Phượng Hoàng, Gà Tây

Chương 21



A Nhĩ Kiệt – John – Khang Đức, sinh ra tại một thành phố nhỏ Hà Tân, California. thành phố Riverside, California.

Thành phố Hà Tân thuộc nội địa nước Mĩ, dù dân cư châu Á nơi đây không nhiều, nhưng lịch sử về người Hoa ở chỗ này “mở mang bờ cõi” cũng không sao xóa hết. Đặc biệt là những thư viện trên lộ Mission cùng dọc đường Orange, còn có một tòa công trình “Đài kỉ niệm tổ tiên người Hoa”, để biểu trưng tổ tiên người Hoa đến đây khai hoang lúc ban đầu.

Mà Khang Đức sở dĩ đối văn hóa Trung Quốc cảm thấy hứng thú, cũng bởi vì khi còn bé cùng hậu duệ Hoa kiều di dân có khá nhiều tiếp xúc.

Cha ruột Khang Đức khi hắn rất nhỏ đã qua đời. Năm hắn mười tuổi, mẫu thân tái hôn, sinh ra muội muội của hắn, Toa Lị Văn.

Shary Văn – có 2 tên trong 2 bản QT khác nhau =)) Ta đã quyết định chọn tên tiếng Trung =)).

Mặc dù là cùng mẹ khác cha, nhưng điểm này cũng không ảnh hưởng tình cảm hai anh em.

Khang Đức trên đường đi đều ở cùng Phượng Thiên Lăng giới thiệu các thành viên trong gia đình mình, mà Phượng Thiên Lăng cũng không có mất kiên nhẫn cắt đứt lời của hắn.

Vì vậy, cả cabin (khoang máy bay) cũng chỉ nghe thấy tiếng Khang Đức huyên náo nói chuyện không ngừng, đến tận lúc máy bay hạ cánh.

Sân bay chật ních người, Khang Đức một mực giữ chặt tay Phượng Thiên Lăng, sợ hắn tại nơi Mĩ quốc không quen biết này bị lạc rồi bị người ta khi dễ. (Viêm: bảo mẫu? o.O. Tiểu Lang: người ta gọi là gà mẹ =A=)

Nguyên lai tưởng rằng Thiên Lăng tiếng Anh không tốt, bất quá về sau, nhìn hắn dùng thứ tiếng Anh lưu loát tống cổ đám người đến gần bắt chuyện, Khang Đức lập tức đập nát quan niệm vốn có của mình.

Sau khi đuổi đi cái tên tiểu tử không có mắt, Phượng Thiên Lăng vẻ mặt đắc ý nhìn về phía Khang Đức. “Hừ, ngươi cũng không nên cho rằng ta không biết tiếng Anh!”

Ngụ ý là, nhượng Khang Đức xem một tiết mục tiếng Anh nói bậy không tưởng trước mặt tất cả mọi người!

Tuy không biết Phượng Thiên Lăng tại sao lại có “tiếng Anh tình kết ” như vậy, bất quá hiểu rõ từ nay về sau Thiên Lăng cùng người nhà mình không có chướng ngại ngôn ngữ, Khang Đức vẫn là rất cao hứng lôi kéo hắn lên xe taxi.

ành ĐHơn mười giờ xe chạy, cuối cùng xe hơi chậm rãi giảm tốc độ.

Phượng Thiên Lăng liếc mắt liền thấy được căn phòng lớn vừa quen thuộc vừa lạ lẫm cách đó không xa. Chỉ có điều năm đó trong mắt mình, căn phòng cự đại này tựa như một con quái thú.

Nhớ tới chuyện lúc trước, Phượng Thiên Lăng trong lòng ấm lên.

Nhớ lại khi đó Khang Đức nho nhỏ đối với mình bảo vệ cùng sủng nịch, Phượng Thiên Lăng tựu một hồi vui sướng. Hiện tại Khang Đức đối với mình cũng là trước sau như một thật là tốt, đương nhiên, ngoại trừ lúc trên giường.

Đương khi Phượng Thiên Lăng đứng trước sân nhỏ cảm khái ngàn vạn thời gian, nhưng là Khang Đức không có tốt mệnh như vậy.

Dỡ xuống hành lý của hai người, thanh toán tiền xe, thuận tiện còn làm cho lái xe tiên sinh hâm mộ một phen, lúc này mới kéo vali đi đến bên người Phượng Thiên Lăng.

“Sao lại đứng ở bên ngoài? Chúng ta vào đi thôi.” Khang Đức cười đẩy ra cửa nhỏ. “Uông uông!”

“Lai Khải!”

Kinh hỉ kêu một tiếng, chỉ thấy đối phương trước mặt đánh tới, mãnh liệt đến Khang Đức cũng có chút chống đỡ không được. Thật cao hứng tiếp nhận ái khuyển nhiệt liệt hoan nghênh, Khang Đức đem đồng bọn cùng mình lớn lên đưa đến trước mặt Phượng Thiên Lăng.

