Phúc Hắc Đại Thần: Dụ Dỗ Tiểu Y Sư

Chương 58



Nhưng dù Cố Nhược An có thể nhìn ra nhưng người trong bang hội lại không thông suốt, xem xong bài viết, tất cả mọi người quay lại trò chơi, bắt đầu thảo luận.

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Kinh khủng quá, còn trợn mắt nói dối.

[Bang phái] Tình Yêu Khuynh Tâm: Đúng vậy, còn thiếu tự trọng hơn cả Spec!al_Bảo Bối ngày trước.

[Bang phái] Điệp Mộng: Hừ, không thể chấp nhận được, quả thật không thể chấp nhận được, giờ nữ sinh đều như vậy sao? Thấy đại thần cứ như ruồi thấy phân, đuổi mãi không đi.

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: ……

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Huynh không ngại muội so sánh cô ta với ruồi nhưng đừng so sánh huynh với phân!

[Bang phái] Bong Bóng Mùa Hè: Chủ yếu là do lão đại quá chói mắt, mọi người nghĩ xem, nếu đang đi trên đường thì thấy 100 đồng, mọi người không nhặt sao?

[Bang phái] Nữ Nhân Như Hoa: Ví dụ của cậu thật tuyệt!

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: ……

Lúc này lại biến thành rmb rồi, thôi, tốt hơn phân là được rồi!

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Nhưng lần này cô ta quá đáng lắm rồi, lão đại, cậu định làm thế nào?

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Quy tắc cũ!

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Chà chà! Lão đại, cậu thật nham hiểm!

[Bang phái] Tả Ngạn Vân Yên: Quá xảo trá!

[Bang phái] Tử Chi Chung Chương: Quá dâm đãng!

[Bang phái] Bong Bóng Mùa Hè: Chuyện gì thế? Lão đại định làm gì?

[Bang phái] Điệp Mộng: Cảm giác có jq.

[Bang phái] Tình Yêu Khuynh Tâm: Có nội tình?

[Bang phái] Nữ Nhân Như Hoa: Chẳng lẽ lại vừa gặp đã giết giống Spec!al_Bảo Bối kia?

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Khụ khụ, mọi người đừng làm tổn hại hình tượng của mình.

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Lão đại, căn bản là cậu không có hình tượng.

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Tối nay tớ về kí túc……

[Bang phái] Tả Ngạn Vân Yên: Cậu xong đời rồi.

Mọi người cười nói ầm ĩ xong, tự động giải tán, phải đánh quái thì đi đánh quái, phải vào phụ bản thì vào phụ bản, nhưng tất cả đều âm thầm chờ mong, xem lão đại giải quyết nữ nhân Thiển Mộng Vị Ương kia như thế nào.

Tối hôm đó, đại thần về kí túc xá.

Nghe nói, đại thần bật máy tính.

Nghe nói, đại thần mở một cửa sổ ra.

Nghe nói, đại thần nhập đoạn mã.

Nghe nói, đại thần nhận được số liệu.

Nghe nói, đại thần……

Túm lại mà một câu, lão đại xử lý việc cực kì phong cách, cực kì thâm sâu.

Phía trên là những gì Ngậm Điếu Thuốc kể lại vào ngày hôm sau, nghe nói ba người họ đến trò chơi cũng mặc kệ, từ lúc đại thần về đã nhìn chằm chằm vào đại thần, đại thần trộm ID của Thiển Mộng Vị Ương! Đại thần bán trang bị của Thiển Mộng Vị Ương! Đại thần di chuyển nhân vật của Thiển Mộng Vị Ương tới trước mặt mình, đại thần luân bạch Thiển Mộng Vị Ương trong trò chơi vềcấp 0, đại thần sửa mật khẩu của Thiển Mộng Vị Ương.

Chẳng trách hôm sau không còn nghe được bất kì tin tức gì của Thiển Mộng Vị Ương kia nữa, không login, nghe người trong trò chơi nói lúc Thiển Mộng Vị Ương kia đăng nhập, phát hiện ra bị đổi mật khẩu, còn gọi điện tới bộ phận chăm sóc khách hàng của Thần Chi Triệu Hoán online, nói muốn lấy lại mật khẩu, kết quả bên kia nói với cô ta rằng mật khẩu là do cô ta lên mạng để sửa, không thể lấy lại.

Người trong bang hội nghe xong thì trợn mắt há mồm, sự sùng bái với lão đại cuồn cuộn như sóng lớn Trường Giang, liên tục không ngừng. Nhóm người Cố Nhược An thì càng kinh ngạc, cô cô chưa bao giờ biết hóa ra đại thần trong trò chơi đã lợi hại, đại thần ngoài đời còn lợi hại hơn, mấy người không khỏi bắt đầu suy đoán, đại thần cũng học đại học N, kĩ năng lập trình của đại thần rất lợi hại, chắc là đại thần cũng học khoa khoa học máy tính của đại học N nhỉ!

Buổi tối, sau khi tắt đèn, bốn người bắt đầu thảo luận, liệt kê toàn bộ nam sinh khoa khoa học máy tính đại học N ra, lọc danh sách từ trên xuống dưới, cuối cùng sàng lọc ra được mấy mục tiêu đáng nghi.

“Tớ thấy chắc là Hạ Phỉ Nhiên!” Trong lớp tiếng Anh, Lan Na và Cố Nhược An viết thư, “Chẳng phải anh ta từng theo đuổi cậu sao?”

