Buổi biểu diễn của Trang Yến Bắc thu hút được đông đảo người hâm mộ, không khí ở đó vô cùng náo nhiệt, Chu Nam Quân đang gặp mặt đối tượng mà Tạ Nghiêu Thần đã giới thiệu cho cậu tại một nhà hàng, thế nhưng tay vẫn không ngừng lướt điện thoại xem những tin tức, hình ảnh, video liên quan đến buổi biểu diễn ngày hôm ấy của Trang Yến Bắc.
“Cậu thích Trang Yến Bắc sao?” – Người ngồi phía đối diện có lẽ cũng đã nhìn thấy được những gì xuất hiện trong màn hình điện thoại của Chu Nam Quân, liền mở đầu cuộc trò chuyện bằng vấn đề này.
Chu Nam Quân lập tức dừng động tác, cậu buông di động, hướng tới người đối diện cười cười: “Cũng được, coi như là có chút thiện cảm.”
“Em họ tôi rất thích cậu ấy.” – Người đối diện có vẻ rất vừa lòng với điều kiện của Chu Nam Quân, thái độ phá lệ nhiệt tình, đương nhiên, trước khi gặp mặt hai người đã xem qua ảnh chụp của nhau, nếu đối phương không hài lòng, cũng sẽ không đồng ý đến buổi gặp mặt ngày hôm nay, “Lần trước còn mua album và đi xem ca hội của Trang Yến Bắc, chắc là cả hai người sẽ có đề tài để nói chuyện.”
Chu Nam Quân lúc này mới đem lực chú ý từ trên màn hình di động chuyển đến trên mặt người đối diện, bình tĩnh mà xem xét, người này cũng không tệ lắm, ở cũng được coi là tương đối dễ nhìn, tuy so với Trang Yến Bắc còn kém xa nhưng cậu vẫn cảm thấy ổn, vì thế liền hướng đối phương mỉm cười.
Cả hai người có lẽ cũng vì lần đầu gặp mặt mà đều có chút bất an, tuy rằng đã rất nỗ lực tìm kiếm điểm chung trong cuộc nói chuyện nhưng rồi cuối cũng cũng đành bỏ qua nhau như trước kia, như hai người xa lạ.
“Xin lỗi, đây là lần đầu tiên của tôi.” – Người đối diện lộ ra vẻ mặt rất có lỗi, “Cho nên, tôi chưa được sẵn sàng cho lắm....”
Chu Nam Quân liền cười: “Lần đầu tiên? Tôi cũng là lần đầu tiên.”
“Trước đây bạn bè cũng giới thiệu cho tôi rất nhiều người, nhưng tôi đều từ chối.”- Có lẽ đã cảm thấy không khí dường như nhẹ nhàng đi vài phần, người kia có chút ngượng ngùng mà nói, “Lần này tôi cũng định từ chối, vậy mà khi thấy ảnh chụp của cậu, tôi nghĩ tôi có thể thử một lần....”
Chu Nam Quân ngạc nhiên chớp chớp mắt: “A? Xem ra tôi vẫn có chút mị lực.”
Người kia cười cười: “Nhưng từ lúc gặp mặt đến giờ cậu vẫn luôn nhìn chằm chằm vào màn hình di động, xem ra mị lực của tôi còn chưa đủ.”
Chu Nam Quân lập tức ngượng ngùng sờ sờ mũi: “Xin lỗi.”
“Không sao, tôi biết mị lực của tôi khẳng định kém Trang Yến Bắc.” – Người kia nói tiếp, “Nếu không tôi cũng có thể trở thành minh tinh.”
Hai người lại hàn huyên trong chốc lát, còn cùng nhau ăn trưa, sau đó, Chu Nam Quân uyển chuyển từ chối lời mời đi xem phim của người ta, cứ thế mà về nhà.
Cậu vừa về tới cửa, tin nhắn của Tạ Nghiêu Thần đã gửi đến, hỏi cậu cảm thấy như thế nào.
Cậu thở dài một hơi, nói rằng mình không cảm thấy gì.
Rất nhanh, Tạ Nghiêu Thần liền gọi điện đến.
Chu Nam Quân dừng một chút, tiếp điện thoại.
“.... Là bởi vì Trang Yến Bắc sao?”
