Thông tin truyện

Phụng Chỉ Thành Hôn - Kỳ Quân Chiết Chi

Phụng Chỉ Thành Hôn - Kỳ Quân Chiết Chi

Trạng thái:

Full
Hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!

Từ Đoan Nghi đoan trang hiền thục, xuất thân danh môn.

Trong giới danh môn tại kinh sư, chẳng biết có bao nhiêu công tử quý tộc mong muốn cưới được nàng.

Tạ Thanh Nhai là kẻ ăn chơi lêu lổng, phóng túng trác táng.

Dẫu rằng bề ngoài tuấn tú vô song, nhưng gia cảnh sa sút, bản thân cũng chẳng phải là người ra gì.

Không ai ngờ rằng hai con người khác biệt như thế, lại có thể trở thành một đôi.

Khi thánh chỉ tứ hôn vừa được ban xuống, Tạ Thanh Nhai suýt nữa bị đám công tử danh giá trong kinh sư đánh cho một trận, ai ai cũng tiếc nuối thay cho Từ Đoan Nghi, cảm thán một đóa hoa tươi thắm lại cắm trên bãi phân trâu.

Nhưng chỉ có bản thân Từ Đoan Nghi biết, nàng vui mừng đến nhường nào khi được gả cho hắn.

Nàng biết Tạ Thanh Nhai không thích nàng.

Vì vậy, sau khi thành thân, nàng an phận thủ thường, không bao giờ can thiệp vào chuyện của hắn. Không ngờ rằng, người ban đầu xa lánh nàng như tránh tà lại dần dần không vui với sự im lặng ấy.

Một ngày nọ.

Tạ Thanh Nhai ép nàng vào bên khung cửa sổ, nhẹ nhàng cắn vào cổ nàng, giọng khàn khàn hỏi:
“Từ Đoan Nghi, ta bảo nàng đừng quản ta, nàng thật sự không quản ta sao?”

Về sau, hắn nhìn nàng, như thể cuối cùng cũng chịu thua, bất lực và bực bội gục mặt vào bờ vai nàng, giọng nói trầm đục vang lên:
“Từ Đoan Nghi, nàng đúng là từ nhỏ đã biết cách trị ta.”

Tạ Thanh Nhai tuổi trẻ danh vang khắp chốn, nhưng trong một trận chiến đã mất đi tất cả.

Hắn cố tình giả vờ làm kẻ phóng đãng vô dụng, chẳng qua chỉ muốn giữ lại danh dự của phủ Nam An Vương, bảo vệ đệ đệ muội muội còn thơ dại.

Hắn biết Từ Đoan Nghi là tai mắt của Thái hậu, cũng hiểu rõ sự tồn tại của hai người bọn họ đã định trước là kẻ đối đầu. Thế nhưng, hắn vẫn không thể nào kìm được mà yêu nàng.

Hắn đã nhiều lần muốn chạy trốn.

Hắn muốn giết Từ Đoan Nghi, muốn giết người con gái làm đảo lộn và kiểm soát cuộc đời hắn. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn chỉ có thể để mặc bản thân tỉnh táo mà trầm luân.

Danh sách chương

Bình luận truyện