Phương Thức Nghịch Tập Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 42: Chương 42




Nguyệt Ninh tiếp tục nói: "Một là đưa ta 10% cổ phần, hai là 1/4 tài sản.

Ngươi suy nghĩ cho kĩ, ta rất mong nhận được câu trả lời của ngươi"
Tần Trạch dự định nói gì đó, nhưng lại bị Nguyệt Ninh ngăn cản.
Nguyệt Ninh tựa hồ nghĩ ra cái gì đó, nàng liền nói: "Đúng rồi, không thể thương lượng cùng ta, bởi vì ngươi không có tư cách này! Cũng không thể trả giá, đây là ngươi nợ ta!"
Hắn đã từng nói như thế, khi ép buộc Nhạc Linh Nhi đem ra thận và tử cung cho Nhạc Dao Dao.

Bây giờ, nàng trả lại nguyên câu này cho hắn, không biến hắn có cảm giác như thế nào?
Sau tất cả mọi chuyện hắn đã làm, hắn nghĩ rằng hắn có tư cách cùng nàng nói chuyện hay sao? Nếu muốn cùng nàng nói chuyện, được thôi, đem thận cùng đồ chơi của hắn ra đây! Vứt trước mặt ta!
Nguyệt Ninh cười cười: "A, còn nữa, nếu ngươi có ý đồ muốn mưu sát ta, thì cứ thoải mái.

Hồ sơ và tất cả thông tin ta đều lưu giữ, không có người thứ hai biết, những người giúp ta điều tra đã bị ta giết"
Thật ra nàng không có giết ai cả, hệ thống điều tra thông tin cho nàng.


Căn bản không hề có người thứ hai tham dự.

Chẳng qua là nàng nói như thế để cho hắn biết, nàng không dễ chọc!
Tần Trạch cau mày, hắn không nghĩ rằng Nguyệt Ninh sẽ nói như thế.

Hắn vốn dĩ cho rằng, Nguyệt Ninh còn yêu hắn, có thể vì hắn mà cam chịu, hi sinh.
Tần Trạch cảm thấy mất mát, hắn im lặng.

Mặc dù nói là trao đổi, nhưng hắn cảm thấy bản thân không có khả năng cùng nàng ấy trao đổi, hắn đang ở trạng thái bị động.
Nguyệt Ninh nhìn thẳng vào khôn mặt hắn, giọng nói không có chút tình cảm nào: "Nghĩ kĩ đi, ta cho ngươi thời gian.

Trợ lí của ngươi chắc là vẫn chưa đến đây nhanh như vậy, trong thời gian hắn chưa đến, xin ngươi hãy nghĩ kĩ".
Không gian lại bắt đầu trầm mặc, không một ai nói tiếng nào.

Tần Trạch đứng tại chỗ, hắn kĩ càng mà suy nghĩ.
Suy xét cho cùng thì, hắn chỉ có thể chọn một trong hai.

Không phải hắn không thể cùng nàng đối đầu, nhưng hắn cũng cảm thấy hắn nợ nàng ấy.
Dù sao mọi chuyện là do hắn gây nên, dù sao 1/4 tài sản hắn cũng có thể tìm lại về, chỉ có 10% cổ phần là không thể giao ra.
Chứng cứ kia hắn nhất định phải có, hắn muốn cho Tống Thanh Thanh gánh chịu hậu quả, khiến bà ta trả giá.
Tần Trạch trầm mặc một lươc lâu, cuối cùng hắn mới nói: "Điều kiện của cô, ta đồng ý!"
"Ta sẽ đem 1/4 tài sản đưa ra cho cô, hi vọng cái chứng cứ kia không làm ta thất vọng, bản án kia cũng đến lúc rút rồi"
Nguyệt Ninh thoải mái đáp ứng: "Thành giao!"
Tiền tới tay, nhanh chóng ôm về! Còn bản án kia, chứng cứ gì đó, không quan trọng.

Dù sao đây là việc của nam chính nàng không cần quản.


Bản án, Tần Trạch sớm muộn cũng lấy được, hắn dễ dàng mà cứu Nhạc Dao Dao.

Dù sao nàng ta cũng là nữ chính, không thể ngồi xổm bóc lịch cả cuộc đời, đó là đương nhiên.
Chứng cứ này, dù sao thì cũng là chuyện của hắn, hắn ta muốn giải quyết như thế nào là chuyện của hắn, nàng không liên quan.
Nếu Nhạc phu nhân cùng Tần Trạch đấu đá lẫn nhau, cẩu cắn cẩu, nàng làm ngư ông đắc lợi, ngồi xem kịch hay.

Không phải như vậy thì sẽ vui hơn sao? Cần gì nhúng tay vào?
Cuối cùng trợ lý cũng đã đến, trong tay cầm theo hai đơn ly hôn, từ từ tiến đến giường của Nguyệt Ninh.
Trợ lý: "Đơn ly hôn đã lấy, có thể bắt đầu kí tên rồi ạ"
Tần Trạch nhận lấy, hắn cầm bút viết tên vào, rất dứt khoát.

Không hề xem trong đó viết gì.
Nguyệt Ninh nhận lấy, nàng đọc kĩ, sau đó nói: "Thêm một mục vào, 1/4 tài sản của Tần Trạch, sau khi có nó, ta mới yên tâm mà kí tên".
Trợ lý im lặng mà nhìn Tần Trạch, thấy hắn ta gật đầu thì người trợ lý kia mới rời đi.
Tần Trạch im lặng, cuối cùng hắn nói:"Ta trở về công ty, ta sẽ kêu trợ lý đem đơn ly hôn cho cô xem trước, nếu hài lòng thì hãy kí tên.

Sau khi kí tên, trợ lý sẽ đưa cho ta"
Nguyệt Ninh đáp ứng: "Được thôi, tùy ngươi"

Dù sao kí tên cũng không vần thiết phải nhìn mặt hắn, kí xong, mỗi người một tờ giấy là được rồi.

Thủ tục gì đó hắn sẽ tự tay giải quyết, không cần nàng động tay.

Dù sao người ta cũng là tổng tài nha!
Tần Trạch rời đi, hắn trở về công ty tiếp tục xử lý công việc.

Dạo gần đây hắn rất bận, không hề có thời gian mà nghĩ ngơi, cũng không hề có thời gian mà đi thăm Nhạc Dao Dao.
Nhạc Dao Dao ở trong tù rất tốt, nàng ta được mọi người yêu mến, lấy lòng nàng ta.
Mộ Dung Duật sủng ái nàng ta, yêu thương chiều chuộng tận trời, khiến cho mọi người xung quanh đều phải tiến đến mà nịnh bợ nàng ta, phục vụ nàng ta hết lòng.
Nhạc Dao Dao vui vẻ, nàng ta rất là hưởng thụ cảm giác này, mọi người tôn kính, lấy lòng.

Cảm giác thật sự rất thoải mái, vui vẻ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.