Vừa nghe thấy có thể gia nhập ‘Nghịch Đồng Thiên’, Lan Na rất vui vẻ,
trực tiếp chọn thoát ly bang hội, hoàn toàn không quan tâm tới tình cảm
nhiều năm cùng sự níu giữ đau khổ của vị bang chủ kia. Dù biểu hiện của
Cốc Tuyết và Hà Tử Mạt không rõ ràng nhưng cũng vô cùng cao hứng, đùa
sao, đây chính là đệ nhất bang hội của server này, người khác muốn vào
phải chen vỡ đầu, nếu không nhờ có quan hệ của Cố Nhược An, làm sao có
thể dễ dàng như vậy.
[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Có một
người vừa thoát ly bang hội, phải ba ngày nữa mới có thể gia nhập, hai
người còn lại, một tên là Mạt Tiểu Mạch, một tên là Smile Tiểu Hỏa
Tuyết.
[Bang phái] Tả Ngạn Vân Yên: Ok, đã xong.
[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Các ngươi cũng có thể thêm người? Không phải chỉ có bang chủ mới có thể nhận người vào bang sao?
[Bang phái] Tả Ngạn Vân Yên: Ai bảo thế? Đệ là trưởng lão bang hội, trưởng lão cũng có thể nhận người.
[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: o(╯□╰)o ……
Thứ lỗi cho cô, đứa trẻ chưa từng gia nhập bang hội chính là như vậy,
cái gì cũng không biết. Lúc Cố Nhược An đang khinh bỉ chính mình thì
nghe “Đinh” một tiếng, hệ thống thông báo: Bạn tốt Túy Khán Hồng Trần
của bạn đã login. Cố Nhược An nhớ ra lần trước đại thần giúp nàng giải
vây xong, hai người đã thêm bạn lẫn nhau.
[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: An An tới đây, vào phụ bản.
[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Đại thần, không cần đâu, tự bọn em đi được!
Đùa sao, lại chịu tàn phá cả thể xác và tinh thần, ai còn dám đi chứ.
[Bang phái] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Đại thần, bọn em dẫn An An đi thăng cấp cũng được, không cần phiền đến anh!
[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Ngươi là?
[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: À, cô ấy là bạn cùng phòng của em, các
bạn ấy chưa vào bang hội nên em xin Tả Ngạn Vân Yên cho các nàng vào.
[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Vậy cùng nhau đi đi, anh cũng không để bụng việc dẫn thêm vài người đâu.
Không để bụng việc dẫn thêm vài người! Không để bụng việc dẫn thêm vài
người! Ba người Cốc Tuyết thấy những lời này, vẻ mặt hưng phấn, mà Cố
Nhược An lại buồn bực, đại thần à đại thần, anh đã đến mức không cần
phải thăng cấp nữa rồi sao? Vậy trò chơi còn cái gì đáng giá cho anh lưu luyến đây! Tất nhiên Cố Nhược An không biết, cái mà đại thần lưu luyến
chính là cô, trong lòng đại thần, cô khác với những người khác.
[Bang phái] Tả Ngạn Vân Yên: ……
[Bang phái] Tử Chi Chung Chương: ……
[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: ……
Lão đại dễ nói chuyện như vậy từ lúc nào, chẳng lẽ đây là yêu ai yêu cả đường đi trong truyền thuyết sao? Phía trên chính là tiếng lòng chung
của ba người.
Cho nên Cốc Tuyết và Hà Tử Mạt không chống lại
được sức hấp dẫn của kinh nghiệm kếch xù, dẫn Cố Nhược An đi theo bốn
người đại thần cuồn cuộn chạy về phía phụ bản, trong đó còn có một nhân
viên ngoài biên chế là Lan Na, vừa đủ 8 người.
Còn chưa vào trong thành, tới chỗ NPC, đã bị một nhóm người ngăn lại, Cố Nhược An vừa nhìn, thật phiền, hóa ra là hắn……
Cầm đầu đám người kia chính là một kiếm sĩ, tên là Mình Ta Xưng Bá, là bang chủ cũ của Lan Na, hoặc có thể gọi là chồng cũ?
[Phụ cận] Mình Ta Xưng Bá: A, tôi còn tự hỏi tại sao cô tuyệt tình với
bang hội như thế, hóa ra là dựa vào đại thụ trên bảng xếp hạng! Sao thế? Ba người kia giờ là nam nhân của cô sao?
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Ngươi lau sạch miệng một chút, cái gì mà nam nhân hiện tại, nam nhân trước kia!
[Phụ cận] Mình Ta Xưng Bá: Làm sao? Không phải sao? Người nào trong
bang không biết Thiển Mạt Yên Huân Trang cô là nữ nhân của Mình Ta Xưng
Bá tôi, giờ tìm được niềm vui mới rồi, quên mất tình cũ là tôi rồi sao?
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Mẹ kiếp, cái gì mà niềm vui mới,
cái mà tình cũ, ta và ngươi có quan hệ gì? Ta chỉ là một thành viên
trong bang hội của ngươi, đừng có nói khó nghe như vậy.
[Phụ
cận] Mình Ta Xưng Bá: Làm sao? Dám làm không dám nhận sao? Niềm vui mới
của cô là ai? Thích khách kia sao? Pháp sư? Hay là đao khách kia?