“Tớ thấy không giống, Hạ Phỉ Nhiên kia là con mọt sách, nhìn có vẻ không phải người chơi game.” Cố Nhược An phủ định.

“Chẳng lẽ là Liễu Chính?” Lan Na tiếp tục đoán, “Kĩ thuật của tên đó không tồi, học kì trước còn đứng thứ hai toàn khoa!”

“Nhưng cậu ta học cùng khóa với bọn mình, chẳng phải Ngậm Điếu Thuốc từng nói trong trò chơi là năm nay họ học năm bốn rồi sao?” Cố Nhược An khinh thường.

“Đúng vậy, tớ quên mất, vậy cũng chẳng còn mấy người, a, chẳng lẽ là Hoàng Hạ? Nghe nói anh ấy cực kì lợi hại, những việc như trộm ID này cũng không quá khó nhỉ!”

“Cậu cho rằng người ta dùng ngựa gỗ để trộm ID sao? Chẳng phải Ngậm Điếu Thuốc kia còn nói là đại thần viết đoạn mã sao? Chắc là anh ta chưa giỏi tới mức đó đâu!” Cố Nhược An hoài nghi.

“Cũng đúng, nhưng cậu nói xem, sao đại thần biết tài khoản của tiện nhân kia? Sao anh ấy trộm được ID của cô ta?” Đột nhiên Lan Na nhớ ra điểm này, “Lợi hại đến thế, chẳng lẽ là hacker trong truyền thuyết sao?”

“Ai biết được chứ?”

“Nếu không chúng ta đi tìm Ngậm Điếu Thuốc hỏi thử xem?”

“Thôi, biết rồi thì thế nào?”

“Cậu không muốn biết phu quân trong trò chơi của mình là dạng người gì sao? Không hiếu kì chút nào sao?”

“Có tốt đến đâu thì cũng chỉ là trò chơi! Hơn nữa tớ chỉ tò mò về kĩ thuật của anh ta.”

“Được rồi, cậu đã không muốn biết thì tớ còn vội cái gì.”

“Có lẽ cậu nên nghĩ tới Ngậm Điếu Thuốc! Tớ thấy Ngậm Điếu Thuốc kia thật sự thích cậu, nếu không các cậu thử ở bên nhau xem?”

“Nha đầu chết tiệt,dám trêu chọc tớ! Tiếp chiêu!”

“Ao ôi!” Một chiêu của Lan Na chọc thẳng vào sườn của Cố Nhược An, Cố Nhược An kêu một tiếng.

“Bạn học Cố Nhược An, em có vấn đề gì không?” Miss mặt đá thân ái cười híp mắt nhìn sinh viên tâm đắc nhất của mình.

“A, không có…. Không có chuyện gì đâu ạ, vừa rồi em nhận ra lần trước em dùng sai câu này, giờ tổng kết lại một chút.” Cố Nhược An vội vàng đứng lên, trợn mắt nói dối.

“Ừm, mẫu câu này rất dễ dùng sai, lần sau em phải chú ý, các em cũng phải học tập bạn học Cố Nhược An, phải thường xuyên tổng kết sai lầm của bản thân, tránh bị tái phạm, được rồi, chúng ta tiếp tục thôi.” Miss mặt đá cười cười với Cố Nhược An, ý bảo cô ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống, Cố Nhược An liền nhận được bốn thanh phi đao do Cốc Tuyết và Hà Tử Mạt bắn tới.

Lan Na ngồi một bên nhỏ giọng cười quái gở: “Bạn học Cố Nhược An à, giờ cậu nói dối không chớp mắt rồi, cậu nói xem bọn tớ nên học gì từ cậu đây? Học chơi game hay học việc yêu ảo của cậu nhỉ?”

“Được rồi, tớ sai rồi! Ai bảo cậu cù tớ, cậu nên cảm tạ vì tớ không khai cậu ra mới đúng.”

“À? Ý cậu là tớ nên thờ cúng cậu, sáng tối hai nén hương?”

“Hì hì, không cần đâu.”

“Giáo viên luôn đối đãi đặc biệt với sinh viên có thành tích tốt.”

“Đó là điểm chung của mọi người!”

“……”

Trong lúc mọi người cười cười nói nói, chuyện này bị ném tới sau đầu, cho tới một tuần sau, trang chủ của công ty OLM đăng ảnh riêng và chung sáu người lần trước lên, hơn nữa Tử Chi Chung Chương còn vào diễn đàn đăng hai tấm ảnh cực kì giống nhau vào, mọi người liền hiểu được chân tướng sự việc.

Mọi người cực kì khinh bỉ người chơi nữ gị là Thiển Mộng Vị Ương kia, tất cả định chờ cô ta login rồi đánh cho một trận, đã từng thấy kẻ hèn hạ nhưng chưa từng thấy ai đê tiện tới vậy, kết quả chờ trái chờ phải cũng không thấy cô ta vào mạng nữa, sau mới biết được tin tức từ một người chơi quen với cô ta, cô ta biết được có người trộm ID, lại luân bạch mình nên đã xóa tài khoản bỏ đi. (Mật mã còn không đổi được thì xóa tài khoản kiểu gì? Trò chơi còn không vào được, không đi thì làm được gì)

Mọi người không khỏi tiếc hận, đây đều là do quá nhàm chán, Cố Nhược An giải thích như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.