Tiếng nhạc đập tan cái không khí yên tỉnh bên ngoài Bar Blue.Nó đang lắc lư theo điệu nhạc.khoác trên mình một chiếc váy đen làm nổi bật nước da ngọc ngà của nó.Chiếc váy phất phơ là trung tâm của những tên có ý đồ đen tối.Hôm nay nó rất đẹp.từ cách đi đến cả những động tác múa.Nó lại thay đổi và có lẽ đây là lần cuối cùng
Hôm nay nó không uống rượu,đến cũng chỉ để nhảy thôi.những động tác uyển chuyển được tót lên từ thân hình hấp dẫn của nó làm những anh chàng trong bar thèm khát.Một lúc sau có vẻ thấm mệt nó đến một cái bàn trong góc ngồi tại đó nó bắt gặp Thắng và Diệu Linh.hai người ngồi sát vào nhau cứ như là người yêu trong khi Thắng vừa mới ngỏ lời với nó hôm qua.Nó không ghen chỉ tức khi Thắng như thế.Nó đã chẳng ngại tát vào mặt anh một cái đau điếng rồi hất ánh mắt kinh tởm nhìn Diệu Linh.khẽ cười như thất vọng về anh nó chạy ra xe lái với tốc độ cao đi mất.Nó lại nhớ đến Hắn.Lấy chiếc chìa khóa của Hắn ra xem.nó tức giận bức hai chữ Diệu Linh vứt đi.Nó cũng còn may khi còn lại được một món đồ của Hắn.Nó xem chiếc chìa khóa như báu vật.Đêm nào cũng nhìn nó cho đến khi ngủ quên mới thôi
-Mai con đi với ba đến phòng tiệc của HP nhé!_ba nó âu ếm nói khi thấy nó vào nhà.ông muốn nó vui lên
-Chi ba?_Nó đưa mắt nhìn ông
-Thế nhé!Mai con thức sớm chuẩn bị thật đẹp rồi cùng ba đi_Ông đi vào phòng để nó không thể từ chối được
-Ơ..Ơ...dạ
Sáng hôm sau nó như đã hứa.Nó thức rất sớm rồi chuẩn bị để đi cùng ba.Dạo gần đây nó không quan tâm nhiều vào việc học.Thích thì đi còn không thì thôi dù gì với học lực của nó thừa để đi thi.Nó chọn một chiếc váy màu đen.Có những đường cách điệu ở eo.Với đôi guốc cao gần 10cm.Làn môi được quét mỏng màu son nhưng đủ làm lôi cuống.Những món trang sức của HP được nó đeo lên nhìn cực quý phái.Lần đầu nó diện thế ra ngoài có vẻ còn ngại nhưng vẻ đẹp như một bông hoa lúc sáng.
Bước lên chiếc mui trần cùng ba.Ông đạp ga lướt nhẹ trên đường.Đuôi tóc nó bay với làn gió trong thật quyền rủ.Còn thêm làn da trắng màu ngọc làm nó như hồi sinh thật sự từ 18 năm lạnh lẻo.Ba nó nhìn nó rồi lại cười hạnh phúc,ông biết nó đã khác xưa,nó đã chấp nhận sự quan tâm từ người khác và nó biết cả làm mình nổi bật trước đám đông.Có vẻ mọi công lao là do Phú một người đã cho nó cái gọi là tình yêu là tiếc nuối
Tại phòng tiệc của tập đoàn HP.Những món ăn đã được dọn sẵn.Hôm nay là ngày giới thiệu chủ tịch mới.Ngày mà ba nó phải trở về làm tổng giám đốc.nhưng ông không buồn lại rất vui là khác.người rất đông vì thế lực của HP trên thế giới ai cũng biết đến.Mỗi những công ty con được phân tán trên thế giới đã có đến 100.Thêm những đối tác lớn cũng khoảng 50 tập đoàn nhỏ và những Công Ty thuộc lĩnh vực thời trang hay truyền hình đều tham gia liên kếtBữa tiệc hôm nay cũng có sự góp mặt của Thắng vì ba anh là đối tác mới về lĩnh vực thời trang.tập đoàn Daca của anh có sức ảnh hưởng cao trong giới giải trí nên HP muốn lợi dụng Daca để lấn vào hợp đồng thời trang kết hợp mới của một người dấu mặt.
