Pokemon Du Ký

Chương 94: Rắc rối bất ngờ



Zippo hài lòng nhìn về tác phẩm mình vừa tạo ra.

Lúc này Black đã bị anh chàng trói lại cả hai chân hai tay vào với nhau. Tiếc là vật liệu làm dây trói không được hoàn hảo cho lắm. Nguyên bản thắt lưng quần ban đầu của Black giờ đây được tận dụng để làm dây trói. Chính vì thế các nút buộc nhìn trông có vẻ không được chặt chẽ cho gì cho cam. Tuy nhiên tình thế bây giờ cũng chỉ có thể làm được như vậy. Dù sao Zippo cũng không biết mình hôm nay lại cần dùng đến nó để mà chuẩn bị từ trước.

Đúng vậy. Này chỉ là ý nghĩ bất chợt nảy ra trong đầu Zippo mà thôi.

Còn thuốc mê?

Xin nhờ! Chuyên nghiệp một chút được không! Trên người mang thuốc mê có gì kì quái lắm sao? Nói chung là món đồ này Zippo lúc nào cũng có ở trên người.“khà khà”

Nói đến phải kể tới vừa nãy Zippo hỏi thăm Black về sự việc diễn ra hồi chiều. Khi đến bìa rừng bề ngoài anh chàng tự tin vậy thôi chứ nói thật tâm trạng Zippo có không ít lo lắng. Này cũng không trách anh chàng mang theo tâm tình bất an hỏi thăm Black. Dù sao chuyện buổi chiều diễn ra rất kì quặc rồi.

Tuy rằng Zippo lúc đó có nghi ngờ đám đàn em mua nhầm thuốc thu hút pokemon tẩm lên quần áo. Có điều nói đi cũng phải nói lại, trường hợp kia xác suất xảy ra thực sự rất nhỏ rồi. Nhỏ tới hầu như không bao giờ xảy ra. Chính vì lo lắng chuyện kì quặc như vậy lại lần nữa diễn ra, Zippo không thể kìm lòng được mở miệng hỏi thăm về phía Black. Đáng tiếc kết quả anh chàng nhận được chỉ là sự im lặng từ phía đối phương.

Điều này thật tệ hại!

Có điều không kể tới lý do giấu giếm thực sự của Black là gì, ít nhất bây giờ Zippo tâm trạng đều có thể thả lỏng hoàn toàn. Nhìn Black nằm im trên mặt đất, Zippo gật gật đầu. Đây mới là cách làm đúng nhất. Anh cũng không muốn lần này lại có sự cố gì nữa tiếp tục diễn ra. Cho dù chỉ có nhỏ nhoi xác suất cũng không được.

Hiện tại Zippo cần ngay lập tức một chiến thắng để bảo vệ hình tượng của mình với đám đàn em. Vô địch thần thoại dựng lên thật khó mà phá hủy thì chỉ cần một trận thua nho nhỏ mà thôi. Danh vọng cũng như vậy. Zippo không muốn mình vất vả tạo dựng uy tín bấy lâu nay chỉ chớp mắt sẽ trôi theo dòng nước.

Vì vậy kế hoạch mới vừa rồi được Zippo nghĩ ra để trăm phần trăm chiến thắng trong lần thi gan này. Hiện tại đối phương đã hôm mê bất tỉnh, Zippo có thể an toàn lùi ra bìa rừng. Như vậy vừa đảm bảo an toàn đồng thời lại đạt được chiến thắng. Ít nhất đám đàn em của anh chàng sẽ cho là như vậy. Và kết quả như thế đã đủ khiến Zippo hài lòng. Có trách thì trách Black không nói rõ ràng sự việc buổi chiều. Càng không biết, không hiểu thì lại càng khiến người khác cảm thấy đáng sợ, lo lắng hơn. Zippo cũng không muốn tiếp tục mạo hiểm tranh tài công bằng với Black lần thứ hai. Chẹp. Nói xa rồi…

Còn giờ là lúc rời đi nơi này. Đám người kia đoán chừng cũng sắp mở sáo poke điện tử. Không đi nhanh sáo bật lên, đám pokemon trong rừng bị đánh thức thì nguy.

Đang lúc Zippo lưu luyến nhìn thành quả của mình lần cuối rồi rời đi. Một tiếng động huyên náo vang lên đánh vỡ kế hoạch của anh chàng.

- Toét!!! Toét!!! Toét!!!....

- Toét!!! Toét!!! Toét!!!....

- Toét!!! Toét!!! Toét!!!...

- …..

Zippo tái xanh mặt!

