Trận đấu của Hanna diễn ra vào buổi sáng, lúc chín giờ, thời điểm này cũng là lúc khán giả tập trung đông nhất để theo dõi thi đấu.
Ngày hôm nay Kaitou đi cùng với gia đình cùng xem thi đấu, Kei và ba mẹ đều đang ở trong tâm trạng khá thoải mái
“Anh hai, ngày hôm nay có trận đấu nào anh quan tâm không?” Kei đột nhiên đối với Kaitou hỏi
Cậu nhỏ không quá rõ được những trận đấu nào thật sự gay cấn và hấp dẫn, trừ các trận đấu do các hạt giống mùa giải diễn ra, còn lại Kei hoàn toàn không nhận biết.
Tranh thủ lúc đi xem thi đấu cùng nhau, Kei liền hỏi thăm Kaitou.
Nhớ không nhầm thì Kaitou ca có rất nhiều người bạn, như vậy đi cỗ vũ cho bọn họ cũng không tệ.
“Quan tâm sao? Có một trận đấy” Kaitou thật sự hơi tò mò không biết liệu giữa Hanna và Hulk thì ai sẽ giành chiến thắng.
Vì đây là một trận chiến được ăn cả, ngã về không, thua một trận là hoàn toàn mất đi cơ hội, tại hoàn cảnh như thế liền khiến mức độ nghiêm trọng tăng lên hẳn vài cấp độ.
Các huấn luyện gia tại vòng này cũng không dám giấu dốt nữa, từ trận đấu ngày hôm nay, mọi người sẽ được chứng kiến các pokemon mạnh nhất của từng tuyển thủ.
So với mấy ngày đầu vòng đấu loại, số lượng người tới xem thi đấu hôm nay hẳn phải nhiều gấp đôi.
Cả nhà bốn người Kaitou liền không tự chủ đẩy nhanh di chuyển để kiếm lấy chỗ ngồi tốt, Kaitou có ghế xe lăn còn tốt, Lous ở đằng sau đẩy xe kiếm một vị trí trống trải dừng lại đứng.
Vì hợp lại của nhiều sân thi đấu trở thành một sân thi đấu lớn, nhìn sơ qua thì cách cục của mặt sân mở rộng hơn nhiều.
Diện tích lẫn địa hình đều thay đổi, không thể cứ chăm chú và thông tin mà mình kiếm được trước khi trận đấu bắt đầu, liên minh chơi thâm thật…
“Thông báo, mọi người hãy mau chóng ổn định chỗ ngồi, mọi người hãy nhanh chóng ổn định chỗ ngồi, tiếp đến mười phút sau trận thi đấu đầu tiên sẽ diễn ra”
Từ một cái loa phía trên cao hội trường phát ra âm thanh của ban tổ chức, khán giả chỉ cần tầm vài phút đã lấp đầy mọi ghế ngồi.
Thậm chí không ít chỗ đứng đều bị chen chúc, mọi người đều mong muốn có một góc nhìn đẹp để theo dõi tốt các trận thi đấu.
Cặp thi đấu đầu tiên lên sân không phải là Hanna cùng Hulk mà là một cặp huấn luyện gia khác, thực lực thi đấu không tệ.
Toàn thể ba cái pokemon ra sân đều là cấp sáu mươi pokemon, đây hiển nhiên là các pokemon mạnh nhất của bọn họ.
Tuy nhìn qua thì khá đồ sộ, nhưng Kaitou với sự hỗ trợ của hệ thống và Kính chiếu yêu liền nhận ra tiềm lực của bọn chúng
“Cao nhất là màu tím, sau đấy là xanh dương sao?” Kaitou không nhìn thấy một con pokemon tiềm lực màu đỏ lên sân.
Xem ra tiềm lực cao pokemon cũng không phải dễ tìm như vậy, coi như có tìm ra nhưng huấn luyện không được cũng bị hao hụt thiên phú.
Giống như Tyranitar của Kaitou lúc trước, khi nó còn ở trong tay thợ săn Lazn, thiên phú của nó vốn dĩ là màu đỏ xong lại bị quá nhiều ám thương và huấn luyện không đúng chỗ làm hao hụt tiềm lực.
Hai bên thi đấu rất đặc sắc và chiến đấu đủ quyết liệt, khán giả lập tức cảm nhận được sự khác biệt giữa đấu xoay vòng và đấu loại trực tiếp là như thế nào.
“Khí thế, nhiệt huyết, không thể thất bại là tiêu chí của vòng đấu xếp hạng nhỉ?” Kaitou cười cười nhìn xem thi đấu.
Bên cạnh Kei đã hưng phấn đến mức đứng dậy hô to cỗ vũ, trong lòng của Kei con Charmander cũng quơ quơ hai cái móng vuốt nhỏ.
