Pokemon Kaitou Izumi

Chương 543: Hướng dẫn viên du lịch



“Ngầu thật…” Kei vẫn còn bị cuốn hút bởi trận đấu vừa rồi, tuy nó không phải là một trận đấu cân sức hai bên, nhưng lại quyến rũ tầm mắt người nhìn.

Toàn bộ sân đấu vốn là một trận đối chiến, lại bị một mình Sylveon chiếm trọn sự chú ý của mọi người.

Đây chính là sự chênh lệch giữa một điều phối viên đỉnh phong, và những điều phối viên đang trên đường chinh phục đỉnh phong sao?

Lina cũng thẩn thờ nhìn xem Shiratori…

‘Chết thật… ta giống như càng thêm hâm mộ cô ấy mất rồi…’

Màn đối chiến ngẫu nhiên giữa Shiratori và Rancy không kéo dài bao nhiêu thời gian, khán giả vẫn còn lưu luyến không thôi muốn tiếp tục xem biểu diễn.

Nhưng Shiratori đã sớm rời khỏi hội trường thi đấu, trước tiên trở về khách sạn nghỉ ngơi.

Để lại Rancy và đã mất đi năng lực chiến đấu Ninetales sau lưng, cô chật vật đứng dậy thu hồi lại pokemon của mình.

Đã rất lâu rồi cô mới cảm thấy thua một cách triệt để như vậy, giống như mình đang trèo lên một vị trí thật cao, đột nhiên nhận ra, khoảng cách đỉnh núi vẫn còn xa xa mờ ảo.

Ủ rũ đứng dậy rời khỏi rạp hát, hội tụ lại nhóm Unneal và Vivino, hai người liền vội vàng an ủi tâm linh cô bạn nhỏ của mình.

Nhóm của Kaitou, Kei, Lina và Etun cũng mau chóng quay trở về trung tâm pokemon, bọn họ vừa tới thị trấn Fallarbor không bao lâu, nhưng mọi người liền quyết định ngày mai sẽ tiếp tục khởi hành tới địa điểm mới.

Mục tiêu kế tiếp của bọn họ là Thị trấn Lavaridge, cần phải đi xuyên qua Mt. Chimchey, Firey Path và Jagged Pass.

Jagged Pass là đoạn đường nhất thiết phải đi qua nếu muốn tới Thị trấn Lavaridge, đây là một điểm du lịch nổi tiếng khác tại địa khu Hoenn, đặc sắc bởi suối nước nóng nghe đồn là có thể chữa lành nhiều loại bệnh tật.

Nó giống như là một chuyến du lịch nghỉ dưỡng vậy, bao nhiêu vất vả thời gian qua Kaitou nghĩ rằng mình cần xả hơi một chút.

Với cả thị trấn Lavaridge cũng là đạo quán thứ hai mà Kei muốn khiêu chiến, đặc trưng bởi pokemon hệ lửa, quán trưởng Flannery, huy chương Heat Badge!

“Aaaa.. thật là một ngày mệt mỏi” Lina ưỡn người hít một hơi thật sâu, sau đấy thở ra, thả lỏng nói.

Ngày hôm nay cô đã thua, thua từ rất sớm, nhưng không có gì phải hối tiếc, bởi vì thực lực của cô hoàn toàn không đủ để chiến thắng.

Rancy cũng vậy, Unneal cũng vậy, Vivino càng là người đã đánh bại cô, nhưng đáng sợ nhất vẫn là Shiratori điều phối viên.

Kanae vẫn còn đi dạo với Ovana cùng Fellap, Lina nhìn gương mặt của Kei và Etun có chút lo lắng liền cười cười quay đầu lại vỗ ngực nói

“Không sao mà, ta cũng không có yếu ớt như vậy, chỉ cần chiến thắng cuộc thi trình diễn kế tiếp không phải là được sao?”

Nói xong Lina liền nắm chặt bàn tay mình lại, tràn đầy quyết tâm nói

“Chắc chắn, lần thi đấu sau, ta sẽ không thua cuộc một cách dễ dàng như vậy nữa!”

“Không phải người ta có nói, không gặp đối thủ mạnh, làm sao có thể trưởng thành…đúng không?” Lina an ủi ngược lại Kei và Etun, điều này làm Kaitou có chút buồn cười.

Nhưng Lina là một cô bé thật sự mạnh mẽ, đối phương không phải chỉ đơn thuần là đang an ủi người khác, mà là thật sự đang nghĩ như vậy.

Nhóm của bọn cậu mau chóng xử lý buổi tối, sau đấy trở về phòng nghỉ ngơi, trước khi rời đi vào sáng mai, Kei liền rủ cả nhóm đi dạo xung quanh thị trấn Fallarbor lần cuối.

Cũng không biết lần sau quay về nơi này là khi nào, nếu như không tham quan hết thị trấn thì đúng là thật sự đáng tiếc.

