Phương Thức Nghịch Tập Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 91: Chương 91




Sau hôm đó, Nhạc Dao Dao tiến vào giới giải trí cũng được hơn 3 tháng.
Nhưng nàng ta vẫn là một diễn viên tuyến 18, bởi lẽ nàng ta tự cho mình là vật trung tâm.
Nguyệt Ninh: (﹁﹁)
Tuy rằng cái nghề này cần thời gian dài, cần sự kiên trì để được nhiều người chú ý hơn.

Nhưng Nhạc Dao Dao sau ba tháng vẫn là cái diễn viên quần chúng, thì quả thật là khiến người khác mở rộng tầm mắt.
Vị quản lý của Nhạc Dao Dao đã nhiều lần khuyên nhủ nàng tham gia các sự kiện ngoại giao, lấy lòng đạo diễn.

Nhưng Nhạc Dao Dao vẵn nhất quyết từ chối, nàng ta nói rằng bản thân mình không phải loại người như vậy.
Nhạc Dao Dao cho rằng, bản thân không phải loại diễn viên kia, cái loại kỹ nữ đưa thân mình cho đàn ông khác thao.
Bản thân nàng ta sẽ tự dùng thực lực của bản thân mà đứng lên, nàng sẽ không cần dựa vào đàn ông, dựa vào quy tắc ngầm.
*Thao*: (Lên gg tra để tìm hiểu chi tiết hơn, nhưng nói chung nó có nghĩa là xxoo nhé*!)

Nguyệt Ninh: (﹁﹁)
A, ha ha, ha ha ha.
Nguyệt Ninh thật sự không hiểu a! Nhạc Dao Dao đã nói như vậy, nhưng tương lai vẫn sẽ được Tần Trạch bao dưỡng, tận tay đưa tài nguyên cho nàng ta.

Như vậy không phải dựa vào đàn ông thì là cái gì a?
Khóe miệng Nguyệt Ninh khẽ giật giật vài cái.

Chẳng qua Tần Trạch và Nhạc Dao Dao gắn lên cái mác tình yêu vĩ đại, vì yêu mà hi sinh, vì yêu mà đem mọi thứ tốt nhất cho người còn lại mà thôi.
Bởi vì dựa vào góc nhìn của độc giả, vì thế tác giả muốn viết như thế nào cũng được.

Nếu thử đặt mình vào góc nhìn khác, bạn sẽ thấy những thứ bản thân không thể tưởng tượng nổi.
Nói thẳng một cách rõ hơn, Nhạc Dao Dao không cần phải dùng Quy tắc ngầm với nhiều tên đàn ông hôi béo xấu xí ngoài kia, mà nàng ta chỉ cần trao thân cho Tần Trạch là đủ.
Nếu là những diễn viên tuyến 18 khác, bọn họ sẽ phải đánh đổi rất nhiều.

Họ có thể từ bỏ thân thể, sử dụng quy tắc ngầm chỉ vì họ muốn nổi tiếng, muốn tiền tài danh vọng.
Bọn họ lăn lộn với rất nhiều đàn ông, có đẹp, có xấu.

Nhưng đa phần đều là xấu, đều là lão biến thái.
Nếu may mắn, sau một màn hoan ái với lão biến thái kia, bọn họ sẽ đạt được mục đích nào đó.Có thể là kịch bản nào đó, một tấm phiếu tham gia trương trình, cũng có thể là cơ hội để bước vào vòng trong.

Nhưng, nếu gặp phải loại người Rút đao vô tình? Ăn xong chùi mép thì như thế nào? Đành phải chịu, bọn họ không có quyền hạn.


Bởi vì Nhạc Dao Dao là nữ chính, nên nàng ta được ưu ái hơn bọn họ.

Nàng ta chỉ cần gác chân lên cổ Tần Trạch, một tổng tài bá đạo, với vẻ ngoài đẹp đẽ, sau đó cảm nhận hạnh phúc mà hắn đưa đến.

Mọi việc còn lại, hắn sẽ thay nàng ta giải quyết.
Nói một cách dung tục hơn, nếu các diễn viên nhỏ bé kia mà Nhạc Dao Dao gọi là kỹ nữ, thì Nhạc Dao Dao chẳng qua là loại kỹ nữ dành cho một người, loại bao dưỡng đưa chân mà thôi.
Nàng ta lấy tư cách gì mà nói bọn họ là kỹ nữ đây? Tư cách của một kỹ nữ cấp cao hay sao? Ha hả! Nực cười
Nguyệt Ninh tỏ vẻ mệt mỏi, nàng đóng lại giao diện, sau đó nằm dài trên sopha.
Bên này, Nhạc Dao Dao đang cùng tiểu trợ lý cãi nhau.
Nhạc Dao Dao tỏ vẻ khó chịu: "Em đã nói, em sẽ không làm những việc kia.

Việc đó chỉ có loại kỹ nữ mới làm, em khêng phải kỹ nữ!"
Nàng sẽ không bao giờ bán thân! Tuyệt đối không bao giờ! Bản thân nàng có nhan sắc, có khả năng diễn xuất, Nhạc Dao Dao không tin rằng mình không thể trở nên nổi tiếng!
Trợ lý khẽ cau mày, giọng nói có phần buồn bực: "Chị đã nói đây là lần giao lưu đạo diễn và nghệ sĩ, không phải là dùng quy tắc ngầm gì đó!"
Nếu là quy tắc ngầm thì đã sao, trong giới giải trí này, có việc gì mà nàng chưa nhìn đến? Nhạc Dao Dao tưởng bản thân trong sạch thì có thể trở nên nổi tiếng? Haha, nực cười.

Nhạc Dao Dao dẫu môi, nàng ta chém đinh chặt sắt mà nói: "Em đã nói rồi, cho dù là giao lưu gì đi chăng nữa thì em cũng không đi! Em không muốn cùng họ kết thân, em tự mình lo được!"
Nhạc Dao Dao vô cùng khó chịu, nàng ta không hiểu tại sao Vân Diễm cứ muốn nàng đi vào trong đó? Đã là Trợ lý thì phải hết lòng hết dạ vì nàng, nhưng tại sao nàng ta lại làm điều ngược lại? Cùng các đạo diễn mặt to kia kết thân thì có gì tốt?
Trợ lý mệt mõi đáp: "Được rồi, em không muốn đi thì không cần đi nữa.

Nếu như sau này có chuyện gì thì đừng đến tìm chị"
"Lần này các đạo diễn nổi tiếng đều có mặt, chị còn đang ho vọng sẽ có đạo diễn nào đó mời em đóng bộ phim của họ.

Nhưng nếu lần này em không đi thì coi như mọi tính toán của chị là vô ích đi."
Được rồi, Nhạc Dao Dao không đi thì cũng không phải chuyện của nàng.

Nàng đã cố hết sức khuyên nhủ, còn việc đồng ý hay không thì không phải do nàng quyết định.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.