Này âm thanh đúng là không mấy xa lạ với anh. Đây đúng là nhịp điệu đều đặn mà sáo poke điện tử phát ra. Có điều…

Na ni! Này thời gian không đúng nha!

Đã đến giờ đâu cơ chứ!

- XXX. Hại chết ta rồi!

Zippo không nhịn được chửi thề một tiếng. Đây thật sự là hại chết anh rồi. Anh còn chưa kịp thoát thân cơ mà. Nước mắt chảy ngược vào tim. Mọi suy nghĩ chỉ diễn ra trong nháy mắt. Zippo mới chỉ kịp hơi xoay người. Đầu ngẩng lên quan sát xung quanh. Đón lấy trong tầm mắt anh, trên tán cây là hàng trăm đôi mắt nhìn lại. Có điều Zippo chỉ cảm thấy trong mỗi đôi mắt đều chứa đầy cảm giác bực bội, tức giận mà thôi. Da đầu run lên tê dại.

- Má ơi!

Đám Mankey đã tỉnh. Giờ anh biết phải làm sao!



Ngoài bìa rừng…

Tiếng âm thanh sáo poke vang lên. Đám người vô tình hay cố ý đồng loạt hướng ánh mắt nhìn về nơi đặt máy.

- Làm sao vậy?

Tên thanh niên vừa khởi động sáo poke hoang mang hỏi. Nhiều người nhìn như vậy làm anh rất áp lực nha. Cũng may sau khi nói xong, hầu hết mọi người đều quay mặt đi. Vừa rồi là phản ứng bản năng thôi. Dù sao cả không gian đang im lìm như vậy, tiếng động phát ra rất dễ thành tiêu điểm khiến mọi người chú ý.

- Khởi động có hơi sớm.

Một tên thành viên vừa nhìn nhìn đồng hồ trên tay vừa lên tiếng. Mọi người nghe vậy hai mắt nhìn nhau.

- Chắc không sao đâu. Tại đồng hồ của tôi chạy nhanh một chút.

Thanh niên khởi động máy ngượng ngùng, miệng nhỏ nhẹ bày tỏ. Kết quả lại không có ai đáp lại. Buồn cho anh!



Ngay gần đó…

- Pika! Pika! (cố lên!)

Mei liếc nhìn chỗ Pikachu đang đứng, sau đó giống như mọi người mắt nhìn về phía rừng rậm. Không ai biết lúc này cô bé đang nghĩ gì. Trong ánh mắt trong veo ấy giờ thỉnh thoảng thấp thoáng ánh lên vệt sáng. Âm thanh sáo poke làm huyên náo cả khu rừng. Những tiếng vỗ cánh của nhiều loài pokemon bay thậm chí vang vọng cả tới nơi đây. Tất cả tiêu điểm đều tụ tập về Black và Zippo. Cả đám người bắt đầu trông chờ kết quả. Ván đấu thứ hai giờ chính thức bắt đầu.



Sâu trong rừng…

- Vu úuut!!!... Vu úuut!!!... Vu úuut!!! …

- Rầm … Rầm… Bốp!!!...

- YAA… oái… đau!!!

Vấp ngã!

Zippo không cố được bị thương ở chân, vội vàng đứng dậy tiếp tục bỏ chạy thục mạng. Hiện tại anh đang bị một đám Mankey nổi điên tấn công. Thậm chí Zippo cũng không biết số lượng đối phương là bao nhiêu nữa. Dù sao tất cả đám Mankey đều di chuyển phía trên những tán cây cao, dùng Rock Stomp (ném đá) tấn công về phía anh chàng. Linh hoạt leo trèo, đu mình một cách khéo léo khi di chuyển thân thể giữa những tán cây là sở trường của loài Mankey. Đây thật sự là một đám chuyên nghiệp tắc- zăng trong thế giới pokemon.

Cái Zippo có thể nhìn thấy hiện tại chỉ là những cặp mắt giận dữ trong đêm và cơn mưa hoa quả từ trên trời giáng xuống. Tiếc là đám hoa quả này lại chẳng ngon lành gì cho cam. Zippo còn ước gì trên những cái cây kia không có chúng. Như thế có lẽ sẽ ít đi một đám “bom mìn” bay về phía mình.

Chạy!... Chạy!... Chạy!...

Ta né!... Ta né!... Né!... Né nữa!.... Lại né!... Siêu né!...

Kinh nghiệm lăn lộn đánh nhau bao năm giờ phát huy hiệu quả cực kì bá đạo. Ít nhất hiện tại tình hình còn chưa quá tồi tệ. Zippo bật hết tốc lực mong muốn chạy thoát khỏi khu rừng. Ngày hôm nay anh đã đủ lắm xui xẻo rồi!

Đang chạy…

A Lê Hấp!!!

