Tòa nhà phân bộ công ty Sylph, trụ sở bí mật của băng Rocket.
Black lúc này đã quay trở về nơi đây. Dù sao có sự giúp đỡ của Ponyta, cậu cũng không gặp mấy khó khăn khi cắt đuôi đám Rocket.
Có điều bây giờ cậu lại gặp phải khó khăn, làm sao để có thể đột nhập vào trong trụ sở mà không khiến đám Rocket phát hiện.
Black vừa vòng quanh tòa nhà một lần. Tuy nhiên, cậu thất vọng phát hiện Blue cũng không để lại lời nhắn gì cho cậu. Có vẻ mong đợi giúp đỡ từ cô bé là một chuyện sai lầm.
“Chẳng lẽ này cũng là kế hoạch thoát thân mà bé nghĩ ra”. Nếu vậy cũng quá vô lương tâm một chút đi.
Hiểu được việc lén đột nhập là không thành công. Black nghĩ nghĩ rồi quyết định đi vào từ cửa chính vậy. Có điều trước đó cần phải trang bị thêm một chút.
Cậu lấy ra trong ba lô món đồ mà cậu mang theo đã lâu. Không nghĩ tới lúc này lại có thể đem ra sử dụng. Ba lô mở ra, Black nhanh chóng mang từ bên trong ra một bộ đồng phục.
Đúng vậy, này chính là đồng phục của băng Rocket. Này là kỉ niệm sau lần chiến đấu với băng Rocket được cậu lưu lại tới bây giờ. Cậu thu được nó khi cùng Misty xử lý ba kẻ Rocket vô danh họ gặp lúc đi dã ngoại. Cũng nhờ bộ đồng phục này mà cậu mới có thể theo chân đối phương tới nơi để giải cứu Mew. Một kỉ niệm sinh tử thật khó quên.
Giờ thì nó có thể giúp cậu đường đường chính chính đi vào trụ sở.
Sờ sờ bản thân mình sau khi mặc đồng phục. Vì kỉ niệm chuyện từng xảy ra cũng như chuẩn bị cho trường hợp tương tự sau này, cậu đã nhờ Misty điều chỉnh lại kích cỡ của nó cho phù hợp. Lần này mang cả balo đi theo đúng lúc có cả nó ở bên trong. Kể ra cũng may mắn.
Có điều??? Sờ sờ cằm, Black suy nghĩ vẫn cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó. Vậy là cậu lại mang từ trong ba lô thêm một thứ.
…
Xong, giờ cậu có thể yên tâm hơn rồi.
Tiếp theo là một lý do thật phù hợp để vượt qua kiểm tra. Suy nghĩ chốc lát, một ý tưởng nảy ra trong đầu Black.
Cũng tốt, vậy bắt đầu thôi.
Đột kích đã bắt đầu đếm ngược…
…
Trong tòa nhà phân bộ công ty Sylph.
Eric buồn ngán ngẩm ngồi trông cửa.
Nói đến số phận của anh cũng thật đen đủi. Vừa chuyển công tác tới Vermillion không được bao lâu thì công việc nơi đó lại xảy ra biến cố bị tạm dừng. Đã vậy lần trước cậu biển thủ một con Shiny Magikarp lại bị trong truyền thuyết Phi thiên hiệp thó đi mất. Này đúng là làm anh buồn bực thấu một thời gian.
Sau đó vài hôm, anh được chuyển về dưới trướng thủ trưởng ngày xưa. Có điều người ta vẫn thường có một câu nói rất hay. Cái gọi là người đi thì trà lạnh. Ngày xưa khi anh còn oai phong một cõi, xung quanh cứ gọi là đám em như mây, tiểu đệ như mưa. Lúc này bị gọi trở về, đám thuộc hạ ngày xưa đã không thấy tăm hơi. Kết quả rất nhanh anh bị đày về tới cái công việc gác cổng này.
Haizzz. Nói thật giờ anh sắp dị ứng với cái loại công tác này rồi. Cứ mỗi lần anh nhận nhiệm vụ canh gác là y như rằng có chuyện xảy ra. Chuyện thường xuyên đến nỗi chính anh cũng nghĩ mình phải chẳng nên đi thắp hương khấn phật giải giải nạn xem sao. Chứ cứ như này thì bao giờ anh mới khá lên được.
…
Đang lúc Eric buồn rầu vì số phận của mình, phía cửa vào chợt chạy tới một con Rattata. Eric còn chưa biết xử lý thế nào, theo sau nó là một đồng nghiệp mặc đồng phục đuổi theo. Có vẻ như Rattata của đối phương không nghe lời thoát ra chạy lung tung.
Là một huấn luyện viên lâu năm, nhìn chuyện xảy ra là anh biết được đại khái rồi. Lại là một tên gà mờ. Ngay cả Rattata mà cũng không bảo ban dạy dỗ được. Vậy mà cũng được phân công ra ngoài làm việc.
Ôi, trình độ như vậy mà lại được đề bạt trong khi cao cấp như anh lại phải ở đây trông cửa. Này bảo sao dạo này Rocket bọn anh lại hay thất bại đến thế. Đúng là tại cấp trên không có thức người tài khả năng rồi.
Lắc lắc đầu, Eric chán cũng chẳng muốn gọi lại đối phương kiểm tra thân phận nữa. Dù sao hôm nay nghe nói lại phải di chuyển mọi thứ chuyển đi, người ra ra vào vào nhiều như vậy. Hỏi thăm chỉ làm đối phương thêm bực. Giờ anh cũng đến cái mức độ này rồi. Tốt nhất là an phận một chút thôi cho lành.
