Pokemon Kaitou Izumi

Chương 13: Năng lực



Khi vòng quay năng lực bắt đầu xoay chuyển, hai mắt của Kaitou liền tập trung cực kỳ vào tốc độ thật nhanh cây kim, nó di chuyển thật nhiều vòng, lướt qua mười cái năng lực thật ngẫu nhiên.

Hi vọng đạt được Siêu năng lực Kaitou nhắm mắt cầu nguyện, đợi chừng khoảng ba phút sau, cuối cùng cây kim đã chậm lại.

Nó có dấu hiệu dừng lại, nhưng vẫn cứ trêu đùa lòng người lướt nhẹ qua các ô năng lực, đôi lúc nó ở ô Quái lực hơi đứng một chút liền làm tim của Kaitou thót lên.

Sau đấy nó ở ô Siêu năng lực dụ hoặc Kaitou rồi bỏ đi khiến cậu có xúc động muốn lao lên đập chết cái vòng quay này.

Đã mệt tâm, Kaitou Izumi liền nhắm hai mắt lại chấp nhận vận mệnh, ở không nhìn thấy bất cứ thứ gì, cậu cũng không phải lo sợ bất cứ điều gì nữa.

Nhưng ngay khi tiếng Ting của hệ thống vang lên, trái tim của Kaitou như bị giật thót, cuối cùng phần thưởng đã được trao tặng.

“Tới rồi sao?”

Năng lực đầu tiên của cậu, Kaitou mở mắt ra liền nhìn thấy một màu đỏ chói lòe mắt người xuất hiện, Kính chiếu yêu là năng lực khởi đầu.

Mặc dù có màu đỏ cấp độ, nhưng Kính chiếu yêu cùng Quái lực là hai năng lực cậu không muốn nhận nhất.

Bất quá dù sao năng lực cũng đã xác định rồi, trong lòng có điểm tiếc nuối Kaitou Izumi lựa chọn tiếp thu năng lực này, cậu còn có thể làm gì khác cơ chứ?

Tại khi Kính chiếu yêu năng lực tiến nhập vào cơ thể, thông tin cá nhân của cậu cũng thay đổi, đồng thời hai mắt đột nhiên trở nên nóng rực cả lên.

Đau đớn đến mức khiến Kaitou quằn quại trên giường, dùng sức cắn chặt lấy cái gối để không phải hét to, hai bàn tay bấu chặt, đây là thực tế, một lần nữa nhắc nhở Kaitou rằng đây là thực tế.

Không phải trong trò chơi nói nhận năng lực là nhận, ở thực tế, ở trong quá trình tiếp thu năng lực, đạt được đột ngột màu đỏ Kính chiếu yêu liền đủ khiến Kaitou ở trong trạng thái sống không được chết không xong.

Giằng co hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng toàn thân ướt đẫm mồ hôi Kaitou Izumi hoàn toàn ngất đi, tại trong giấc ngủ say đấy, cậu nhìn thấy phía trước có những cái cột đèn mờ ảo cỗ xưa xuất hiện, một tấm gương lớn chiếu rọi thân hình cậu.

Nó rung lên từng hồi nhẹ như đang giao tiếp với Kaitou, cậu ngơ ngác nhìn nó, cho đến khi Kaitou chạm vào cái gương, một hình bóng quen thuộc và xa lạ xuất hiện trước mặt cậu.

“Là ta của kiếp trước?”

Đúng vậy, là cái mồ côi cố gắng nhận được nghề nghiệp kiểm tra lỗi game sống tạm bợ, lúc kiên cường nhưng đôi khi thật yếu đuối.

Chỉ cần nhìn một cái, cậu liền hiểu rõ được bản thân là người như thế nào, giống như ở trước mặt tấm kính này, Kaitou liền không thể che dấu bất cứ điều gì.

Sau đấy trong đầu của cậu liền dội lên một cái âm thanh.

“Bản chất của ngươi là gì? Cho ta xem đi”

Như ma âm lời nói khiến Kaitou ngã quỵ, một lần nữa tỉnh dậy đã là tối đêm mịt mù, không gian xung quanh bị bóng đen bao phủ, nhưng cậu vẫn có thể nhìn xuyên qua nó.

Có lẽ đây là năng lực của Kính chiếu yêu đi, bước ra khỏi giường, cả người ướt đẫm mồ hôi Kaitou đi tắm rửa thay bộ đồ mới.

Ở trong giấc mơ vừa rồi, cậu bị tấm gương kia mê hoặc từ đầu tới đuôi, giống như chỉ thú nhỏ bị lột sạch đồ ra để đối phương ngắm nghía cẩn thận.

