Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Chương 50: Chuyện cũ (3)



Edit: gau5555

Beta: Wicca

Nhạc Du Du trong lòng bắt đầu nổi lên ê ẩm phao phao, thế nhưng, vì sợ Ngọc thúc nhìn ra, vội vàng cúi đầu uống một ngụm rượu, ai nói rượu này là hương thuần? Mới nhấp một ngụm đã thấy đắng? Còn lạt cổ họng, không khỏi le lưỡi, dùng sức ho khan một tiếng.

“Vương gia không thể ngăn chặn đã yêu ngay nữ tử Minh Nhu này.” Ngọc thúc như trước nói bình thản, “Đồng thời còn khắng định không phải nàng không cưới.”

“Vậy, Minh Nhu kia cũng thương hắn sao?” Nhạc Du Du vốn không muốn hỏi, thế nhưng nhưng thế nào cũng nhịn không được nữa.

“Nếu như thương hắn, vương gia cũng sẽ không như vậy.” Ngọc thúc chân mày cau lại, Nhạc Du Du theo ánh mắt kia cảm nhận được hàn lãnh, “Nàng nói, nàng không muốn cùng nữ nhân khác chia sẻ vương gia, thế nhưng, nếu như vương gia làm hoàng đế, như vậy mặc kệ hắn có nguyện ý hay không, đều có rất nhiều nữ nhân, vì thế, nàng muốn chọn ly khai.”

Nhạc Du Du nghe có chút khẩn trương: “Hạo nhi sẽ không vì nàng, bỏ qua vương vị đi?”

“Vương phi thông minh.” Ngọc thúc gật đầu, “Ngay lúc đó vương gia rất yêu nàng, vì nàng cam nguyện bỏ qua ngôi vị thái tử, vì thế, hoàng thượng lúc đó rất tức giận đến ngã bệnh một thời gian, chỉ là ngày lập trữ ngày, vô pháp thay đổi, cuối cùng, chỉ có thể dựa theo lệ cũ, theo thứ tự, lập Lãnh Huyền Nguyệt làm thái tử.”

” Minh Nhu kia đâu?”

“Lúc tuyên bố nhị hoàng tử làm thái tử, vương gia lúc đầu vô cùng cao hứng chuẩn bị cưới Minh Nhu về làm vợ, thế nhưng, ngay ngày thành thân kiệu hoa ở trên đường lại bị kẻ bắt cóc bắt cóc, vương gia nhìn tận mắt thấy Minh Nhu nhảy sông…”

“A? Đã chết?” Nhạc Du Du có điểm không dám tin tưởng, “Vương gia không phải võ công rất tốt sao? Thị vệ chẳng lẽ đều là ngồi không không cứu được?”

“Ha.” Ngọc thúc thế nhưng cười lạnh một tiếng, “Nếu như nàng thật đã chết rồi, như vậy vương gia sẽ thương tâm càng thương tâm, cũng sẽ không thất vọng đau khổ, thế nhưng, ngay từ đầu, nàng đã sớm hạ độc hóa công tán Vương gia, kẻ bắt cóc này võ công rất cao thâm, thị vệ căn bản cũng không phải là đối thủ, vì thế, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ đem tân nương tử bắt đi, sau đó trước mặt vương gia vừa diễn vừa chạy trốn bằng đường thuỷ.”

Nhạc Du Du cắn môi một cái, nàng đã hiểu toàn bộ quá trình không sai biệt cho lắm, trong lòng có loại cảm giác nói không ra lời: ” Vương gia rất thương tâm đi?”

“Đích xác, lúc đó vương gia thống khổ…” Ngọc thúc nói vừa nặng nặng thở dài, ánh mắt bắt đầu hướng về phía xa xa, những ngày năm đó, thật là nghĩ lại mà kinh a.

“Không đi tìm sao?”

“Có thể không tìm sao?” Ngọc thúc lắc đầu, “Cơ hồ đem cả con sông kia đều lật một cái, người sống không gặp người chết không thấy xác…”

“Về sau đâu?”

“Về sau, vương gia cũng chỉ mỗi ngày nhìn túi hương Minh Nhu trước khi mất tích đưa cho hắn đến xuất thần…” Ngọc thúc nói, bỗng nhiên mười ngón thành quyền, hung hăng lôi ở tại trên bàn, làm hại Nhạc Du Du tâm dã theo nhảy dựng lên.

“Ai ngờ, nữ nhân kia ác độc lúc trước tiếp cận vương gia cũng là có mục đích, nàng yêu không phải vương gia, mà là, thái tử.”

“Cái gì?” Nhạc Du Du nhịn không được kinh kêu lên, Lãnh Huyền Nguyệt thế nhưng dùng mỹ nhân kế?

“Kỳ thực đã đánh mất ngôi vị thái tử, vương gia cũng không có nghĩ gì, chỉ là về sau, vương gia đã từng trong lúc vô tình nhìn thấy Minh Nhu, theo dõi lúc đó phát hiện, nàng là người của thái tử…”

“Mà khi Minh Nhu lưu lại hương túi mặt ngoài bị xoa hóa công tán, trước đó bên trong là trang thượng di đà hương, đây là một loại thảo dược có hương vị nhàn nhạt, bản thân cũng không có độc tính, thế nhưng, chỉ cần gặp phải đàn hương, sẽ chuyển hóa làm một loại độc dược rất độc hại, người trúng độc liền sẽ từ từ rơi vào hôn mê sau đó trong lúc vô tình chết đi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.