Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta

Chương 32: Nữ sinh ký túc xá



Giang Hằng Vũ ôm lấy San San:”Em có khỏe không? Có cần đi bệnh viện không?”

San San lắc lắc đầu, suy yếu nói:” Tôi không sao.”

“Anh đưa em về ký túc xá.”

Cô gật gật đầu, mắt nhìn Tiểu Phỉ bên cạnh vẫn khóc:” Tiểu Phỉ, cậu trở về đi, không cần phải xen vào chuyện của mình, không cần bởi vì mình…… mà đắc tội Lâm Tư Tư, như vậy cậu sẽ không thể tiếp tục học ở trường này.”

Tiểu Phỉ lau nước mắt gật đầu, nhìn theo hai người bọn họ đã đi xa……

” Để cho anh xem, bị thương chỗ nào?”

Giang Hằng Vũ đặt San San ở trên giường, kiểm tra.

” Không sao, chỉ là hơi bẩn thôi, tôi đi tắm rửa là được.”

” Còn nói không sao?” Hắn chỉ vào cánh tay bị sưng lên của cô, không biết là cái gì làm ra.

” Không có việc gì, chỉ là vết thương nhỏ.” Cô cúi đầu, cầm áo ngủ đi vào phòng tắm.

Giang Hằng V ũ nghe bên trong có tiếng nước chảy, một trận hoảng hốt.

Hắn nhớ tới chính mình lúc ban đầu chú ý cô là vì cái gì……

Lúc ấy hắn là thật sự nhàm chán, các tiểu thư ở Tây Nhã hắn sớm đã chán ghét, khi hắn nhìn San San trước mặt mọi người đùa giỡn triệt quyền đạo, còn có khuôn mặt ôn nhu có vài phần cương nghị, giống như một gió đánh vào mặt, làm cho hắn bỗng nhiên tinh thần hưng phấn gấp trăm lần.

Lúc ban đầu theo đuổi cô, chính là xuất phát từ tò mò, chính là muốn tìm chút việc mà làm. Hắn mang thái độ bình thản, lại không nghĩ rằng mình lại có cảm tình với cô. Hắn càng lún càng sâu, cuối cùng phát hiện, chính mình giống như thật sự thích người con gái mạnh mẽ này.

Lúc cô tức giận, hắn cũng khẩn trương, cô cự tuyệt hắn, hắn hiểu ý của cô, cô bị thương, hắn liền rất đau……

Hắn hoảng hốt ngồi, bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, hắn cả kinh đứng lên, chỉ thấy Luật Hạo Thiên đẩy cửa đi vào.

” Là anh?” Hắn nhíu mày.

” Cậu làm sao lại ở trong này?” Luật Hạo Thiên ngữ khí tuy rằng thản nhiên, nhưng rõ ràng mang theo địch ý.

” Tôi vì sao không thể ở trong này?” Giang Hằng Vũ cũng rõ ràng mang theo ngữ khí khiêu khích nói:” Anh có thể đưa Lâm đại tiểu thư về nhà, tôi cũng không thể đưa bạn gái của tôi về ký túc xá sao?”

” Có thể.” Luật Hạo Thiên thản nhiên nói:” Nhưng cô ấy không phải bạn gái cậu.”

Giang Hằng Vũ nắm chặt quyền:” Mặc kệ như thế nào, cũng hơn so người lãnh huyết như anh? Nếu không phải bởi vì anh, San San cũng sẽ không bị đại tiểu thư điêu ngoa kia khi dễ!”

” Đây là chuyện của chúng tôi, không cần cậu quan tâm. Cậu có thể đi rồi.”

” Tôi không đi!” Hắn lần đầu tiên có ý muốn bảo hộ một người con gái, hắn muốn làm một người đàn ông có thể che chở cho người phụ nữ của mình!

” Giang Hằng Vũ……”

San San không biết khi nào đã đổi áo ngủ đi ra phòng tắm, nhìn hắn nói:” Cám ơn cậu đưa tôi trở về, cám ơn cậu đã tin tưởng tôi, cũng cám ơn cậu đã bảo hộ tôi. Nhưng, đành mời anh rời khỏi! Tôi muốn tự mình yên lặng một chút.”

” San San……”

” Luật tiên sinh, anh cũng rời đi, nơi này là kí túc xá của nữ sinh, anh không nên tiến vào.”

Luật Hạo Thiên nhíu nhíu mày, xoay người đi ra ngoài, đứng ở ngoài cửa nói với Giang Hằng Vũ:” Cậu như thế nào còn không ra?”

Giang Hằng Vũ nhìn San San:” Em thật sự không có việc gì sao?”

Cô gật gật đầu, nhìn hắn ra cửa.

Lúc đóng cửa, thấy hắn nói:” Nếu có chuyện gì, hãy gọi điện cho anh!”

Quay người lại, nhìn thấy Luật Hạo Thiên ngồi ở trên lầu yên lặng hút thuốc.

Trong mắt người khác, Luật Hạo Thiên là người không hút thuốc lá, ở trước mặt mọi người, hình tượng của anh đều hoàn mỹ, khỏe mạnh hướng về phía trước, chưa bao giờ làm qua chuyện xấu, không có gì bất lương, càng không có cử chỉ bất nhã.

Anh giống như là một người hoàn mỹ được điêu khắc, người được triễn lãm, các mặt vĩnh viễn đều hoàn hảo. Nhưng mà không có ai là hoàn mỹ, anh không phải thần thánh, anh chính là con người.

Giang hằng Vũ đi qua:” Chú à, hút thuốc có hại cho sức khỏe.”

Luật Hạo Thiên cũng không tức giận, lại nhìn hắn một cái:” Có muốn không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.