Pokemon Du Ký

Chương 47: Trở về



Black nhìn cả đám pokemon dục dịch tới gần để xử lý mình. Black biết cậu không thể chần chờ thêm được nữa. Cậu hét lớn:

- Khoan đã!

Tiếng kêu của Black làm tất cả giật mình nhìn lại. Không hiểu tại sao cậu lại hét lên như vậy. Black cũng không quan tâm đối phương nghĩ gì. Cậu giờ chỉ muốn nhanh chóng thoát ra mà thôi. Vì vậy cậu thành thật hướng về chúng nó lên tiếng;

- Rattata. Tớ xin lỗi vì nếu có làm tổn thương tới cậu.

Có điều giờ mọi chuyện đã xảy ra như vậy. Chúng ta có thể trước tiên giải cứu tớ ra ngoài đã rồi nói chuyện tiếp với nhau được không…



Một thời gian sau,…

Nhờ sự giúp đỡ của gia đình Rattata nọ, Black cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh bị vây hãm. Cậu tập tễnh đứng dậy và nhanh chóng quan sát xung quanh.

Hoàn cảnh nơi này giờ khác đi so với những gì cậu nghĩ. Tin vui là cậu không bắt gặp thi thể đám pokemon của cậu. Điều này chứng tỏ chúng vẫn có thể còn sống. Hơn nữa số lượng thi thể pokemon ở đây rõ ràng ít hơn số lượng xuất hiện lúc trước. Vì vậy cậu đoán rằng có thể đối phương đã sai người mang tất cả pokemon bị thương đi về hồi phục. Rất có thể đám pokemon của cậu cũng bị mang theo. Còn bản thân mình có lẽ bị coi là người chết nên bị mặc kệ vứt lại đây.

Nghĩ tới đây, Black cũng tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất đám pokemon khả năng còn sống. Sau đó cậu có thể dần dần tìm chúng nó trở về.

Chia tay gia đình Rattata, Black mang theo vừa mới thu phục cô bé Rattata, nhanh chân lê bước về trong thành phố. Cậu cần nhanh chóng xử lý vết thương và tìm kiếm thông tin đám Rocket ở thành phố này, từ đó tìm kiếm thông tin hạ lạc đám pokemon của cậu.

Tất cả sẽ gặp lại nhau sớm thôi. Cậu tự nhủ với mình. Trên vai là tiểu thư Rattata yên lặng ngồi đó. Này làm cậu nhớ lại Pikachu lúc bình thường cũng thích ngồi như vậy. Bởi thế mặc dù mới làm quen và suýt chút nữa thì bị gia đình của đối phương xử lý nhưng cậu giờ vẫn vui vì có Rattata bên cạnh mình. Nó làm nguôi ngoai đi phần nào nỗi buồn của cậu.

Mang ra đám thức ăn còn lại đưa cho Rattata, cậu bắt đầu thực hiện trách nhiệm của một huấn luyện viên. Bắt đầu làm quen với nó. Giờ đám pokemon đều rời đi cậu. Black lại phải bắt đầu mọi thứ từ đầu. Có điều so với trước kia, bây giờ cậu có kinh nghiệm hơn nhiều. Dù vậy, cậu cũng phải cố gắng nhiều hơn nữa mới được.



Ngoại ô thành phố Vermillion, người ta bắt gặp hình ảnh một cậu bé đen nhẻm, lôi thôi lếch thếch, bẩn thỉu… Trên vai cậu là một con Rattata quy quy củ củ ngồi đó. Có điều nó thỉnh thoảng hết nhìn đông lại nhìn tây, biểu tình tò mò chứng tỏ này là lần đầu tiên nó được ngắm nhìn thế giới bên ngoài. Mặc dù Black tình trạng cá nhân rất tệ hại có điều nụ cười vẫn nở trên khuôn mặt cả hai.

Tương lai dù khó khăn nhường nào, tin rằng bọn họ đều có thể vượt qua.

Đây là thế giới Pokemon.

Nơi bạn chỉ cần có niềm tin, thời gian trôi qua và bạn có thể làm nên tất cả. Mọi thứ đều bắt nguồn từ đám pokemon thần kì của thế giới này.

Một bước ngoặt mới lại đến với Black.

Nắng chiều về trên thành phố Vermillion. Cuộc hành trình của cậu lại tiếp tục bắt đầu.



Khu hội sở hội những người yêu thích pokemon.

- Thật không ạ?