Nó bước vào trong sự ngưỡng mộ của nhiều người.Trong bộ váy của Daca và trang sức của HP nó trở thành một tâm điểm chính của buổi tiệc.Thắng từ phía sau nắm lấy tay nó
-Em cũng đến nữa sao?
-Anh nghĩ chỉ mình anh được đến chắc_Nó lãnh lùng đáp
-Em hiểu sai anh rồi!Hôm qua không phải như em thấy đâu_Anh giải thích
-Thì sao?
-Em đừng giận anh!Anh sẽ tránh xa cô ta
-Ừ
Thắng ôm lấy nó trước sự ngạc nhiên của mọi người và cả nó.Vì quá nhanh nên nó không tránh được.
-Anh yêu em!_Thắng mới lớn
-Anh....Anh.._Nó ấp úng
Mọi người tập trung nhìn vào cặp đôi này.Rồi nhanh chống vỗ tay mừng rỡ khi cô gái gật đầu đồng ý.Nó không hiểu tại sao lại đồng ý nhưng nó ngại khi tiếp xúc với anh.anh quá yêu nó,quan tâm nó làm nó nhỏ bé.nó không nở từ chối anh vì nó không muốn anh phải đau như nó
Người chủ tiệc lấy míc thử giọng rồi ra hiệu bắt đầu
-Kinh chào những bạn bè của HP.Sau nhiều tháng chủ tịch tài ba của chúng ta vắng mặt cuối cùng cậu ấy đã trở lại nắm quyền!Hôm nay HP mời các bạn đến để năng cao tình bạn của chúng ta.Và xin tuyên bố HP sẽ bắt đầu hợp tác với Daca trong hợp đồng thời trang mới.Hứa hẹn sẽ không phụ lòng khách hàng trong và ngoài nước.Chúng tôi xin mời chủ tịch Pack và Bark bước lên sân khấu phát biểu đôi lời sau nhiều tháng vắng mặt"
Câu nói vừa dứt từ phía cổng có 2 chàng thanh niên đeo mặt nạ bước ra.chàng đi phía sau mang chiếc mặt nạ màu trắng.Mặt bộ vest trắng,thân hình cao ráo mái tóc được trao truốt kĩ lưỡng.khuôn mặt nhìn rất đẹp nhưng lại bị che mất một phần.
Anh chàng còn lại thì có vẻ là tín đồ của Devil khi toàn thể là màu đen.Bộ vest đen quý phái.Chiếc mặt nạ cũng đen nốt làm tôn lên làn da em bé của anh.mái tóc đen cắt theo style hàn nhìn như tranh tạc.
Hai chàng với chiều cao lý tưởng tiến đến sân khấu trước sự e thẹn của những cô gái.Anh chàng mặt nạ trắng có vẻ rất hoà đồng nở những nụ cười chết người miễn phí làm người khác như chết đứng.Còn chàng mặt nạ đen thì lạnh hơn băng tạc.Đôi môi không hé dù chỉ một lần.Rồi anh ta chợt dừng lại ngay chỗ nó.đưa đôi mắt như nuốt sống nhìn,nó cảm thấy người đó có đôi mắt rất quen nhưng không nhớ ra được.chàng nhìn nó hồi lâu rồi bước tiếp nó ngạc nhiên nhưng không dám phản ứng trước đôi mắt đó.Thắng thấy thế tỏ vẻ tức giận.nắm chặt lấy tay nó làm nó có cảm giác có lỗi với Hắn
-Trang.Mày đó hả_Sandy trong trang phục váy trắng thiên thần vui mừng khi thấy nó
-Chứ ai ?Mà mày làm gì ở đây thế?
