Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!

Chương 230: Hối hận cũng vô dụng



"Phải không?" Tô Vãn hừ, trong mắt đều là sự châm chọc, "Anh thấy tôi của hiện tại cùng với Dương Tuyết Tuyết lúc trước khác nhau ở điểm nào?"

Diệp Dục Sâm nhìn vào mắt cô, môi mỏng mím thành một đường thẳng tắp.

Tô Vãn nhìn thẳng vào hắn, bỗng nhiên cười ra tiếng: "Dương Tuyết Tuyết chen một chân vào tình cảm giữa tôi và Cố Dĩ Trạch, cuối cùng cổ bị báo ứng rồi, còn tôi... nếu vị hôn thê của anh biết sự tồn tại như thế này của tôi, có lẽ sẽ điên cuồng trả thù, nếu tôi rơi vào tay của cổ, chắc chắn kết cục của tôi còn tệ hơn nữa."

"Em với Cố Dĩ Trạch có tình cảm?" Diệp đại thiếu nổi đóa, nhăn mày.

Hắn nghe cô nói một chuỗi dài, không quan tâm tới chuyện cô làm tiểu tam sẽ bị trả thù mà lại bắt bẻ việc cô thuận miệng nhắc tới Cố Dĩ Trạch.

"Em với hắn có tình cảm?" Hắn hỏi lại, trong giọng nói còn kèm theo nghiến răng nghiến lợi.

"Đương nhiên là có rồi, hồi nhỏ, lần đầu tiên gặp mặt tôi đã thích anh ta, sau đó đợi chờ mười năm, tâm nguyện và mục tiêu chính là lớn lên được gả cho ảnh, do đó còn lơ là việc học, nếu không phải hắn muốn ở cùng Dương Tuyết Tuyết có lẽ hiện tại tôi vẫn là Cố thiếu phu nhân."

Cô nhìn lên chùm đèn trên đỉnh đầu có chút ngơ ngẩn, nhớ lại việc của đời trước, nhịn không được thở dài: "Bây giờ tôi nghĩ gả cho Cố Dĩ Trạch cũng không tệ, mỗi ngày đều có người gọi thiếu phu nhân, có tiền còn có tự do, Cố Dĩ Trạch chưa bao giờ quản tôi, có trở về hay không hắn cũng không quản, chậc chậc, chắc tôi có bệnh rồi, làm gì phải từ hôn chứ có thay đổi được vận mệnh đâu?"

Cô nhớ bản thân của đời trước sau khi kết hôn, Dương Tuyết Tuyết có nỗ lực cả đời cũng không cướp được địa vị trí vợ chính, cô ngoài việc không chiếm được lòng của chồng ra thì còn lại đều tốt, có chỗ nào giống như hiện tại, hai bàn tay trắng còn bị bắt trở thành tiểu tam.

"Dù sao Dương Tuyết Tuyết cũng rời đi rồi, sớm biết thế khoảng thời gian trước lúc hắn cầu hôn tôi nên đồng ý mới phải, nếu như vậy tôi đã trở thành Cố thiếu phu nhân rồi." Cô lầu bầu nói thầm, giọng nghe ra sự ảo não, "Hiện tại đổi ý không biết hắn còn tiếp nhận không."

"Đủ rồi!" Mặt hắn đen toàn tập, "Em cho tôi là người đã chết hay sao? Nằm ở dưới thân tôi còn muốn nghĩ gả cho đàn ông khác?"

Tô Vãn thấy hắn nổi nóng, nhu nhược rụt cổ, đưa tay tới bên miệng làm động tác kéo khóa, lớn mật cũng không dám nói lại. Cập nhật 7/8/2020 tại Việt Nam Overnight

"Em nói xem, gì mà gọi em là thiếu phu nhân, em với hắn chỉ là quan hệ đính ước? Sao lại trở thành vợ của hắn rồi?"

Diệp Dục Sâm nắm thóp lời nói không cẩn thận mà lỡ lời kia, cười lạnh híp mắt nhìn sâu vào cô.

Tô Vãn cụp mắt.

Cô im lặng hai giây, sau đó mới châm chọc: "Nếu tôi nói cho anh biết, thật sự trước kia tôi từng gả cho hắn, anh có tin không?"

"Không tin." Hắn đen mặt, từ kẽ răng phun ra hai từ.

Tô vãn chỉ còn biết ngước mặt nhìn trời.

Cô nói những thứ này đều là sự thật, nếu lúc đó không trọng sinh lại, nếu không ở quán bar kia, cuộc sống của cô có lẽ không tồn tại hắn.

Diệp Dục Sâm duỗi tay nắm lấy cằm cô lạnh lùng nhìn vào đôi mắt ấy, vẻ mặt lộ ra sự gian ác nguy hiểm: "Cứ cho là em hối hận muốn gả cho hắn thì cũng vô dụng thôi, tôi sẽ không cho em có cơ hội này, giả dụ em gạt tôi đi đăng kí kết hôn với hắn, tôi cũng có biện pháp cướp người về, em là phụ nữ của tôi, đời này không thay đổi."

______♡♡♡_____

Editor: Alissa

Beta: Tiểu Nhân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.