Black dáng vẻ sốt ruột hỏi thăm cụ Ranger. Thấy vậy, tuy có ngạc nhiên về tình trạng Black bây giờ có điều ông cũng hiểu được lo lắng của cậu. Vì vậy ông Ranger nhanh chóng kể ra mọi chuyện.

Hóa ra là sau khi cậu rời đi vẫn không thấy trở lại, này khiến mọi người ban đầu rất là lo lắng. Họ còn tưởng rằng cậu đã xảy ra bất trắc. Có điều vẫn không chắc chắn. Sau đó, buổi trưa hôm nay, Pikachu mang thân thể bị thương chưa lành bỏ về tới hiệp hội. Mọi người lại càng lo lắng hơn. Vốn họ định nếu tối nay còn không có tin tức của cậu thì sẽ báo cho cảnh sát Jenny thông báo tìm kiếm. Có điều vì không biết đầy đủ thông tin về cậu nên dù có báo cho cảnh sát Jenny sợ cũng không làm nên điều gì.

Nói chung cảnh sát ở thế giới này phải chống lại tội phạm có sức mạnh của đám pokemon trợ giúp vì vậy thường rất vất vả và khó tra rõ được các vụ án. Như vụ mất tích pokemon trước kia. Hầu như cảnh sát Jenny rất khó tìm ra được hung thủ. Vì vậy khi cậu nhận tìm về Shiny Rattata của ông Ranger thì mọi người đều đặt niềm tin cho cậu. Dù gì cũng có tiền lệ thành công của Red thôi.

Nói tới, Shiny Rattata của ông Ranger giờ đã trở về. Nó lúc trước đang ở trong giai đoạn thay răng nên tính tình trở nên khó chịu. Vì vậy nó mới bỏ nhà đi. Giờ răng thay xong và tính cách trở lại bình thường nên nó lại trở về. Black nghe nói đây là nhận xét của bác sỹ pokemon nên cũng không để ý chuyện của nó nữa. Cậu bắt đầu nhờ ông Ranger dẫn theo mình tới chỗ Pikachu được chăm sóc hiện nay. Có điều bị ông cụ ngăn lại yêu cầu cậu sửa sang lại tình hình của bản thân trước đã. Black nghe vậy, biết mọi chuyện không thể gấp gáp nên cũng đồng ý.



Nơi chăm sóc hồi phục cho pokemon…

Giờ Pikachu đã tỉnh lại, Black ngồi bên cạnh chăm sóc nó. Ngoài ra ở đây còn có thêm một cô Rattata đang hiếu kì nhìn ngó xung quanh.

Tìm được Pikachu làm Black cảm thấy an ủi hơn nhiều. Ít nhất việc tìm về đám pokemon giờ đã bắt đầu có chút tiến triển. Từ trò chuyện với nó, qua hỏi thăm xác nhận, cậu đã xác định được những gì xảy ra sau khi cậu ngất đi.

Tình huống cũng gần như cậu suy đoán. Đám pokemon có vẻ như được đưa tới một nơi nào đó để hồi phục lại sức khỏe. Có điều vì Pikachu bị Zapdos điện giật khiến cho bị bỏng rất nặng nên được đưa tới nơi khác với đám bạn còn lại. Vì vậy khi nó trốn đi thì cũng chỉ có thể chính mình bỏ đi mà không tìm được đám đồng bọn để đi cùng.

Vốn Black định dẫn Pikachu đi tìm kiếm trụ sở đám Rocket để truy tìm về tất cả pokemon, có điều nhìn tình trạng nó hiện giờ cậu cũng đành phải thôi.

An ủi Pikachu, cậu bắt đầu gắng giữ bình tĩnh lại. Nghe y tá Joy nói, vì nó bỏ trốn dẫn tới đã xử lý vết thương lại bị bong tróc ra. Vì thế cần tiến hành chăm sóc, băng bó và tiệt trùng lại… v v. Ít nhất cũng phải đợi trưa mai Pikachu mới có thể hoạt động bình thường. Bởi vậy Black quyết định túc dưỡng tinh thần chờ đợi công việc tìm kiếm ngày mai.

Lo bữa tối cho Rattata và Pikachu, Black mệt mỏi đặt mình lên giường. Vết thương của cậu đã được xử lý nhưng tâm thần mệt mỏi thì còn chưa bình thường trở lại. Vừa nằm lên giường, cậu chỉ thấy cơ thể mệt lả đi. Cứ như vậy Black chìm dần vào giấc ngủ.

Ngày mai sẽ lại là một ngày dài bề bộn đây.



Kết thúc chương 47.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.