Gân mạch của Cẩm Hà rốt cuộc bị đả thông một nửa, bắt đầu tu tập nội công. Tất Quyền Ngọc sau nhiều lần cố gắng rốt cuộc đột phá được tầng thứ năm...
Đây là một bật thang phải vượt qua, trong lúc nhất thời Tất Quyền Ngọc chỉ cảm thấy, đan điền của nàng giống như một mảnh vụ hải, trong đó đều là chân khí màu trắng ngưng tụ giống như sương mù dày đặc - đây là tượng trưng cho nội lực đã tiến vào tầng thứ năm...
Sau khi tăng lên tầng thứ năm, toàn bộ nội lực đều được nâng cao lên rất nhiều, một tiếng trống này làm cho Tất Quyền Ngọc càng thêm hăng hái đem gân mạch của Cẩm Hà đả thông. Làm cho việc tu luyện nội công của Cẩm Hà không vì tuổi tác mà khó có thể đột phá.
Có ái nhân bên cạnh bầu bạn, thời gian gian trôi qua thật mau, đảo mắt, đã hơn một năm, Quyền Ngọc cùng Cẩm Hà đã mười chín tuổi.
Cẩm Hà vẫn như cũ là Thái hậu, toàn bộ Phượng Linh đều dưới sự quản lý của nàng, dần dần đã có diện mạo thịnh thế, mà nội công của nàng do được Quyền Ngọc chỉ bảo cũng vó chút khởi sắc, đi vào giai đoạn của tầng thứ hai.
Tất Quyền Ngọc nghĩ muốn cho nàng tập võ, cũng để cường thân kiện thể, cho nên cũng dạy nàng một ít quyền pháp, dù sao thân là Thái hậu nếu vũ đao lộng thương quả thật khó coi, chỉ có quyền pháp nàng là rất thích hợp, bộ quyền pháp này là do Tất Quyền Ngọc kêu Hoắc Sơn tìm, tuy là bình thường, nhưng quan trọng chiêu thức, Tất Quyền Ngọc xem qua cảm thấy vừa lúc thích hợp cho Cẩm Hà tu luyện.
Nguyên bản việc tập võ của Cẩm Hà có chút thành tựu, nhưng thật ra nguyên nhân Cẩm Hà việc yêu thích tập võ, bất quá lại rất đơn giản - sau khi tập võ, chỉ cảm thấy thân thể của nàng tốt lên rất nhiều, tinh lực dư thừa, tinh thần sảng khoái. Quan trọng hơn là vào buổi tối có thể cùng Quyền Ngọc điên cuồng, ngày hôm sau vào triều, nét mặt của hai đều tỏa sáng. Đương nhiên, võ công của nàng tuy rằng không được tốt cho lắm nhưng luyện quyền pháp, sức mạnh của cánh tay không thể so sánh cùng với trước kia, nay lúc nào muốn đẩy ngã Quyền Ngọc, cũng không phải là lực bất tòng tâm..
Có chỗ tốt như vậy, Cẩm Hà thật sự chịu khó luyện võ.
Mà Quyền Ngọc vẫn như cũ là ngự tiền thị vệ, quân đoàn trưởng tứ phương quân đoàn. Trong quân đoàn, ngăn chặn đệ tử quyền quý hối lộ tấn chức, hình ảnh anh hùng không khỏi sinh ra lương hảo phong mạo. Điều này làm cho Tứ Phương quân đoàn trở thành địa phương đông đúc nhân tài.
Mà nữ binh doanh của nàng, một truyền mười mười truyền trăm, cuối cùng cũng được đa số người dân biết đến, nhanh chóng thu được nữ tử từ tứ phương tám hướng đến gia nhập quân ngũ, trong đó có các nữ tử có tâm đền nợ nước nhà, những nữ tử vì thiếu thốn lương thực, y phục nên muốn kiếm chút quân lương, có người không phục với thế tục, không nguyện lập gia đình giúp chồng dạy con, thậm chí có một ít nữ tử tràng đầy khát vọng giang hồ...