Và thế là Black lợi dụng Rattata giả dạng, anh nhẹ nhõm đột nhập vào trong tòa nhà. Kế tiếp là đến lúc thu thập tin tức rồi.
Thu lại Rattata, cậu bắt gặp vài tên Rocket đang khuân đồ, thế là cậu cũng nhanh chân tiếp cận công việc.
Đột nhập vẫn đang tiếp tục…
…
Black theo chân vài đám Rocket, anh lượn lờ khắp nơi. Cuối cùng cậu cũng tìm được một đám thành viên đang chuẩn bị xuống hầm ngầm. Từ tin tức, cậu biết này là nơi đám thí nghiệm được nghiên cứu. Cậu quyết định đi vào đó xem sao.
…
Vừa xuống tầng hầm ngầm, liếc mắt nhìn xung quanh, Black kinh ngạc suýt nữa thốt lên.
Điều gì khiến cậu kinh ngạc như thế.
Này phải nói đến thứ mà cậu giờ nhìn thấy trong ống nghiệm nuôi cấy.
Một con pokemon trông tương tự Mew và dáng dấp giống con người đang ở bên trong. Black nhận ra đây là Mewtwo trong truyền thuyết. Có điều lúc này nó còn đang trong giai đoạn hoàn thiện. Một phần cơ thể của nó vẫn chưa được tạo ra mà vẫn ở trạng thái bọt khí.
Thật không ngờ nó lại được tạo ra ở đây.
Black chậm lại bước chân cố gắng nghe đám người đang nói chuyện
…
Một tên đầu trọc mặc áo nhà khoa học đang nói:
- Chúng ta nhất định phải di chuyển ngay sao. Dù gì cũng đang tới lúc nghiên cứu có bước ngoặt mới.
Đối diện một tên mặc áo thủ lĩnh Rocket trả lời:
- Tốt nhất nên rời khỏi nơi này sớm.
- Hai tên nhóc đáng chết hôm qua đã phát hiện chân tướng của tháp pokemon. Lúc này không thể bảo đảm sẽ không có lực lượng của liên minh chú ý tới. Trước khi gặp người phái tới điều tra, tạm thời rời đi là an toàn nhất.
- Có điều như vậy cũng tốt. Nghiên cứu ở Celadon đã tương đối thành thục. Thí nghiệm nơi này có thể chuyển tới tiếp quản nơi đó rồi tiếp tục nghiên cứu.
- Được rồi. vậy cứ như thế đi. (Tên đầu trọc trả lời)
Liếc nhìn khuôn mặt thủ lĩnh Rocket, Black chợt nhận ra đối phương chính là kẻ cậu gặp mặt nơi hang đá núi mặt trăng. Không ngờ hắn lại ở nơi này.
Đang lúc cậu lén quan sát hắn ta thì bắt gặp đối phương như có cảm ứng nhìn về phía cậu. Black thấy vậy giật mình quay đầu đi tiếp tục công việc. Nơi này là hầm ngầm phòng nghiên cứu. Bốn phía là đông đảo thành viên Rocket. Lần này mà bị đối phương phát hiện thì còn bết bát hơn lần trước đối đầu Surge. Cậu cũng không cho rằng chuyện nếu xảy ra như vậy thì cậu còn có thể còn sống mà rời khỏi nơi này.
“Hic”. Chẳng lẽ cậu lại làm một điều ngu ngốc gì rồi.
…
Đám Rocket mà cậu đang đi theo cũng không phát hiện ra thái độ khác thường của Black.
Tưởng chừng mọi việc đã trôi qua thì tiếng gọi từ phía sau lưng vang lên.
- Cậu gì kia. Đợi đó một chút. (Âm thanh tên thủ lĩnh vàng lên)
Black hiểu là hắn ta đang gọi lại cậu. Lúc này tim cậu chợt đập nhanh lạ thường. Nhịp tim có khi đã qua 180 lâu rồi ấy chứ.
Chỉ trong chớp mắt cậu đã phân tích rạch ròi vấn đề.
Này tiếng gọi lại chỉ là đối phương nghi hoặc mà thôi. Nếu cậu phản ứng quá khích thì coi như là tự lòi đuôi cáo ra rồi. Đến lúc đó thì cứ đòn roi mà nhận nhé.
Giờ chỉ còn cách quay lại làm theo đối phương bảo và hi vọng hắn không nhớ ra mình. Nói chung bết bát nhất cũng vẫn chỉ là đánh nhau thoát đi mà thôi. “anh khóc”.
Này con * nó, đi đâu cũng gặp mấy cha Rocket này là sao.
Buồn cho anh quá!
…
Suy nghĩ thì nhiều có điều Black cũng không dám chậm trễ đối phương. Cậu quay lưng lại mặt tỏ vẻ nghi hoặc nhìn về phía hắn ta.
Tên thủ lĩnh vốn chỉ cảm thấy người trước mắt này cho hắn ta cảm giác quen quen. Tuy nhiên trong hầm ngầm ánh sáng không được tốt lắm. Đối phương lại đội mũ hơi che khuất khuôn mặt. Để an toàn, theo cảm giác trong lòng hắn ta bình tĩnh lên tiếng.
Không có chuyện gì. Lại gần đây một chút ta có chuyện muốn nói.
XXX. Quả nhiên là đang nghi hoặc anh.
Này biết làm sao?
Thích thì nhích thôi!
Black tâm trạng thấp thỏm tới gần đối phương. Tâm thần anh giờ tập trung cao độ, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
Nói rồi đấy, dù thế nào đi nữa anh cũng không bó tay chịu trói đâu.