Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 14: Người Bạn Thứ Hai “Larvitar”



Xúc động làm cho Lâm Phàm suy nghĩ có chút lung tung. Gì mà người bạn đầu tiên, hắn không biết rằng sau này hắn ở đâu được làm bạn với Larvitar. Có làm chỉ có thể làm bảo mẫu mà thôi...

Lúc này Lâm Phàm đang đứng đó, hắn được chứng kiến cả hang động được bao phủ bởi bạch quang một màn.

Không chỉ có bạch quang từ quả trứng của Larvitar đang phát ra, mà còn từ những điểm sáng nhỏ xuất hiện trước mắt Lâm Phàm toát ra ánh sáng. Chúng đến từ những bức tường xung quanh hang động.

Chúng du động trong không khí rồi tập tụ về phía điểm sáng ở giữa hang, nơi đang nằm đó là trứng Larvitar và nó như đang triệu hồi tất cả những điểm sáng này.

Giờ Lâm Phàm hiểu thấu vì sao Tyranitar chọn nơi đây để ấp trứng, bởi vì nơi đây trong lòng đất chứa rất nhiều năng lượng hệ Ground dạng này và nó có thể cung cấp đầy đủ cho bước phát triển của Larvitar.

Nơi đây đảm bảo cho Larvitar nguồn năng lượng dồi dào nhất. Đất đai màu mỡ giàu năng lượng như vậy cũng giải thích cho việc vì sao quanh đây thực vật phát triển tươi tốt đến như vậy.

Ti ti lũ lũ điểm sáng hội tụ về phía quả trứng Larvitar càng ngày càng nhiều. Nhờ thế mà Lâm Phàm cũng mới thấy được, để chuẩn thần con non nở ra và chào đời hoàn hảo như này là cần lượng năng lượng lớn đến như thế nào.

" Cũng may ta lựa chọn trở về, nếu không Larvitar của ta sinh ra ngày, không phải sẽ phải chịu cảnh nhỏ yếu như con Larvitar của Satoshi đó sao?"

Lâm Phàm nghĩ đến trong anime đầu kia Larvitar mà nhóm Satoshi cứu được và bắt đầu làm ra so sánh. Con Larvitar đó một phần do thiếu năng lượng cung cấp lúc chào đời nên khi mới nở ra nhìn có vẻ rất ốm yếu.

Đồng thời đến đây Lâm Phàm cũng rất mong chờ đồng bạn mới của mình ra đời, bởi môi trường nở hoàn hảo như vậy không biết con này Larvitar sinh ra sau sẽ mạnh đến đâu?

Sau bao ngày chờ đợi Lâm Phàm cũng được chứng kiến hàng thật giá thật chuẩn thần con non Larvitar, lúc này kích động khác xa so với khi xem qua màn hình máy tính. Hơn hết đó còn là con Larvitar thuộc về hắn, Lâm Phàm.

Có thể do kích động, có thể vì có thêm được một vị đồng bạn mới trong lúc này mà Lâm Phàm quên đi hết cô đơn trong lòng vừa mới rồi. Trong đầu hắn bây giờ lại hiện lên câu nói muôn thuở của đội hỏa tiễn

“MỘT TƯƠNG LAI TƯƠI SÁNG ĐANG CHỜ ĐỢI CHÚNG TA!!!”



Tất cả kết thúc là lúc cuối cùng những điểm sáng xung quanh hang cũng bị hút hết vào trong trứng, lúc này quả trứng Larvitar đã tỏa ra bạch quang chói mắt nhất một khắc.

Sau đó quả trứng kia cũng dần dần bắt đầu thay hình đổi dạng, báo hiệu cho thế giới này chân chính đón nhận thêm một thành viên mới chào đời.

Ánh sáng quá chói mắt làm Lâm Phàm đều có chút không thích nghi. Hắn khép hờ hai mắt và chỉ để lộ một khe nhỏ để quan sát tình hình của quả trứng Larvitar.

Đợi bạch quang tiêu tán hết, Lâm Phàm mới mở to hai mắt ra. Ánh mắt của hắn lúc này chỉ còn lại duy nhất một mình sinh vật nhỏ với làn da màu xanh lục nhàn nhạt, đang cuộn tròn trước mặt mình kia.

Lâm Phàm đánh giá vật nhỏ trước mặt, vật nhỏ trước mặt cũng bắt đầu nhúc nhích, sau đó lộ ra một cái đầu nhỏ và cặp mắt to tròn đánh giá thế giới xung quanh, sau đó là tò mò nhìn về phía Lâm Phàm.

Một người một Pokemon, một đứng một ngồi, cứ như thế dùng mắt to mắt nhỏ đến chừng nhau, không ai chịu tiến về phía đối phương trước.