Tất nhiên, Mình Ta Xưng Bá này vẫn có chút năng lực quan sát, biết Hồng Trần đại thần trước mặt không chọc vào nổi, hơn nữa người ta đã công
khai bảo vệ cô gái tên Đạm Nhược An Niên kia trên kênh thế giới, cho nên mũi nhọn nhắm thẳng vào ba người Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên,
Tả Ngạn Vân Yên và Tử Chi Chung Chương.
[Phụ cận] Mạt Tiểu
Mạch: Nói chuyện với người khác phải khách khí một chút, là do ngươi cứ
quấy rấy người khác, giờ còn nhằm vào người khác, ngươi có biết đạo lý
không.
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Yên Huân Trang và ngươi
có quan hệ gì sao, là do một mình ngươi cho rằng người ta thích ngươi,
quản lý chuyện của người ta, nếu nàng thích ngươi thì tại sao không kết
hôn với ngươi!
Nghe xong những lời khó nghe của Mình Ta Xưng Bá kia, Cốc Tuyết và Hà Tử Mạt không bình tĩnh nổi.
[Đội ngũ] Đạm Nhược An Niên: Thật xin lỗi, người kia là bang chủ cũ của Yên Huân Trang, có lẽ bọn họ có chút hiểu lầm, thật sự xin lỗi.
[Đội ngũ] Tả Ngạn Vân Yên: Lão đại, cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân này để cho tớ đi!
[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Đã lâu rồi không đánh nhau rồi! Lần này phải chuyển sang hồng danh rồi!
[Đội ngũ] Tử Chi Chung Chương: Hai phần tử bạo lực các cậu, sao có thể
làm vậy, sẽ để lại hình tượng không tốt đấy, để cho tớ, tớ thả chó cắn
hắn!
[Đội ngũ] Túy Khán Hồng Trần: Tùy thích đi, giải quyết xong sớm một chút!
Bốn người Cố Nhược An thấy vậy liền đổ mồ hôi như thác, mấy người đại
thần nhàm chán như vậy sao? Chuyện đánh nhau như thế này còn có người
tranh nhau muốn làm? Bốn người lập tức cảm thấy câu kia của Mình Ta Xưng Bá rất đúng, dựa vào đại thụ này, sau này chẳng phải là đi ngang trong
‘Thần Chi Triệu Hoán online’ này sao?
[Phụ cận] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Làm sao? Muốn pk sao? Một mình đấu hay là cả đoàn cùng đấu?
[Phụ cận] Tả Ngạn Vân Yên: Đúng vậy, dù muốn thế nào chúng ta đều có thể phụng bồi!
[Phụ cận] Tử Chi Chung Chương: Chọn ta đi, ta sẽ không mang theo bảo bảo mà đánh với các ngươi.
Ba người kia nói xong, thế giới lập tức yên tĩnh, cả Mình Ta Xưng Bá
cũng không ngờ được mình chỉ tức giận mà tùy tiện hỏi một câu, thế nhưng lại có người thật sự đi ra thừa nhận, hơn nữa không phải một mà còn là
ba, Mình Ta Xưng Bá cảm thấy trên đầu mình tỏa ra ánh sáng xanh lục,
giận dữ, cũng không thèm quan tâm ba người vừa nói chuyện chính là ba
người đứng trong top 5 trên bảng xếp hạng.
[Phụ cận] Mình Ta
Xưng Bá: Được lắm, tiện nhân, dám thông đồng với ba người cùng lúc, cô
đúng là đồ không biết xấu hổ! Ba người các ngươi, có bản lĩnh thì ra
ngoài thành pk!
[Phụ cận] Tử Chi Chung Chương: Quần công luôn à, ta thích!
[Phụ cận] Tả Ngạn Vân Yên: Đi, nếu không đi thì sau này đừng mong xông xáo giang hồ nữa!
[Đội ngũ] Túy Khán Hồng Trần: Bốn người các em đừng đi theo, đứng ở
trong thành đi, tránh bị ngộ thương, có vẻ muốn quần công rồi!
Đại thần, anh có thể đừng bình tĩnh như vậy được không? Bốn người Cố
Nhược An đầu đầy hắc tuyến, nhìn đại thần không chút hoang mang bảo các
nàng rời đi, sau đó bản thân mình đứng sang một bên chờ xem kịch vui, bộ dáng kia, hiển nhiên là đã quen rồi. Dù là người đanh đá, không sợ trời không sợ đất như Lan Na cũng cảm thấy do mình mà để cả ba người bên
mình pk với cả đoàn bên kia thì thật quá đáng.
[Đội ngũ] Thiển
Mạt Yên Huân Trang: Thật xin lỗi, đều là do em nên Mình Ta Xưng Bá mới
tìm tới tận cửa, để em đi nói chuyện với hắn.
[Đội ngũ] Túy
Khán Hồng Trần: Không cần, ba người kia sớm đã muốn đánh nhau rồi, nếu
không phải hắn không nhắc tới anh, anh cũng muốn đi, đã lâu không vận
động thân thể rồi.
Bốn người Cố Nhược An bị suy nghĩ của đại
thần dọa sợ đến không nói nên lời, lúc này chỉ có thể yên lặng rơi lệ,
rốt cuộc thì các nàng đã chọc tới một nhóm người gì thế này…. Im lặng
nhìn trời!