrid quá đơn thuần rồi
- Sao cháu biết? – Lão Hagrid trợn to mắt
- Haizzz! Đoán! – Minh trả lời - nếu mà có ai đó biết được bác đang
giấu một con rồng bất hợp pháp trong căn chồi của bác thì chuyện gì sẽ
xảy ra cho bác đây? Còn đám Harry nữa, bác biết tội biết mà
không báo sẽ bị xử lý ra sao không hả? Bác muốn bọn nó bị
đuổi học sao?
Cái trứng đang nằm trên bàn. Trên vỏ trứng có vết nứt sâu. Có cái gì đó
bên trong đang ngọ nguậy. Nó phát ra tiếng lách cách nghe hết sức buồn
cười. Mọi người kéo ghế ngồi quây quanh cái bàn, nín thở quan sát.
Thình lình có tiếng rào rạo nghe như tiếng cào bời bên trong vỏ trứng,
và cái trứng vỡ banh ra. Chú rồng con bước lạch bạch trên bàn. Tuy nó
còn bé con nhưng trông chẳng xinh tí nào. Nó giống như một cái dù đen te tua. Những cái cánh lởm chởm gai của nó quá to so với thân hình thuôn
đẹt giơ xương. Mõm nó lại quá dài với những cái lỗ mũi quá to, lại thêm
đôi mắt lồi màu cam, và những sừng non nhu nhú khiến cái đầu nó lồi lõm
mấp mô. Nó khịt mũi. Vài ba tia lửa xẹt ra từ mõm nó.
lão Hagrid xuýt xoa:
- Thấy nó đẹp chưa?
Lão giơ tay vỗ nhẹ vào đầu con rồng. Nó nhe mấy răng nanh nhọn hoắt, táp ngay ngón tay lão. Minh lập tức tranh thủ cơ hội cái mồm của nó đang bận, lập tức chạm vào người nó để hấp thu gien. Một cảm giác tê tê khiến con rồng con lập tức buông ngay cái tay của
lão Hagrid ra.