Với Lâm Phàm hắn không dám tiến lên vì hắn sợ, sợ mình sẽ dọa sợ Larvitar vì hắn thấy trong nguyên tác Larvitar có vẻ rất nhút nhát. Lúc này Lâm Phàm có cảm giác chân tay luống cuống không biết đặt ở đâu, không biết làm gì cho phải.

Nói thật là Lâm Phàm cũng rất khẩn trương, hắn sợ Larvitar không thèm để ý tới hắn dù hắn rất dụng tâm chiếu cố quả trứng Larvitar, đêm nào cũng ôm nó ngủ. Nhưng ai biết được hoang dã Larvitar có nhớ hay không những ân tình này.

Dù sao Larvitar bản thân vẫn là một con hoang dã Pokemon, mà hoang dã Pokemon thường thường là không thông nhân tính và phần nào đó xa lánh con người.

Còn về phần Larvitar, nó đang đánh giá sinh vật đứng trước mặt mình, tuy với trực giác của con non nói cho nó biết, sinh vật trước mặt mình không có ràng buộc mãnh liệt như tình mẫu tử thứ này, đây cũng là lý do nó không lập tức nhào vào lòng đối phương.

Nhưng dù vậy, Larvitar vẫn cảm giác được đối phương có quan hệ rất thân thiết với mình, gần gũi với mình.

Đặc biệt là bây giờ nó không có mẹ ở bên thì sinh vật này với nó là người thân duy nhất.

Lần nữa đảo mắt nhìn quanh hang. Không có bất kỳ ai ngoài sinh vật trước mắt này sau, Larvitar cuối cùng cũng chấp nhận đối phương. Như một hành động quen thuộc của trẻ nhỏ, nó nhào vào lòng sinh vật trước mặt.

Vì nó cảm giác ở đó cho nó sự ấm áp mà nó thiếu, cho nó tình thương, cảm giác thân thiết, cho nó cảm giác an toàn như khi còn trong trứng. Đây như là một sự công nhận của Larvitar dành cho người "mẹ kế" này

Thấy Larvitar nhào về phía mình, Lâm Phàm vội vàng giơ hai tay ra cẩn thận đón đỡ và ôm nó vào lòng, rất nhẹ nhàng, nâng niu nó như sợ nó nhận bất kì thương tổn nào dù là nhỏ nhất.

Niềm vui đến với Lâm Phàm quá đột nhiên.

Điều hắn lo sợ đã không xảy ra, nhìn vật nhỏ đang rúc vào trong ngực mình hắn cảm thấy nội tâm ấm áp, hắn sớm không còn cảm thấy cô đơn, còn chỉ là sự ấm áp.

" Thế là trên thế giới này ta lại có thêm một người bạn. Hơn nữa còn là một người bạn mạnh mẽ. Từ đó ta có thể có tiền vốn để đi xông xáo trong thế giới này rồi."

Tuy đã có đầu kia Shiny Magikarp, nhưng là một đầu cá ngốc (trừ khi chiến đấu) trừ phi nó có thể tiến hóa thành Gyarados một ngày, nếu không Lâm Phàm cũng không có đặt quá nhiều hy vọng gì ở nó.

Nhưng có nó làm Pokemon của mình cũng cho Lâm Phàm không ít động lực để thực hiện ước mơ trở thành nhà huấn luyện xuất sắc, có thể là xuất sắc nhất trên thế giới này.

“Larvitar sau này chúng ra sẽ cùng nhau bước lên nhân sinh đỉnh phong, chúng ta sẽ kiếm thật nhiều đồng bạn, cùng cố gắng lên!” Hào hứng Lâm Phàm thế mà sớm quán thâu tư tưởng cho vừa mới sinh Larvitar.

Đáp lại hắn chỉ là tiếng zo..zo... của Larvitar và ánh mắt mông lung, nhập nhèm ra vẻ buồn ngủ.

Lâm Phàm thấy có vẻ Larvitar muốn đi ngủ nên hắn cũng không tiếp tục nói thêm gì, thu thập mọi thứ trong hang, sau đó mang Larvitar đi ngủ. Dù sao nó vẫn là con non mới ra đời, giấc ngủ đối với nó hẳn là rất quan trọng.

Thậm chí đối với cơ thể 6-7 tuổi của Lâm Phàm cũng là như vậy. Cho nên chính sự cần làm lúc này không phải là đăng đỉnh thế giới mà là đi ngủ đúng giấc. Còn chuyện kia để vào trong mơ hắn làm cũng không muộn...

Cả khu rừng vẫn đang chìm trong sự yên tĩnh vốn có!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.