-Tao theo anh Duy nhưng ảnh đâu mất rồi.Tao tìm hoài không.._Câu nói của Sandy vừa dứt cũng là lúc các cô gái là lên làm cô giật mình nhìn về trung tâm của tiếng la đó.Ngoảnh mặt lên sân khấu cô như cứng họng.Tay bịt miệng lại cô không tin vào mắt mình vì người đeo mặt nạ trắng đó cả Duy.cậu vừa tháo nó ra vì ai cũng sẽ biết cậu với cương vị người ra mặt
-Thưa mọi người.Tôi là Bark,còn đây là chủ tịch Pack sẽ quản lí HP.Tôi sẽ là người thực hiện mọi quyết định của chủ tịch.Cùng phấn đấu để phát triển đất nước_Duy lấy míc nói trước sự hò reo của nhiều người.Rồi từ từ tiến xuống phía nó làm mọi người hồi hợp.Hơn hết là Sandy cô không hề biết gì.Có phải cô đang vui khi bạn trai mình lại là người có quyền lực tại một tập đoàn lớn như HP.đang phân tâm thì cậu đến nắm lấy tay cô kéo lên sân khấu làm cô ngơ ngát
Chủ tịch Pack cũng tiến về phía nó.Anh nói nhỏ vào tai nó rồi kéo nó lên theo mặc cho Thắng đang tức giận nhìn theo
-Tôi là Pack.Hôm nay ngoài việc hợp mặt mọi người còn một việc khác_Pack lạnh lùng nói trước sự chờ đợi của nhiều người.ai cũng hồi hợp xem việc khác là gì hết
-Như mọi người đã biết HP sẽ hợp tác với Daca trong chiến lược chinh phục thì trường trong và ngoài nước đặc biết là châu âu với hợp đồng trang phục mới.
_nói xong từ phía sau sân khấu được kéo màn hiện ra một khung phalê đang được trưng bày những mẫu trang sức mới nhất.mẫu chính đó là dây chuyền.Với phong cách mới lạ.Được đính kim cương đen vào mỗi mắc nối với nhau gồm 12 khoang được ghép lại.mỗi khoang được khác rất tinh xảo hình con rồng tượng trưng quyền lực của HP.Màu ánh của bạch kim chính là điểm nhấn ở mặt.Một viên kim cương được mài hình mặt nạ đen của Pack được đính ngay giữa mặt.Khi bắt gặp ánh sáng nó lóe lên hàng ngàn tia xanh đỏ rồi đến tím vàng kết thúc ở màu đến quý phái
Nó chợt giật mình lấy tay sờ vào ngực mình sợi dây nó đang đeo giống như đúc với sợi ở đó vậy.đây là của ba nó vừa tặng nó hôm qua ông bắt nó phải đeo vào hôm nay cho bằng được
Nhưng đó chỉ là mở đầu.Mọi người bắt đầu la lớn hơn khi xuất hiện một mẫu áo cạnh đó.
Chiếc váy có màu chủ đạo là đen tuyền.phía cổ được thiết kế bóng bẫy với vòng ôm cổ hình hoa hồng đen (biểu tượng của Daca) có đính vào một con rồng nhỏ (biểu tượng của HP) chiếc váy gồm nhiều viên ngọc trai nhỏ li ti kết hợp ở từng đường li.Phần eo được ôm sát nhưng lại mềm mại nhỏ chất liệu vãi mới của Daca.Một chiếc nơ ở ngay hông trái được thiết kế rời.Váy cao ngang gối và được xếp li cách tân tạo cảm giác bồng bền khi di chuyển
Nó như chết thật sự khi biết rằng nó đang sở hữu trên mình toàn bộ những thứ vừa công bố.là do ba nó ông bắt nó phải mặc vào hôm nay mọi thứ đã được sắp đặt chỉ chờ nó làm theo.mọi người đổ dồn nhìn nó ngưỡng mộ làm nó ngại vô cùng.chiếc váy và sợi dây truyền làm nó nổi bật hơn trong bữa tiệc
-Tôi xin thông báo cô Trang đây sẽ là sứ giả của sự kiện thời trang này_Pack nói tiếp
Mọi người tập trung nhìn vào nó rồi gật đầu tán thành.vì hôm nay trong bộ trang phục kết hợp với trang sức đó nó thật hoàn hảo.nó làm người khác phải chú ý đến từng cử chỉ nhỏ nhưng nó sẽ làm sao khi mang nhiệm vụ cao cả đến thế
-Tôi...Tôi_Nó nhìn Park ấp úng.anh ta lại đưa ánh mắt như căm ghét nó nhìn nó.không hiểu sao nó lại đau trong lòng khi anh ta nhìn nó như thế.Nó chỉ vừa mới gặp anh ta thôi mà?Lại còn chiếc mặt nạ trên gương mặt thanh tú kia sao nó không rơi ra để nó được thoả mãn lòng.