Chu Nam Quân cười gượng: “Cũng không thể nói như vậy, không liền quan lắm đến cậu ấy, vấn đề là ở tôi, có thể là tôi chưa chuẩn bị tốt, thực xin lỗi, lãng phí ý tốt của các cậu.”
“Nghe nói cậu vẫn quan tâm đến những tin tức liên quan đến Trang Yến Bắc.
“Khụ khụ, chỉ là tò mò thôi.” – Chu Nam Quân xấu hổ sờ sờ mũi, “Tôi tuyệt đối không có ý gì khác, cậu ấy là đại minh tinh, tôi là người thường, chúng tôi căn bản là người của hai thế giới khác nhau....”
“Vậy vì sao cậu còn không muốn thử tiếp nhận người khác?” – Tạ Nghiêu Thần hỏi.
“Cái này không phải là do tôi chưa chuẩn bị tâm lí tốt sao.” – Chu Nam Quân nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, chính cậu cũng có chút bất lực, nhưng rất nhanh lại bắt đầu lên dây cót tinh thần, “Nhưng mà không sao, lần sau thì tốt rồi, lần sau tôi nhất định sẽ tích cực hơn!”
“Nếu cậu còn chưa chuẩn bị tâm lí tốt để bắt đầu với người khác thì đừng nên nhờ chúng tôi giới thiệu vội, giới thiệu xong rồi cậu lại chướng mắt.” – Tạ Nghiêu Thần thở dài một hơi, “Người kia nhà tôi lúc đầu còn hứng thú bừng bừng mà tìm người giới thiệu cho cậu, kết quả hiện tại, cậu ấy cũng có vẻ hơi chán nản rồi.”
“Thực xin lỗi.” – Chu Nam Quân sờ sờ mũi, cậu cũng biết hành động của mình rất làm người ta mất hứng, nhưng mà cậu còn cách nào sao? “Nhưng vì sao người kia nhà cậu lại tích cức nhu vậy a, cậu ta có sở thích dắt mối à?”
“Còn không phải bởi vì tôi,” Tạ Nghiêu Thần cười cười, ngữ khí rất bình tĩnh, “Rốt cuộc trước đây tôi thích cậu nhiều năm như vậy, cho nên cậu ấy lo lắng cũng thực bình thường, nhưng mà cũng không vì thế mà cậu ấy gây rối khi chúng ta gặp nhau đâu, cho nên chỉ có thể dùng phương pháp này diệt trừ ‘tai hoạ ngầm’.”
“Thì ra là thế,” Chu Nam Quân hiểu rõ, “Thực xin lỗi……”
“Không cần phải nói xin lỗi, nhưng chúng tôi sẽ không giới thiệu bạn cho cậu trừ phi cậu đã nghĩ kỹ, chuẩn bị tâm lí sẵn sàng để có một người bạn trai mới.” – Tạ Nghiêu Thần nghiêm túc nói.
“Được rồi.” – Chu Nam Quân ngượng ngùng gật gật đầu, “Tôi sẽ nghĩ thật kỹ.”
Sau khi cúp điện thoại, cậu yên lặng nằm trên sô pha, bắt đầu phát ngốc nhìn chằm chằm trần nhà.
Thế nhưng rất nhanh sau đó Chu Nam Quân liền không rảnh tập trung vào vấn đề này nữa, bởi vì công ty của cậu hiện tại rất bận rộn, một khoảng thời gian kế tiếp cậu đều bận đến không thể thở nổi, không chỉ mỗi ngày đều phải tăng ca, ngay cả thời gian cuối tuần cũng đều bị tước đoạt, đương nhiên cũng vô tình lại khiến Tạ Nghiêu Thần không phải vội tìm đối tượng cho cậu nữa, cũng không có thời gian rảnh rỗi tự suy ngẫm mối quan hệ giữa cậu và Trang Yến Bắc.
Chờ đến khi Chu Nam Quân thật vất vả mới có thời gian rảnh rỗi thì nhà cậu lại đã xảy ra chuyện —— một người họ hàng ở quê của cậu vừa qua đời, tuy rằng người kia không thường hay đến nhà cậu, cũng không thân thiết lắm nhưng dù sao cũng là người thân thích, cho nên hắn vẫn phải xin nghỉ phép cùng ba mẹ về quê một chuyến.