Đương nhiên, trong số những nữ tử này, có phân lượng nhất vẫn là nữ nhi của Tiếu Trí Lực tướng quân - Tiếu Tiểu, muội muội của Thiết Thạch Khoan tướng quân, con dâu của Thành đại nhân, nương tử của Thành Quân - Thiết Thạch Tuệ...
Về việc Thiết Thạch Tuệ gia nhập nhập quân ngũ, khiến cho kinh sư xảy ra một trận sóng to gió lớn. Thành đại nhân như thế nào cũng không muốn con dâu của hắn giống như nam tử gia nhập quân ngũ, cho rằng đó là lộ diện, không tuân thủ nữ tắc, nhưng Thành Quân kiên quyết duy trì. Đã biết hắn không có nhiều cơ hội, nương tử của hắn có năng lực, có ý tưởng, nay lại có cơ hội, sao lại không đi?
Cuối cùng hai so với một Thành đại nhân đành nói: "Aiz... Ta già rồi... Chuyện của mấy người trẻ tuổi các ngươi... ta không quản nữa..." Chuyện này cuối cùng kết thúc. Thiết Thạch Tuệ thuận lợi vào trong quân doanh.
Thiết Thạch Tuệ cùng Tiếu Tiểu đều xuất thân từ tướng môn, luận về võ công hay binh pháp đều sàn sàn như nhau, cho nên sau một phen suy tính, Tứ Phương quân đoàn có sáu vị trí phó tướng, liền bị hai người này chiếm hai cái. Lại nói tiếp, coi như là nữ tử ở trên đỉnh bầu trời.
Hoắc Sơn thấy hai người kia làm tướng quân, tâm dướng khó nhịn, nay nữ tử cũng có thể hãnh diện đi tòng quân, liền báo cho Tất Quyền Ngọc một tiếng, chuồn ra ngoài, thay đổi nữ trang đầu quân vào quân doanh, kết quả không chỉ có thể đánh, hỡn nữa vì vẫn đi theo bên người Tất Quyền Ngọc, vốn là không ít lần hành quân đánh giặc, nay đến lúc này lại chiếm được một vị trí phó tướng.
Hoắc Sơn thuộc về môn phái ở trong giang hồ, nên đối với tính tình của người giang hồ rất là hiểu biết, nay nữ binh đến từ giang hồ tự nhiên trở nên thân thiết với nàng, Tất Quyền Ngọc liền lập ra một tổ chuyên môn cho nữ tử giang hồ trở thành mũi nhọn của nữ binh doanh, cho Hoắc Sơn lãnh đạo... Trong lúc nhất thời, nhìn Hoắc Sơn bận rộn đầy người, nhưng thực tế là quản lý một đám người giang hồ rất là vui vẻ thủy khởi, luận võ tấn chức nửa năm một lần, tổ này của nàng là tổ xuất sắc nhất.
Tại thời điểm luận võ tấn chức. Trong quán lại xuất hiện một người yên Điên Huân, võ công cao cường, đối với binh pháp cũng rất quen thuộc, Tất Quyền Ngọc hỏi mới biết hắn là hậu nhân của quý tộc của quý tộc bị xuống dốc, tô tiên cũng là đại tướng quân, sau này suy bại cùng quyền quý không vó một chút liên hệ, nhập nhập quân cũng không có đường ra, nay thật vất vả lắm mới gặp được Tứ Phương quân đoàn có biện pháp tấn chức này, hơn nữa Tất Quyền Ngọc tướng chỉ nhìn năng lực không nhìn xuất thân, mới có được cơ hội...
Vì thế, sáu vị phó tướng của Tứ Phương quân đoàn cuối cùng cũng đầy đủ, Hoắc Sơn, Tiếu Tiểu, Thiết Thạch Tuệ, Lâm Lập, Điền Huân Phong Hào.
Điều làm cho người ta cảm thấy bất khả tư nghị là, trong sáu vị phó tướng, có ba vị chính là nữ tử...
Tất Quyền Ngọc thật ra là âm thầm vui vẻ - đế quốc có biết bao cân quắc a, nay đều là thủ hạ của nàng, người khác khinh thường nữ tử, nhưng lại không biết có rất nhiều nữ tử nổi tiếng làm cho người ta phải kính nể!