Bây giờ là tầm khoảng tám giờ tối hơn, chính là thời điểm nhộn nhịp bên trong thị trấn, mọi người nghỉ ngơi sau những giờ làm mệt nhọc, sau đấy tận hưởng bầu trời đêm bên trong những khu chợ.

Thị trấn Fallarbor trước đây từng là khu nông nghiệp cho nên không có quá nhiều nhà cửa, bầu trời cũng lộ ra nhiều sao hơn.

Đây cũng là đặc điểm khi Kaitou ở địa khu Kalos hiếm khi thấy được, Lina và Kei đã sớm ở trước cổng Trung tâm vẫy tay gọi

“Mau lên, chỗ này, chỗ này!”

“Tới liền!” Kaitou chậm rãi đi hội tụ với nhóm của Kei, lúc này Lous lại tiếp tục đi tìm hiểu xung quanh thị trấn Fallarbor.

Zorua ngoan ngoãn nằm ở trong lòng của Kaitou, những bữa gần đây vì không có chiến đấu, Zorua càng ngày càng lười.

Etun thì dù đi chơi vẫn mang theo balo dày cộm của mình xách theo, có vẻ đối phương cũng định tranh thủ mua thêm một vài thứ trước khi đi.

“Được rồi, giờ đi đâu?” Etun hỏi Kei và Lina.

“Trước tiên đi dạo quanh khu chợ a?” Lina hưng phấn nói, bây giờ cô đã hoàn toàn bỏ qua chuyện thua cuộc hồi sáng, tranh thủ tâm tình tốt để đi chơi.

“Vậy chúng ta xuất phát thôi?” Kei cũng nhiệt tình đối với việc đi dạo này, cậu có thể ăn thật nhiều đồ ăn ngon bên trong thị trấn trước khi một lần nữa phải cắm trại ngoài dã ngoại.

“Có chuyện gì sao? Kaitou?” Etun để ý thấy Kaitou đang nhìn ngó xung quanh gì đó, nghi ngờ hỏi

“Ừm.. ta đang chờ một người” Kaitou mỉm cười đáp.

“Chờ một người?” Kei khó hiểu hỏi

“Đúng vậy, người hướng dẫn viên du lịch cho chúng ta tại địa khu Hoenn này” Kaitou thần bí đối với Kei cười nói.

“Hướng dẫn viên du lịch?” Lina cũng tò mò không kém, Kaitou ca quen biết ai ở trong địa khu Hoenn sao?

Etun thì giống như nhận ra điều gì, Kei cũng lập tức nhớ lại, ngay khi cậu định nói gì, thì sau lưng Kaitou liền vang lên một giọng nói quen thuộc của một cô gái.

Ôm lấy Kaitou từ đằng sau, nở nụ cười tinh nghịch đối với nhóm ba người Kei cười chào hỏi

“Yo, xin chào, chúng ta đi chơi thôi chứ?”

Shiratori đã thay đồ xong xuôi, ăn mặc một bộ quần áo bình dị hơn, đeo cặp mắt kính đen như thường lệ, đối với Kei, Lina và Etun xin chào

Mặc dù mang theo kính đen, nhưng bọn họ làm sao có thể không nhận ra được thân phận của cô gái trước mặt.

Dù sao mới gặp mặt sáng nay, hơn nữa còn lưu lại ấn tượng lớn như vậy…

“Shi… Shi… Shi…” Lina lấp vấp nói không ra lời.

“Shiratori tỷ!” Kei thì quen thuộc đối với Shiratori vui mừng chào hỏi.

“Oh! Kei, lớn hơn nhiều rồi a!”

Shiratori bước lại gần cười xoa đầu đối phương, sau đấy đối với Lina và Etun giới thiệu

“Ta là Shiratori, điều phối viên, còn đây là đồng hành của ta, Sylveon, hân hạnh được làm quen!”

“..Em là Lina, một fan hâm mộ của chị, cũng là một điều phối viên a!” Lina mặt đỏ bừng đối với Shiratori run run nói

“Ta là Etun, một nhà chăm sóc pokemon!” Etun cũng thân thiện chào hỏi, có thể thấy, Shiratori cùng Kaitou thật sự là quen biết.

Hơn nữa quan hệ còn rất gần gũi, Shiratori đối với nhóm của Kei nói

“Thời gian kế tiếp ta sẽ cùng đi lữ hành với mọi người, liệu có được không?”

“À, tất nhiên là không vấn đề gì, hoan nghênh, rất hoan nghênh, phải không, Lina, Etun ca”

Kei lập tức gật đầu đồng ý, Lina thì mừng hết nói, Etun cũng hoàn toàn không có ý kiến, dù sao có một người quen thuộc địa khu Hoenn ở bên cạnh sẽ tiện hơn rất nhiều.

“Thế thì sau này phiền mọi người chỉ giáo thêm rồi! Haha” Shiratori thân thiện nở nụ cười, sau đấy cấm lấy chiếc mũ lưỡi chai đội lên đầu, đi lên trước vài bước xoay đầu lại nói

“Vậy… chúng ta đi chơi thôi nhỉ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.