Quê Chu Nam Quân rất hẻo lánh, lại còn rất lạc hậu, trong thôn tuy rằng có mạng, nhưng những người thường hay vào mạng rất ít, bởi vì trong thôn thiếu người trẻ tuổi, họ đều đi làm công ở thị trấn hoặc những nơi thành thị, chỉ còn lại những người đã có tuổi. Mạng đã không có thì wifi càng miễn bàn, tín hiệu vô cùng kém, khi có khi không.
Cho nên Chu Nam Quân ở nông thôn mấy ngày nay có thể nói là ngăn cách với thế nhân, mỗi ngày cầm di động lên cũng chỉ có thể chơi mấy trò chơi có sẵn trong máy, ban ngày xem người ta cho lợn ăn, buổi tối lại phải bắt muỗi, ngày qua ngày đều đơn điệu nhàm chán, cho nên đến ngày cuối cùng trước khi rời đi, cả người cậu như vừa được sống lại, chỗ nào cũng cảm thấy hưng phấn.
Sau khi về đến nhà, Chu Nam Quân lập tức chạy vào phòng tắm tắm một trận.
Cậu vừa thư thư thái thái nằm trong bồn tắm, vừa đăng nhập vào Weibo đã lâu không được đụng đến, kết quả vừa mới mở lên, trong nháy mắt đã bị tin tức đứng đầu bảng tin làm cho khiếp sợ ——
Trang Yến Bắc rời khỏi giới giải trí.
Đệt mẹ?
Sao lại thế này!
Chu Nam Quân hai mắt trợn tròn tìm bài viết mới nhất trên trang Weibo của Trang Yến Bắc, đọc nội dung xong, cả người cậu đều cảm thấy không ổn.
Trang Yến Bắc: Cảm ơn tất cả mọi người trong ba tháng vừa qua, có thể khiến ca hội kết thúc trong viên mãn, ta vẫn luôn ước mơ được đứng trên một sân khấu rộng lớn hát cho mọi người nghe, hiện tại ước mơ của tôi cuối cùng cũng đã hoàn thành, đây là lần đầu tiên trong đời tôi biểu diễn trước sân khấu hàng trăm hàng nghìn người như vậy, nhưng đây cũng sẽ là lần cuối cùng. Từ khi hoạt động tới nay, tôi vẫn luôn cảm thấy thật ra tôi không thích hợp ở trong giới giải trí, trước đây cũng đã phát sinh một vài việc chứng minh điều này, tuy rằng những việc đó đều đã qua, nhưng đồng thời cũng khiến cho tôi càng tin tưởng vào quyết định của chính mình, cho nên tôi quyết định rời khỏi giới giải trí. Những người người hâm mộ của tôi cũng đừng quá buồn, có lẽ một ngày nào đó mọi người sẽ thấy được tôi mở quán bar, một lần nữa lại nghe được giọng hát của tôi.
Chu Nam Quân cả người đều mộng bức, Trang Yến Bắc quyết định rời khỏi giới giải trí?!
Nếu không phải cậu đã kiểm tra đi kiểm tra lại thật kĩ đây đúng là Weibo của Trang Yến Bắc, cậu thiếu chút nữa còn tưởng kẻ nào đó muốn bịa đặt thông tin liên quan đến Trang Yến Bắc nhằm thu hút người xem, cậu dùng sức véo thật mạnh vào đùi của mình, xác định cậu không hề bị ảo giác, lập tức nhấn vào xem bình luận, đúng như cậu đã tưởng tượng, trong đó hầu hết đều là những bình luận than thở, cầu khóc đến quá trời quá đất.
Ngay từ đầu đại bộ phận người hâm mộ đều không tin Trang Yến Bắc thật sự muốn rời khỏi giới giải trí, còn hoài nghi Weibo của Trang Yến Bắc có phải bị hack hay không, nhưng không bao lâu sau, công ty Trang Yến Bắc liền phát một cái Weibo xác nhận chuyện Trang Yến Bắc đã chấm dứt hợp đồng với bên họ, sau đó Trang Yến Bắc đã chính thức rời khỏi giới giải trí.