Aiz... Thời điểm này Tất Quyền Ngọc thường xuyên nghĩ. Hồng Thành Tuyệt a Hồng Thành Tuyệt, trong quân của ta nếu có nhiều người như ngươi, thật tốt biết bao?
Đáng tiếc, nhân tài như vậy, rất hiếm có, vì thế Tất Quyền Ngọc cảm thấy bản thân cũng nên thỏa mãn rồi
Có ái nhân, có binh lính dũng mãnh... Hết thảy đều tốt, nhưng chuyện làm cho Tất Quyền Ngọc buồn bực cũng đến...
Tất Quyền Ngọc mười chín tuổi, ở kinh sư đã là tuổi trưởng thành, nhưng Tất Quyền Ngọc tướng quân lại vẫn như cũ đọc thân.... Điều này làm cho bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào người nam nhân hoàng kim đọc thân này, làm chi biết bao nhiêu bà mối đạp phá cửa Tất gia...
Lúc này, tong quân doanh, ba vị nam phó tướng đem Tất Quyền Ngọc vây quanh - bọn họ thân hình to lớn, đem Tất Quyền Ngọc chắn lại, liền hoàn toàn không nhìn thấy người nàng.
"Có chuyện gì?" Tất Quyền Ngọc liếc mầy người này một cái.
"Lão đại... " Phong Hào cợt nhã mở miệng.
"Có sự thì nói, vô sự luyện binh!" Tất Quyền Ngọc không thể nhìn bộ dáng vợ nhã của Phong Hào, thật làm cho người ta muốn đánh hắn.
"Là như vầy, chúng ta con đều đã có vài đứa, nhìn lão đại ngươi đã mười chín, còn chưa thành thân, không gấp sao..." Lâm Lập vội vàng xen mồm.
"Ta cũng chưa gấp, các ngươi gấp cái gì?" Tất Quyền Ngọc khinh bỉ, trong lòng lại âm thầm mắng - gấp, như thế nào lại không vội, khắp thiên hạ này đều đang nhìn ta, sao có thể không gấp? Lúc này lại đến bọn nhãi ranh các ngươi hồ nháo, càng gấp!
"Không đúng không đúng, lão đại, chúng ta cảm thấy, Tiếu tướng quân bên nữ binh doanh kia... Người xem, lão nhân gia ngài xuất thân từ tướng môn, nàng cũng vậy, môn đăng hộ đối,... Ngài mười chín, nàng cũng mười chín, này tuổi cũng tương đương a... Ngài là tướng quân, nàng cũng là tướng quân, sau này kết hôn cũng tiện bề kề cận... Theo chúng ta thấy... Không bằng..." Điền Huân cũng đến xen mồm.
"Lăn! Cút thật xa cho ta...." Tất Quyền Ngọc giận dữ, lão ra khỏi vòng vây mà đi.
Phiền! Sợ nhất là người khác lấy chuyện nàng cùng Tiếu Tiểu ra mà nói. Đáng buồn nhất là, trong hoàng thành này, thanh niên lớn tuổi, cũng chỉ còn nàng và Tiếu Tiểu chưa thành thân... Bi kịch a. Tất Quyền Ngọc trong lòng không biết đã cầu nguyện biết bao nhiêu lần: Tiếu Tiểu a.... Cô nãi nãi, ngươi có thể hay không nhanh tìm người để gả đi a, miễn cho người khác lại đem hai người cực kì xa kéo đến gần. Đến lúc đó, tin đồn mà vào tai Cẩm Hà còn phải, nàng không bị nành ấy cắn chết mới lạ!
Trong lòng đổ mồ hôi một trận, Tất Quyền Ngọc trở về Tất phủ. Nay lúc nào Tất Quyền Ngọc cũng đều phải chạy đi chạ lại giữa hoành cung, Tất gia, Tứ Phương quân đoàn.
Thấy Tất Quyền Ngọc trở về, gã sai vặt vội vành tiến lên kêu: "Tam công tử trở về đúng lúc..."
