Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

Chương 123: Sách không chữ



Món đồ thứ hai đưa ra chính là một viên đan dược lục giai thượng phẩm, bản thân Phượng Thiên Vũ là luyện dược sư, vì vậy đan dược này cũng không gây nên được hứng thú cho nàng, mà mấy người còn lại cũng không cần!

Đương nhiên, các nàng không cảm thấy hứng thú, nhưng không có nghĩa là những người ở bên dưới cũng không có hứng thú a, luyện dược sư vốn đã rất ít, ngay tại Đế Hoàng Thành cũng vậy, một viên lục giai thượng phẩm này cũng có thể được xem là có thể gặp nhưng không thể cầu!

Vì vậy, viên đan dược này đã được rơi vào tay của một đệ tử của Mạc gia, sau khi có được viên đan dược hắn lập tức rời đi!

Mạc gia?

Phượng Thiên Vũ có chút bật cười, Hoàng hậu Nhật Viêm quốc không phải cũng là người của Mạc gia hay sao, bằng không thì, Nhật Viêm quốc làm sao có thể hảo hảo đứng vững được a!

"Xem ra cái Đế Hoàng Thành cũng là nơi của những kẻ lắm tiền nha, một viên đan dược, một ngàn vạn kim tệ!"

Mộc Mộc cảm thấy mình thật muốn nhỏ nước bọt rồi a, A Vũ vốn là luyện dược sư, có thể suy ra, A Vũ nhà nàng chính là bảo vật vô giá rồi!

Luyện dược sư thật là tốt!

Dưới đài, những gia tộc lớn vẫn đang chờ đợi, hôm nay bọn họ chỉ muốn được trông thấy bảo vật cuối cùng vì thế những thứ này bọn họ đều không thèm nhìn đến!

Phiên đấu giá cuối cùng đưa ra chính là một quyển sách, người chủ trì xinh đẹp đứng trên bục cao cầm quyển sách giơ lên cao, rồi nói: "Các vị, vật này chính là bảo vật cuối cùng của buổi đấu giá hôm nay, cuốn sách này không biết đã xuất hiện trong học viên bao nhiêu lâu rồi, điểm cổ quái chính là, không có chữ, chiếu theo truyền thuyết được ghi trên sách cổ thì đây chính là cuốn sách chứa đựng pháp thuật Thượng Cổ!" Người chủ trì nói xong, mở ra trang đầu tiên của cuốn sách, trên mặt giấy ố vàng, không có một chút vết tích gì, nửa chữ cũng không có!

Nhưng mà, Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên cả kinh, khi trang giấy vừa mới lật ra, nàng trông thấy bốn chữ rất rõ ràng: không gian bí pháp!

Phượng Thiên Vũ bật dậy, bước ra khỏi ghế, dưới mặt nạ có chút ngưng trọng, nếu như không có chữ, những hàng chữ nàng vừa mới nhìn thấy là cài gì ?

Ảo giác sao?

Chắc chắn không phải, bằng không chính quyển sách kia mới có vấn đề, xem ra cuốn sách này không đơn giản, nàng nhất định phải có nó!

Khi người chủ trì mở trang sách đầu tiên ra, tất cả mọi người đã không còn hứng thú, mặt dù pháp thuật rất lợi hại, nhưng không nhìn thấy thì cũng chẳng có tác dụng gì?

Như cũ không thể tu luyện!

Người chủ trì không để ý tới ánh mắt của mọi người, thong dong nói: "Hiện tại bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm 15 triệu kim tệ!"

Giá vừa mới đưa ra, vài nhóm người phải sợ hãi lui về phía sau, những người của các gia tộc lớn đều phải nhíu cả đôi lông mày!

15 triệu, coi như là bọn hắn mua được đi, cũng đã tổn thất thật lớn rồi, huống chi lại mua một cuốn sách không có chữ, như vậy thà không mua còn hơn!

Phượng Thiên Vũ nhìn quyển sách, giọng nói lành lạnh vang lên: 17 triệu kim tệ!"

Người chủ trì nhìn theo hướng âm thanh vừa phát ra, trông thấy một cô nương đeo mặt nạ: "Còn ai muốn đặt cao hơn vị cô nương này không?"

Toàn trường tĩnh lặng im ắng, không người trả lời!

Cuối cùng, Phượng Thiên Vũ cũng đã mua được quyển sách này với giá 17 triệu kim tệ!

Đi đến hậu trường đưa tiền, Phượng Thiên Vũ lại xối vào mặt bọn họ một câu: "Ta không có nhiều tiền như vậy!"

Mọi người sững sờ, một vị quản sự vội vàng đứng lên: "Cô nương, ngươi đừng có đùa vậy chứ?"

Phượng Thiên Vũ nghe xong liền nhíu mày, trầm tư sau nửa ngày mới nói: "Ta có thể dùng đan dược trao đổi được không!"

Quản sự nghe vậy rồi khẽ nói: "Nhưng đan dược của ngươi phải đáng giá 17 triệu kim tệ mới được!"

Hắn cũng không tin, một cái tiểu nha đầu sẽ có một viên đan dược lợi hại như thế đâu... !

Từ trong không gian, Phượng Thiên Vũ lấy ra một bình sứ, đổ ra hai khỏa đan dược, cất giọng nói: "Vừa rồi viên đan dược kia mua với giá một nghìn vạn, ngươi có biết đan dược trong tay ta là gì không, ta dùng hai viên đan dược này đổi lấy cuốn sách kia!"

Quản sự cầm lấy đan dược khẽ liếc nhìn qua, lập tức kích động nhảy dựng lên: "Là Khánh Nguyên đan, là Khánh Nguyên đan!"