Tin tức phía công ty vừa phát ra, người hâm mộ của Trang Yến Bắc lập tức bùng nổ, có người chạy tới cầu xin giữ lại, có người chạy tới làm loạn khóc lớn, có người chạy tới châm chọc mỉa mai.... Nhưng thẳng đến hôm nay, Trang Yến Bắc Weibo cũng chưa có thêm một bài viết nào khác, tựa như đã biến mất vô thời hạn.
Chu Nam Quân vội vàng thoát Weibo mở ứng dụng liên lạc trong điện thoại, kết quả phát hiện Trang Yến Bắc không nhắn cho cậu một tin nào, cũng không có gọi điện thoại cho cậu.
Cậu liền cảm thấy có chút thất vọng, thất vọng qua đi, cậu lại nhịn không được tự mắng mình một câu.
Mẹ nó, sao lại không có tiền đồ như thế! Bọn họ đều đã chia tay đã lâu như vậy rồi!
Quan tâm chuyện của Trang Yến Bắc làm gì, rời hay không rời giới giải trí, liên quan beep gì đến cậu!
Nhưng Chu Nam Quân rất nhanh lại dấy lên cảm giác thấp thỏm bất an, vì sao Trang Yến Bắc muốn rời khỏi giới giải trí?
.... Nên sẽ không thật sự có liên quan tới cậu chứ?
Phía trước Trang Yến Bắc nói muốn cậu chờ ba tháng, không phải đang ám chỉ chính là chuyện này đi?
Thời điểm tâm trạng cậu đang lo lắng không yên, bên ngoài bỗng truyền đến tiếng chuông cửa.
Chu Nam Quân thất thần từ bồn tắm bò lên, bọc một cái khăn tắm liền chạy ra mở cửa.
Cậu vừa mở cửa, lập tức đã bị một người ôm thẳng vào trong ngực.
Cậu hoảng sợ, đang muốn giãy giụa, nhưng khi nhận thấy cảm giác ấm áp từ vòng tay này có điểm quen thuộc, cả người cậu bỗng nhiên thả lỏng hơn nhiều.
“Em rất nhớ anh....”
Người kia thấp giọng nói bên tai Chu Nam Quân, thanh âm thập phần tủi thân.
“Mỗi ngày em đều ở trước cửa nhà anh chờ anh, kết quả anh đều không trở về!”
Chu Nam Quân theo bản năng giải thích: “Mấy hôm trước tôi về quê.”
“Em còn tưởng rằng anh muốn trốn!”
Chu Nam Quân cười gượng một tiếng: “Vì sao tôi phải trốn? Sợ fans của cậu đuổi giết sao?”
Trang Yến Bắc rốt cuộc ngẩng đầu lên nhìn Chu Nam Quân, rồi lại cúi, mím môi nói: “Em hiện tại không có việc làm, thất nghiệp, trên người một phân tiền đều không có....”
Chu Nam Quân nhướng mày: “Tiền lúc trước cậu kiếm được đâu?”
Trang Yến Bắc hoạt động trong giới giải trí mấy năm nay, không có khả năng một mao tiền gửi ngân hàng cũng không có đi?
Trang Yến Bắc thành thành thật thật mà nói: “Đem hết đi chi trả cho công ty vì vi phạm hợp đồng.”
Chu Nam Quân tà tà liếc mắt nhìn Trang Yến Bắc: “Vậy hôm nay cậu tới làm gì?”
Hai mắt Trang Yến Bắc lập tức sáng ngời, đôi mắt lấp lánh: “Tới cầu bao dưỡng!”
Chu Nam Quân: “....”
Trang Yến Bắc tủi tủi thân thân nói: “Hiện tại em rất nghèo, anh không bao dưỡng em, em cũng chỉ có thể lưu lạc đầu đường uống gió Tây Bắc.”
Chu Nam Quân khóe miệng co giật: “Ba mẹ cậu mặc kệ cậu?”
Trang Yến Bắc chép chép miệng: “Mấy ngày hôm trước về nhà náo loạn một trận, bị đuổi ra khỏi cửa.”
Chu Nam Quân: “....”
Giọng điệu khi nói câu “Về nhà náo loạn một trận” thế mà lại nghiêm túc như vậy, thật sự ổn sao?!Rika: Vậy là sắp phải chào tạm biệt hai bạn nhỏ Trang Yến Bắc và Chu Nam Quân rồi:(((