"Có chuyện gì?" Tất Quyền Ngọc dừng lại cước bộ hỏi.
"Phu nhân của Lương đại nhân cùng phu nhân đang nói chuyện về chuyện của tam công tử cùng Lương gia tiểu thư" Gã sai vặt cười hì hục trả lời.
Trời! Tất Quyền Ngọc cảm thấy khắp kinh thành này không còn nơi nào có thể im lặng nữa rồi a... ở quân doanh, là nói chuyện nàng cùng Tiếu Tiểu, nay lại là cái gì mà nữ nhi của Lương đại nhân gì gì đó....
Tất Quyền Ngọc nghĩ nghĩ, ngược lại ở hoàng cung lại được chút im lặng. Không bằng đi tìm Cẩm Hà. Dù sau nhắt tới thành thân, cha mẹ cũng sẽ từ chối thôi, nếu thật sự cho nàng cùng nữ tử nào đó thành thân, kia còn phải? Việc này liền để cho bọn họ lo đi.
Tất Quyền Ngọc nghĩ, chuẩn bị xoay người hướng ra ngoài đi, lại bị gọi lại.
"Quyền Ngọc như thế nào vừa về lại muốn ra ngoài?" Thanh âm của nữ nhân.
Tất Quyền Ngọc xoay người, nhìn người mới tới, kêu một tiếng: "Tam nương...."
Nữ nhân giữ Quyền Ngọc lại là tiểu thiếp của Tất Trạch Việt, tên gọi Minh Cơ, trước kia là một ca cơ ở trong một tiểu trấn của Ngọc Long thành, thời điểm Tất Trạch Việt ở Ngọc Long thành, coi trọng nàng nên dẫn nàng về. Nàng bộ dáng xinh đẹp, nói chuyện làm người thích, cho nên nàng ở Tất phủ tuy rằng là tiểu thiếp nhưng cùng mọi người sống chung vẫn rất hòa hảo.
Chính là Tất Quyền Ngọc hằng năm đều ở bên ngoài, ít khi cùng nàng tiếp xúc, nay ban ngày thường xuyên ở trong quân đoàn, ban đêm thường xuyên ở trong hoàng cung, thật ra thời gian ở nhà cũng rất ít, nên hiếm khi gặp nàng. Không nghĩ hôm nay trùng hợp gặp gỡ.
"Quyền Ngọc a.... Ngươi cũng lớn, tam nương nhìn ngươi lớn lên, ngươi cũng biết, ta không có nhất nhi bán nữ (con cái), liền xem ngươi là nhi tử để yêu thương... " Minh Cơ nắm tay Quyền Ngọc kéo nàng vào tròn phủ: "Nay muốn gặp ngươi một lần cũng không dễ dàng, hiếm khi mới trở về một lần, thế nào cũng phải trò chuyện cùng tam nương, bồi đại tỷ, nhị tỷ cùng lão gia ăn cơm..."
Tất Quyền Ngọc thấy Minh Cơ nói đúng, cũng không tiện từ chối đành phải theo nàng vào phủ: "Nhưng lần này đến là chuyện đính hôn, còn chưa đủ phiền phức? Ta không nghĩ sẽ thành thân..." Tất Quyền Ngọc căm tức nói.
"Ngươi đứa nhỏ này, đến tuổi này nên thành thân đi, từ xưa đến nay đều là như vậy, không nên giở tính tình hài tử. Ngươi xem nay ngươi đã lớn, tổng nên tìm một nữ tử tốt giúp ngươi trải giường trải chiếu, chăm lo cho nơi ở mới cho ngươi... Về sau còn sinh vài hài tử, lão gia không biết chừng sẽ cao hứng bao nhiêu...." Minh Cơ cười nói. Thân thủ vỗ vỗ vai Tất Quyền Ngọc.
Tất Quyền Ngọc thầm than một tiếng, aiz, lại đến nữa rồi, biết vậy vừa nãy không nên hồi phủ.
-------
Lời của editor: Cảm ơn @llskybeell