Người chủ trì vốn có kiến thức thâm sâu hơn người, khi nghe được cái tên Khánh Nguyên đan, ánh mắt nhìn Phượng Thiên Vũ tăng thêm vài phần tôn kính!

Quản sự cất kĩ càng hai viên Khánh Nguyên đan, đem sách nhét vào trong tay Phượng Thiên Vũ: "Cô nương, sách này thuộc về ngươi rồi!"

Khóe miệng Phượng Thiên Vũ và người chủ trì đồng thời co lại, quản sự, ngươi lật mặt có cần nhanh như vậy không!

Phượng Thiên Vũ nhún nhún vai, cầm lấy quyển không chữ đi ra khỏi hậu trường, trở lại căn phòng lúc nãy!

Trông thấy Phượng Thiên Vũ trở về, Mộc Mộc tươi cười, hỏi: "A Vũ, ngươi mua quyển sách kia làm cái gì?"

Mọi người cũng chờ mong câu trả lời của Phượng Thiên Vũ, thật ra ai cũng nghĩ hoặc tại sao A Vũ lại đi mua cuốn sách không có chữ để làm gì?

Phượng Thiên Vũ ngồi xuống, thản nhiên nói: "Ta có thể nhìn thấy chữ trong cuốn sách này!"

Phượng Thiên Vũ lạnh nhạt nói, lại làm cho những người xung quanh nhìn nàng bằng ánh mắt nhìn thấy quái vật!

"Làm sao vậy?"

Phượng Thiên Vũ không hiểu hỏi, nàng chỉ là nhìn thấy được thôi mà, có cần phải nhìn nàng như vậy không?

Có cái gì kì quái đâu?

Mộc Mộc lắc đầu: "Không, chỉ là cảm thấy A Vũ thật quá mạnh mẽ, sách không chữ mà A Vũ cũng có thể thấy chữ được!"

"A Vũ, chúng ta trở về thôi!"

Mộc Mộc nhìn xuống dưới đài, Hội đấu giá vừa xong, mọi người cũng bắt đầu rời đi, các nàng cũng nên trở về rồi!

"Được!" Phượng Thiên Vũ đứng dậy đáp, vừa vặn nàng cũng muốn trở về phòng hảo hảo nghiên cứu bí pháp trong cuốn sách này!

Một đoàn người lại trở về, nhưng chỉ là khi trở về lại nhiều hơn một người!

Thủy Lạc Thần bất đắc dĩ bị Dạ Huyễn Ngọc lôi đi, trong lòng thầm hối hận, sát thiên đao, tự nhiên lại đi tới hội đấu giá này làm gì không biết... !

Đột nhiên, Phượng Thiên Vũ ngừng lại, nhóm người Dạ Huyễn Ngọc cũng cảm nhân được đang có một cỗ khí tức ẩn nấp ở đây, lông mày không khỏi nhăn lên!

Phượng Thiên Vũ đưa tầm mắt nhìn qua, châm chọc nói: "Chờ chúng ta đã lâu như vậy còn không đi ra?"

Người ẩn trong bóng tối nghe thấy vậy, đều bước đi ra, tất cả là hai mươi ngươi, đẳng cấp thấp nhất là cấp thấp Linh Tông, nam nhân cầm là trung cấp Linh Tông!

Phượng Thiên Vũ lắc đầu, xem ra cũng không phải chỉ có mình nàng hứng thú với cuốn sách này.

Nam nhân cầm đầu nhìn Phượng Thiên Vũ, sau đó lạnh giọng lên tiếng: "Giao ra quyển sách kia, ta sẽ tha chết cho ngươi!"

Phượng Thiên Vũ mím môi cười cười: "Đại ca, sách này là ta mua được đấy, sao có thể giao cho ngươi được?"

Cầm đầu nam nhân nghe vậy tức giận: "Không đưa, vậy chết đi!"

Nói xong đang chuẩn bị muốn động thủ, trong màn đêm tối lành lạnh lại đột nhiên truyền đến một hồi âm thanh quỷ dị của ngọc linh.

Âm thanh ngọc linh linh hoạt kì ảo, như làn ca dao của viễn cổ hồng hoang, ý vị sâu xa!

Thân ảnh Diệu Âm từ trong màn đêm bước ra, bên hông là đôi ngọc linh vẫn vang lên nhịp nhàng!

Nhìn những người trước mắt, Diệu Âm đạm mạc nói: "Tổn thương đệ tử học viện Đế Hoàng, có biết hậu quả là như thế nào không?"

Tên nam nhân cầm đầu trông thấy một nữ nhân đột nhiên xuất hiện, tuy rằng bên hông đôi ngọc linh rất cổ quái, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều!

"Nữ nhân, ngươi cũng biết chúng ta là ai sao?" Một tên nam nhân liều lĩnh cười cười, tiếp tục nói: "Chúng ta chẳng qua chỉ làm theo mệnh lệnh của Chủ Quân tới lấy quyển sách này, đem sách giao ra đây, tất cả mọi người sẽ được vẹn toàn!"

Chủ Quân?

Thân hình Diệu Âm chấn động, không có khả năng, không thể nào là hắn, học viện Đế Hoàng cùng nơi đó đã có thiên hải vô tận ngăn cách rồi mà!

"Mặc dù các ngươi có thực lực, nhưng đối với Chủ Quân các ngươi cũng chẳng là các gì?"

Đúng vậy, những người dưới tay hắn tổi thiểu cũng đã là cao cấp Linh Tông.

Người nam nhân kia, cái người đã giết chết 231 người nhà của nàng, nàng cả đời này đều không thể quên được hắn, bao nhiêu đêm tỉnh lại trong ác mộng, từng ngày trôi qua thù hận trong lòng nàng chưa bao giờ phai đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.