-Em đừng lo!Em sẽ làm được_Duy khẽ vào tai nó
-Dạ_nó trả lời
-Mời mọi người dùng tiệc vui vẻ_Duy ra hiệu bắt đầu bữa ăn.Mọi người vào bàn lấy thức ăn,người thì uống vài ly rượu với Pack và Duy.Thắng từ phía sau kéo nó đi một đoạn xa rồi dừng lại
-Anh làm gì thế?_nó cáo lên tức giận
-Em không được đến gần tên Pack đó
-Tại sao?
-Vì em là bạn gái của anh
-Em....Em...thôi được rồi!
Thắng vuốt tóc nó cười âu ếm rồi dắt nó vào lại.Thắng đưa tay nó choàng qua tay anh,đến trước mặt Pack anh còn nhếch môi cười đắc ý.Một lần nữa nó phải hứng lấy toàn bộ ánh mắt như khinh bỉ từ Pack.Ánh mắt đó làm tim nó như ngừng thở.Cảm giác ngột ngạt vô cùng
-(-__Pack : mình sẽ gọi là P nhé!Để tiện cho viết )
Nó chợt thả tay mình ra Thắng,như muốn giải thích gì đó nhưng mà là gì.nó đã làm gì sai chứ?Sao phải khó chịu đến thế?
Nó được Duy gọi vào phòng riêng để bàn công việc.đầu tuần sau là phải công bố toàn bộ thành quả trong sự kiện "HP And Daca" thư mời đã được phát đi cho tất cả mọi tập đoàn lớn trên thế giới.cho nên mọi việc phải gấp rút thực hiện
P đang nằm trên ghế sopha.Vẻ mặt rất mệt mỏi.Mấy ngày nay anh đã phải thức khuya để tập trung cho mẫu thiết kế dây chuyền trên cổ nó do chính anh sáng chế!Một bộ óc cực thông minh như anh Còn phải mệt mỏi chứng tỏ sợi dây chuyền đó có kết cấu rất phức tạp. Anh còn đang chuẩn bị mẫu mới để công bố cĐôi mắt nhắm nghiền.P đang ngủ rất say,làm việc nhiều thêm vừa uống vài ly rượu với đối tác anh cũng đuối sức hẵn..chiếc mặt nạ vẩn được anh đeo thật kỷ che mất gương mặt trời phú của anh mà trong tập đoàn HP và nhiều người khác chưa ai biết cả.đôi mi lâu lâu lại giật mạnh như đang đấu tranh với buồn ngủ nhưng rồi anh đã thua cơn buồn ngủ đã chiếm trọn cơ thể anh!
Nó từ từ mở của vào!Duy phải đi tìm ít tài liệu nên vào sau,Đôi chân run run nhìn về người con trai đang ngủ trên ghế.Nó dừng lại ở đôi môi anh ta,nó thật cuốn hút.Cứ như đôi môi của Hắn vậy làm nó không thể tập trung được.khẽ tiến lại gần P nó cứ xao xuyến trong lòng rồi vụt lên một suy nghĩ táo bạo
Nó từ từ đưa tay lên mặt P.chọc chọc làn da anh để chắc rằng anh đã ngủ say.Quả thật không có phản ứng.P đã ngủ rất say,nó thở phù rồi nhẹ nhàng chạm vào chiếc mặt nạ
-Cạch_Duy từ ngoài mở cửa bước vào.Tay cầm sấp tài liệu nên không để ý đến nó đang làm gì
Nó giật mình giật tay lại rồi ngồi nghiêm chỉnh trên ghế.trong suy nghĩ thì rất tức giận vì nó sắp tháo được cái mặt nạ đó rồi.Nếu Duy không vào thì nó đã biết được P thật sự là ai
-Anh đến rồi à!_Nó hỏi vẻ mặt vẩn còn chút run run
-P ngủ rồi à!Thôi em qua đây ngồi để anh phổ biến kế hoạch cho em nghe_Duy từ tốn kéo chiếc ghế cho nó
-Không gọi anh ấy dậy sao_Nó hỏi
-Không cần đâu!Cứ để P ngủ.Cậu ấy chắc đã kiệt sức rồi _Duy trả lời nhưng mắt thì nhìn vào đống tài liệu trên tay
-Anh ấy là chủ tịch làm gì mà kiệt sức chứ?_Nó nói lại
-Em không biết sao?