Anh lại vấp!

Có điều Zippo thật sự bị hình ảnh mình đang bắt gặp làm cho choáng váng đầu óc. Chẹp. Anh giờ này không cả muốn tiếp tục bỏ chạy nữa.

Anh nhìn thấy gì?

Anh thấy Black nằm ngang ra trên lối đi. Vừa nãy chính cậu ta là nguyên nhân khiến anh vấp ngã lần hai.

Bà mẹ nó!!!

Hẳn là tên nhóc kia sẽ không biết bay. Thế là nãy giờ anh chạy lâu như vậy… chạy nhiều như vậy… Ấy thế mà chỉ có thể loanh quanh một lát rồi lại quay trở về vị trí cũ. Này bảo làm sao anh còn có tâm trạng mà tiếp tục chạy trốn chứ. Híc! Lũ Mankey này trình độ ném đá “lùa quái” cũng quá cao một chút đi. Vậy mà anh cứ tưởng trình độ né của mình tăng cao nữa chứ…

Anh ngây thơ v~!

Haizzz!!!

- Được rồi. Chúng mày thắng!

- Giờ để ta xem bọn mi mất công lùa lùa ta đây trở về nơi này để làm gì.

Black giờ nằm im lìm như chết. Chuyện xảy ra chắc chắn không liên quan gì tới cậu ta. Như vậy nguyên nhân chỉ có thể là do đám Mankey này gây ra rồi. Nói vậy thôi chứ việc bầy đàn phối hợp lùa con mồi cũng không phải chuyện không tưởng. Có điều hiện giờ ẩn sau nó chắc chắn phải có lý do nào đó mà thôi.

Zippo ngưng mắt cảnh giác nhìn xung quanh. Quả nhiên, không khiến anh chàng chờ đợi lâu.

- Rầm!

Zippo tái xanh mặt nhìn kẻ mới đến.

Một con Primeape to tổ chảng!

Đã rõ ràng!

Đám Mankey mất công lùa anh về đây chủ yếu để cho con Primeape đầu đàn này đích thân xử lý. Chẹp! Quy cách xử lý cũng thật là cao cấp à nha. Zippo trong đầu thật nhanh suy tính kỹ càng mọi chuyện. Có vẻ như kết quả giờ này cũng không tệ lắm. Ít nhất sau đó anh chỉ phải đối mặt với sự tức giận của Primeape. Chất lượng địch thủ thì tăng cao rõ rệt, có điều số lượng giảm đi cũng rất rõ ràng. Và nói thật là lựa chọn thoát thân từ Primeape đúng là dễ hơn nhiều phải thoát khỏi cả đám Mankey đông nghịt trên tán cây kia. Dù cho kết quả khi bị Primeape lúc nổi điên xử lý nguy hiểm hơn đám Mankey nhiều. Nó chắc chắn không biết hai chữ nhẹ tay viết như thế nào.

Mọi suy tính chỉ trong nháy mắt. Zippo ngẩng đầu quan sát kẻ mới đến.

A Lê Hấp!

Hạnh phúc v~.

Có vẻ như đồng chí Primeape này còn đang trong cơn mông lung khi mới tỉnh ngủ. Vừa nãy động tác của nó càng nhiều giống như là đang mộng du mà thôi. Làm anh sợ hết cả hồn. Này cũng không kì quái. Chiếc sáo poke điện tử mà các anh cải tạo ra tuy tăng lớn phạm vi gây hiệu quả nhưng tác dụng phụ là làm giảm mất một phần uy lực khi phát ra. Cũng vì lẽ đó mới có thể xuất hiện tình trạng nửa tỉnh nửa mê như bây giờ trên người Primeape. Tuy nhiên lúc này Zippo không quan tâm được nhiều chuyện như vậy.

Anh chuẩn bị chạy trốn thôi!

Rón rén… rón rén…

Zippo quyết định lặng lẽ chuồn êm đi thì hơn. Nhỡ đâu tí nữa con Primeape này bị đánh tỉnh hẳn thì khổ.

Cầu trời cầu phật, cầu các thánh các thần, cầu thánh A la đanh, Như lai phật tổ, cầu Ngọc hoàng đại đế, cầu Quan thế âm bồ tát, cầu …v v.

Chỉ cần cho anh an toàn thoát khỏi lần này, về sau mỗi tháng anh sẽ thắp hương đốt vàng mã đầy đủ cho các vị.

A di phò phò… úm ba la xì bùa… vừng ơi mở ra…

Zippo miệng lẩm nhẩm, thân thể bắt đầu đi thụt lùi về phía sau.

Đang chạy trốn …



Kết thúc chương 94.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.