“Đã quên nói, Thiên Lăng, đây là Lai Khải! Lúc hắn mới hơn một tháng tuổi đã đến nhà ta, khi đó ta cũng chỉ năm tuổi.”

Nếu tính kĩ, Lai Khải cũng đã mười mấy tuổi, cũng xem như lão cẩu, bất quá thoạt nhìn, tinh lực cùng hành động vẫn tràn đầy như trước.

“Đến, đây là Thiên Lăng, cũng là chủ nhân của ngươi.”

Vốn đang “hoạt bát đáng yêu” Lai Khải liếc nhìn một cái, hiển nhiên toàn thân cứng đờ, ngay sau đó lập tức xoay người chạy đến bụi cỏ cao hơn năm thước núp vào.

Theo như tin tức cái mũi linh cảm của nó truyền đến, Lai Khải rất xác định — cái tiểu quỷ kia đã trở lại……

“Ách?” Khang Đức ngốc lăng, qua vài giây mới xấu hổ cười cười, “Có thể, có thể Lai Khải vẫn còn chưa thích ứng……”

Phượng Thiên Lăng liếc mắt liền nhận ra đại khuyển bị mình đốt lông năm đó, khóe môi chợt cong lên. “Vào đi thôi.” Kéo nhẹ Khang Đức, Phượng Thiên Lăng nhanh chóng vào phòng.

Rất không tự giác, Khang Đức nhớ tới một câu. “Nàng dâu” yết kiến cha mẹ chồng.

Có lẽ phương Tây đối loại sự tình này sẽ có điểm tiến bộ hơn.

Khang Đức lần này mang một nam hài tử trở về, cũng không lọt vào phản đối của người nhà, hoàn toàn tương phản, mẫu thân Khang Đức, cha dượng cùng muội muội đều rất yêu mến nam hài tóc hồng này.

Đặc biệt muội muội Toa Lị Văn, rất thích theo bên người Phượng Thiên Lăng.

Mà trước đó không lâu Phượng Thiên Lăng vừa mất đi tỷ tỷ nên cũng không bài xích Toa Lị Văn tiếp cận, còn phi thường yêu mến nàng. Cảnh tượng hai người hài hòa ở chung thậm chí đôi lúc làm cho Khang Đức có chút ghen.

Khang Đức ghen, cuối cùng chịu khổ nhất đích vẫn là Phượng Lhiên Lăng.

Bất quá nhìn qua, Phượng Thiên Lăng đối loại “trừng phạt” này càng ngày càng ham thích, cho nên, tuy không khỏi tiểu sảo (ồn, ầm ĩ) tiểu nháo, hai người vẫn là trôi qua thập phần “tính” phúc. (:”>)

Bởi vì bọn họ lúc trở về đã là tháng một, lỡ mất lễ Giáng Sinh. Vì vậy, Khang Đức cùng Thiên Lăng quyết định cùng nhau trải qua tết âm lịch của người Hoa.

Đang lúc bọn họ đang cùng Hoa Kiều bản địa tổ chức bố trí sân chào mừng, nói chuyện phiếm quên cả thời gian, một tiểu tử chạy đến tìm.

“Cupid!”

Trông thấy tiểu hài tử đứng ở cửa, cười rộ lên đáng yêu cực kì, Khang Đức rất hưng phấn quát lớn. Thiên lăng cũng thật cao hứng, bởi vì lúc trước nếu không có hắn, mình sao có thể tìm được gà tây Khang Đức?

“Ngươi như thế nào tới đây?”

Khang Đức ôm lấy tiểu hài tử, cùng Thiên Lăng đi đến một bên góc.

“Như thế nào? Ta không thể tới a?” cong lên miệng nhỏ, Cupid vẻ mặt tử không vui.

“Thiệt là, đã trở lại cũng không chịu đến xem ta. Ai nha, thật sự là gặp kẻ qua cầu rút ván a……” xem ra là bị thiên đình bên kia độc hại rồi.

Ngươi này tiểu quỷ sao ngày càng giống tên tiểu tử kia!

“Ta van ngươi, ngươi lại chưa nói cách nào để tìm được ngươi! Chẳng lẽ muốn ta ở bên cạnh đài phun nước dập đầu?” Khang Đức cười thầm nói.

Tiểu hài tử mặt đặc biệt bạo phát. Kia bể phun nước tạo hình “rất khác biệt”, Khang Đức chỉ một lời đã đánh trúng đáy lòng hắn. ( bể phun nước ở nước ngoài thường có tượng Cupid đứng “phun nước” a =A=)

“Ngươi ngươi ngươi ngươi các ngươi……”

Cupid khuôn mặt nhỏ nhắn không nhịn được, thoáng cái biến mất thân ảnh. Khang Đức cùng Thiên Lăng liếc nhau, cười rộ lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.