-Biết gì?_nó ngơ ngát
Duy đẩy nó ngồi xuống ghế đối diện với cậu rồi rót một ly nước để trên bàn
-Mẫu dây em đang đeo là do P thiết kế.đã 3 ngày P nhốt mình trong phòng chế tạo của HP không ra ngoài để làm cho kịp thời gian.Em thử nghĩ sợi dây này có dễ làm không?
-Là anh...anh...ấy làm sao_Nó ấp úng
-Phải.những mẫu trang sức của HP đều là do P thiết kế hoặc hợp tác với vài người.HP nhờ thế mà nổi tiếng thế giới vì phong cách của từng mẫu rất hợp với thời đại và đẹp mắt mọi người
Nó như không tin vào tai mình nữa.P là một người tài giỏi đến thế sao?Một người có trách nhiệm với tập thể thế mà nó vừa nghĩ xấu.Nó quay sang nhìn P gương mặt đã đổ rất nhiều mồ hôi lại còn những nếp nhăn do mệt mỏi.
-Thôi em đọc sơ qua kế hoạch đi.có gì không hiểu thì hỏi anh.Anh tiếp một số khách mới đến tí_Duy bước ra phòng rồi cười vui sướng.Cậu phải đi tiếp một đoàn khách từ Mỹ sang.Đây là tập đoàn tài trợ cho kế hoạch lần này đó cha cậu giới thiệu.Trông họ rất thích mẫu thiết kế của P.cả đoàn cứ nhìn ngắm sợi dây chuyền không rời mắt
Nó đặt bản kế hoạch xuống bàn rồi tiến lại phía P.Không trần trừ nó rút ra một chiếc khăn tay lau hết những giọt mồ hôi trên mặt P.Nó nhìn P rất kỷ rồi lại lấy tay tháo chiếc mặt nạ anh ra nhưng không nó lại thất bại,P từ từ mở mắt ra anh vung vai rồi dừng lại ở phía nó
-Cô đến rồi à!
Nó giật mình với giọng nói này nó rất giống giọng của Hắn "có lẽ nào P thật sự là Hắn"nhưng tại sao lại phải dấu nó.Không lẽ còn giận nó chuyện đó
-Anh Phú!Là anh phải không?_Nó quyết định hỏi thật lòng
P ngớ ngẩn nhìn nó hồi lâu.Rồi trả lời
-Là sao?Cô đang hỏi ai thế?
-Em đang hỏi anh!Anh có phải là Phú không?
Lại một lần nữa P đơ toàn tập.Cô gái đứng trước mặt anh đang nói gì thế này?Phú là ai?
-Tôi là Pack!Cô đang hỏi gì thế?
-Vậy anh không phải là..._Nó nhỏ giọng lại
-Cô bị nhầm rồi!_P nói thêm mặt anh vẩn còn ngơ ngát nhìn nó
Khẽ nhìn vào cô gái trước mặt anh chưa nhận ra là cô ấy đẹp đến thế!Làn môi mỏng đỏ nhìn rất gợi cảm cả những đường nét trên cơ thể rất đẹp mắt.Thêm cô ấy đang đeo sợi dây mà anh đã cực khổ làm nhìn cô rất hợp với nó.Cứ như nó và cô ấy là một "đúng là không uổng công mình làm!"_Anh nói trong suy nghĩ
-Cô đã nghe Duy phổ biến kế hoạch chưa_Anh tựa lưng vào ghế vẻ mặt trở lại lạnh nhưbăng làm nó lạnh cống
-Rồi ạ!_Nó trả lời
-Tôi sẽ thiết kế một nát trang sức mới vào ngày mai cho cô
-Sao.....Ừmk mà anh có thể tháo cái mặt nạ xuống được không?_Nó vào chủ để mà nó muốn hỏi nhất lúc này cùng trong sự kiện sắp tới nữa.