“Thật là mệt”

Thở dài đứng trước gương nhà vệ sinh rửa mặt, trời tối rồi Kaitou Izumi liền tạm thời không rời khỏi thành phố Santalune mà đi dạo một chút.

Mang theo hai chỉ pokemon khôi phục đầy đủ ra ngoài, đi mua chút đồ ăn vặt thả lỏng cơ thể coi như cho bản thân cái ngày nghỉ sau trận chiến đạo quán.

Đang ngồi trên một hàng ghế công viên ngồi thẩn thờ, đột nhiên cậu để ý thấy vài người đang bàn luận cái gì đấy, nếu có được Siêu năng lực, có khi cậu đã có thể ở khoảng cách xa nghe lén rồi.

Hơi chút tò mò bật người dậy lại gần, ở phía trước là hai cái huấn luyện gia thi đấu? cơ mà một trong số bọn họ lại mặc đồng phục?

“A, nhớ rồi, Santalune thành phố nổi tiếng ngoại trừ người dân thân thiện, có đạo quán và môi trường tươi đẹp, còn có Trainer’s School nữa.”

Nơi đào tạo các huấn luyện gia có người lớn chỉ dẫn, giáo viên và các pokemon ở đây đều trải qua sàng lọc thật mạnh mới được vào.

Chi phí để vào học huấn luyện gia trường học là rất lớn, Hinoe mẹ cậu từng có ý định đăng ký cho bản thân vào đây, nhưng bị cậu và lão ba khăng khăng từ chối.

Đã muốn làm huấn luyện gia, làm sao có thể nhốt mình tại trong một cái trường học nhỏ bé được, với lại huấn luyện và thông tin pokemon gì đó, so với những đứa trẻ cùng lứa, cậu hiểu biết hơn nhiều.

“Nè, bên kia có chuyện gì diễn ra vậy?” Kaitou hỏi thăm một người dân bên cạnh đang hóng chuyện vui quan sát.

Đối phương cũng nhiệt tình trả lời “Cậu biết cô bé kia không, là cái học sinh năm ba của trường học huấn luyện gia, giống như là bị thằng nhóc kia chọc tức, nói cái gì đã là huấn luyện gia mà chỉ nhốt mình ở bên trong trường học chỉ là đám ếch ngồi đáy giếng”

“Sau đó? Hai người lao vào nhau chiến đấu ư?” Kaitou phỏng đoán, và đối phương liền gật đầu.

Nói về quan điểm này, Kaitou không phủ nhận ý kiến của cậu bạn huấn luyện gia giống cậu kia, nhưng lại không hoàn toàn đồng tình với chúng.

Nói người khác là ếch ngồi đáy giếng, nâng cao cái tôi bản thân mới là hành động ngu xuẩn nhất, nên biết coi như người ta không ra ngoài du hành, thiếu đi khá nhiều thực chiến kinh nghiệm.

Cơ mà đối phương chính là ở trong học viện trải qua ba năm đào tạo, được các giáo viên huấn luyện gia mạnh mẽ dạy dỗ, bớt đi rất nhiều đường vòng, nghĩ rằng đối phương thật sự yếu đuối sao?

Thật ngây thơ, đột nhiên Kaitou muốn thử sử dụng năng lực của mình quan sát hai con pokemon kia có thông tin thế nào.

Nữ học sinh năm ba tên Hanna, dùng pokemon là Golduck, cậu bạn huấn luyện viên tự mình du hành kia tên Sato, đồng bạn là một trong ba pokemon khởi đầu, Greninja.

Hình thái tiến hóa tiếp theo của Frogadier sao? Cậu thật sự muốn biết bọn họ bồi dưỡng pokemon như thế nào.

Kaitou hai mắt vừa ánh lên màu đỏ đáng sợ, đột nhiên Hanna, Sato cùng với hai chỉ pokemon đột nhiên rùng mình.

Đứng hình một lúc, giống như bản thân một cái gì đó thật quan trọng đã bị nhìn thấu, bọn họ đổ mồ hôi hột đứng hình.

“Cái… cái gì vừa diễn ra?” Hanna thầm thì nói.

Cảm giác mơ hồ đó thật mau biến mất, nhưng cô vẫn không thể nào bình tĩnh lại được, nhìn về phía Sato đối diện với gương mặt cẩn thận.

Đồng thời Sato cũng lấy thái độ tương tự nhìn cô. Chỉ riêng ở bên ngoài mộng bức Kaitou mới biết rõ, vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.