Daze và Hinoe ba mẹ cậu lâu lâu đưa ra vài câu nhận xét rất có trọng lượng, bọn họ không tùy ý đánh giá thiên về một bên, mà là đưa ra góc nhìn tốt nhất về mỗi người.
Nhờ đó mà không chỉ Kei được lợi, Kaitou cũng lắng nghe được không ít thông tin hữu dụng.
Nhóm của Heiji đã sớm tập trung để cỗ vũ cho Hanna ở một bên khác, vì Kaitou xem thi đấu với gia đình nên không tiện nhập bọn, Shiratori và Alidon sớm đã mang băng rôn chuẩn bị cỗ vũ.
Nhìn thấy cảnh này Kaitou đột nhiên nhớ về hồi Shiratori tổ chức đoàn đội cỗ vũ cho chính mình, thật sự rất… đặc sắc…
“Trận đấu kết thúc rồi!” Kaitou quay đầu lại nhìn xuống sân đấu, phía trên sân là hai con pokemon có thuộc tính khá hắc ám
Bên trái là một cái giống khinh khí cầu hình dạng pokemon, Drifblim! Mang hai hệ Quỷ cùng Phi hành di chuyển mờ ảo.
Bên phải là một cái như kẻ săn mồi chính hiệu, với cơ thể uốn dẻo và lực bộc phát cực kỳ cao con rắn độc, Seviper trừng mắt đối với phía trên cao Drifblim.
Hai bên pokemon đã quần nhau được một chặp, cả Seviper và Drifblim đều là pokemon thứ ba của các huấn luyện gia trên sân.
Lúc này đây chỉ cần một trong hai bên gục ngã, bên còn lại sẽ trực tiếp rời khỏi đại hội, có thể thấy hai người lúc đầu thi đấu càng bốc lửa bao nhiêu, bây giờ bọn họ càng cẩn thận bấy nhiêu.
Nhưng Kaitou để ý thấy một chi tiết nhỏ, con Drifblim trên không kia đã dính hiệu ứng của đặc tính Đe dọa, hơn nữa nhiều lần va chạm làm Drifblim ăn phải trạng thái Poison dù cho kháng tính độc tố của Drifblim không tệ.
Có lẽ chính vì Drifblim không quá sợ độc đã làm cho chủ nhân của Drifblim trở nên thiếu hụt quan tâm tại phương diện này.
Cũng vì đó mà..
“Seviper, dùng Iron Tail tấn công” Chủ nhân của Seviper muốn kết thúc trận đấu.
Đang chậm rãi từng bước uốn lượn, đột nhiên Seviper phóng tới với sức bộc phát khủng hoảng, tốc độ nhanh đến bất ngờ.
Nếu Drifblim thật sự có một cái trái tim, có lẽ lúc này Drifblim trái tim đã muốn vọt bắn ra ngoài rồi.
Nhưng chủ nhân Drifblim cũng không phải hàng dễ xơi, đối phương đã nắm khá rõ phương hướng ra lệnh của đổi thủ, cũng như thói quen của Seviper trên sàn đấu.
“Dùng Phantom Force!” Đối với Drifblim ra mệnh lệnh.
Kỹ năng cho phép Drifblim tạo ra một khoảng không màu tím, dịch chuyển trực tiếp tới sau lưng đối thủ tấn công, nó gần giống với Teleport nhưng lại mang sức công phá không yếu.
Chủ nhân của Seviper thấy vậy không hề hoảng sợ mà giống như pokemon của mình, hệt một cái thợ săn thấy con mồi rơi vào bẫy, liếm lấy khóe môi nói
“Kết thúc rồi…”
Quả nhiên là Drifblim không thể hoàn thành chiêu thức Phantom Force trước khi Seviper đánh tới.
Cơ thể dính hai cái hiệu ứng xấu cùng lúc làm nó bị cứng người lại trong giây lát, tạo cơ hội chí mạng cho Seviper ra đòn quyết định.
Cả người cái pokemon hình khinh khí cầu bị đánh xẹp xuống rơi trên sàn, hai mắt xoay tròn vòng vòng.
“Drifblim mất đi năng lực chiến đấu, Seviper dành chiến thắng!”
Trọng tài nhanh chóng tuyên bố kết quả, cứ như thế đơn giản một cái tuyển thủ đã bị loại thẳng khỏi màn tranh giành thứ hạng này.
Chủ nhân của Seviper vui mừng thu hồi pokemon của mình trở về, trận đấu đầu tiên kết thúc, tổng cộng mất gần năm mươi phút đồng hồ, còn lại thời gian sẽ chuẩn bị cho sân đấu tiếp theo và cặp tuyển thủ tiếp theo lên sàn.
Không bao lâu sao mặt sân thi đấu cũ được đẩy xuống, và mặt sân thi đấu mới được nâng lên, hai bên phía chỗ đứng của huấn luyện gia dần đần đẩy tới.