“Và Pokemon ra sân tiếp theo của tuyển thủ Satoshi là Pikachu …”. Tiếng của bình luận viên vang lên qua màn hình máy tính.
Trước màn hình Lâm Phàm đang tập trung theo dõi tập mới của bộ phim Pokemon mà hắn theo dõi từ nhỏ đến lớn.
Quanh căn phòng nhỏ của Lâm Phàm không có vật trang trí gì khác ngoài hình ảnh, mô hình về các Pokemon. Đối với niềm đam mê Pokemon từ nhỏ thì việc quanh căn phòng thì việc có các loại vật phẩm về Pokemon thì không có gì lạ.
Nhưng điều đáng nói ở đây là trong đống mô hình đang có một vật, chính xác là một viên đá đang tỏa ra ánh sáng màu lam cùng với một luồng sóng điện từ mà mắt thường không thấy được.
Bộ phim đang đến hồi kết và cuối cùng như bao trận chung kết khác Satoshi thua trong trận quyết định và lại bước lên hành trình tiếp theo để chinh phục các Pokemon mới.
“haiz, Satoshi lại thua, với bao nhiêu Pokemon mạnh như thế mà qua bao mùa vẫn không giành được chức vô địch, quá kém nếu mình được trở thành nhà huấn luyện để huấn luyện những Pokemon đó thì tốt biết bao”
Bỗng nhiên trong đầu Lâm Phàm vang lên thanh âm điện tử.
“Kiểm tra hoàn tất cho ra kết quả kiểm tra
Kí chủ Lâm Phàm, tuổi 21, nghề nghiệp sinh viên, ước muốn trở thành huấn luyện viên Pokemon và sưu tập và huấn luyện những Pokemon trong thế giới Pokemon.
Xét thấy kí chủ không còn lưu luyến gì ở thế giới hiện tại hệ thống tự động kích hoạt chức năng “xuyên qua” thời gian truyền tống còn 12h mong kí chủ chuẩn bị tâm lí để xuyên không.”
“Cái quỷ gì? Gì mà không còn gì lưu luyến thế giới này chứ? Ta còn có bố mẹ già chưa phụng dưỡng, còn nợ mẹ 1 cô vợ hiền, còn ước mơ trở thành bác sĩ, vậy mà dám quyết định tương lai của ta, ta không phục, người là ai đi ra.”
Bao nhiêu suy nghĩ chạy loạn trong đầu, hắn cứ nằm đó và suy nghĩ miên man mặc kệ thời gian trôi qua.
Đến chiều tối không suy nghĩ thêm vì quá đói, nhìn đồng hồ đã 18 giờ tối hắn phóng đi mua đồ ăn và gạt luôn những suy nghĩ về cái âm thanh quái quỉ đó trong đầu với suy nghĩ muôn thủa
“ Thôi kệ chuyện gì tới nó tới”.
Thời gian trôi qua thật nhanh với mọi người nhưng nó là thật chậm với Lâm Phàm vì sống trong cảm giác chờ đợi, chờ đợi thời điểm mà cái máy đó nói 12h đêm.
Và cuối cùng cái giây phút đó cũng tới đúng 12h căn phòng của hắn bị một lực lượng bao phủ
Lâm Phàm có cảm giác hắn đang ở trong vũng lầy không khí xung quanh bắt đầu vặn vẹo và bị hút vào một điểm tạo thành một vòng xoáy ở chỗ viên đá ở góc phòng nơi đặt mô hình Pokemon.
Suy nghĩ trong đầu Lâm Phàm lúc đó chỉ có 4 chữ “Ta thật xuyên qua” rồi một ánh sáng lóe lên rồi biến mất kèm theo đó là hắn cùng viên đá ở góc phòng.
Đó có thể nói là niềm vui bất ngờ với hắn một niềm vui thành hiện thực của hắn sau bao ngày mong ngóng để được gặp gỡ, tiếp xúc, huấn luyện, kề vai sát cánh cùng các Pokemon và những ảo tưởng từ những truyện xuyên không.
Những nhân vật có bàn tay vàng có hệ thống phụ trợ tốt đa để bước lên nhân sinh đỉnh phong thế giới chi đỉnh.
Nghĩ đến đó nằm mơ cũng có thể cười ra tiếng nhưng sự thật luôn phũ phàng… Một thế giới mới khác xa địa cầu đang chờ đợi Lâm Phàm, một thế giới khác xa với tưởng tượng...