Trong thời gian Kaitou và Shiratori đi tới Battle Tower, nhóm của Kei cũng đẩy nhanh tiến độ khiêu chiến đạo quán và Pokemon Contest, lúc này ba người đang ở một đạo quán gần đấy, đi theo lộ tuyến bất đồng, dừng chân tại Fortree.
Mặc dù thời gian đồng hành cùng với hai người Kaitou rất ngắn, nhưng để lại cho Kei và Lina lại là tầm nhìn mở rộng.
Đối với quán chủ của đạo quán Fortree, Kei gần như hoàn toàn bình tĩnh ứng đối mà không có quá nhiều lo lắng.
“Grovyle, Leaf Blade!”
Hình thái tiến hóa của Treecko, thằn lằn cỏ với tốc độ chóng mặt vung hai lưỡi đao trên tay mình về phía đối thủ.
Đạo quán quán chủ Winona lập tức đáp trả bằng một thái độ cường ngạnh nói
“Altaria, dùng Steel Wing!”
Khi đao và thép va chạm, lập tức có hỏa hoa tóe lên, Kei cẩn thận quan sát, xét thấy thời cơ vừa tới liền nói
“Mega Drain!” Trăm vạn tấn hấp thu, ở dưới ánh mặt trời để lộ ra, sân đấu hệ phi hành mang lại khó khăn cho Kei thời gian đầu trở thành lợi thế dành cho cậu.
Winona lập tức nhíu mày, không nghĩ tới con Grovyle này lại có thể hoàn thành một mệnh lệnh độ khó cao như vậy.
Hơn nữa, đứa nhỏ kia cũng quá tin tưởng pokemon của mình đi?
Hơi mỉm cười, mặc dù Altaria của cô đang gặp khó khăn, nhưng lâu lâu gặp phải đối thủ như vậy mới thú vị không phải sao?
“Altaria, đừng để nó thực hiện được, Dragon Pulse!”
Vung tay lên đầy khí thế nói, năng lượng tụ tập trước người con chim rồng, sẵn sàng để thổi bay Grovyle.
Tuy nhiên với sự linh hoạt cao, Dragon Pulse không thể nào đánh trúng được người thằn lằn cỏ.
Ngược lại làm cho Altaria rơi vào thế hung hiểm hơn, cuối cùng trận đấu kết thúc bằng một chiêu Leaf Storm.
Rơi xuống dưới sân đấu, màn hình lớn hiển thị gương mặt của Kei và Winona, đồng thời ba cái pokemon của Winona đều đã tắt đèn.
Trọng tài nhìn thấy như vậy liền mau chóng vẫy cờ kêu
“Altaria mất đi năng lực chiến đấu, Grovyle dành chiến thắng, vì cả ba pokemon của đạo quán quán chủ Winona đều không còn khả năng chiến đấu, như vậy người thắng cuối cùng là khiêu chiến giả, Kei!”
Ngồi ở hàng ghế khán giả, Etun không khỏi vỗ tay một chút, trận đấu này Kei đã thắng rất xinh đẹp.
Toàn bộ trận đấu Kei chỉ dùng tới hai cái pokemon, một cái là Psyduck gian xảo, cái thứ hai liền là Grovyle.
Thậm chí Charizard còn chưa lên sân, khả năng chỉ huy của Kei thật sự rất mạnh, nhưng đáng sợ hơn lại là những pokemon Kei vừa cho lên sân lại đều có dính dáng đến Kaitou.
Còn chưa tiến hóa đến hình thái cuối cùng, nhưng cả Grovyle và Psyduck đều đang thể hiện tiềm lực khủng bố của mình.
Lúc này Lina cũng đang tham gia một cuộc thi Pokemon Contest ở nhà hát, bởi vì Kei và Lina đều tin tưởng rằng người còn lại sẽ chiến thắng, cho nên bọn họ tách ra thi đấu mà không quan sát lẫn nhau.
Đứng ở trên sân khấu, tiên hoa Floette lập tức khiêu vũ với phấn hoa lấp lánh của mình, giống như nàng tiên ngây thơ lạc lối giữa cánh đồng hoa xinh đẹp.
Vũ điệu hoa lập tức lan tỏa, không quá mạnh chiêu thức, lại đem vẽ đẹp thuần túy của Floette làm nổi bật hơn.
“Energy Ball!” Lina mỉm cười tự tin nói, những sự do dự khi thua cuộc ở cuộc thi Pokemon Contest đầu tiên đều bị quét sạch.
Quả cầu năng lượng bạo lực nhanh chóng cuốn trôi tất cả, lấy bạo lực làm điểm nhấn cuối màn biểu diễn.
Vốn dĩ thiếu đi tính chân thật và sức mạnh, Floette như đang chứng mình quyền uy của mình, làm cho khán giả phải bật dậy vỗ tay không ngừng.
“Finish, cúi chào, Floette!” Làm động tác thân sĩ kéo váy cúi người xuống xin chào.
Học theo động tác của những nhà trình diễn của Kalos, có chút bắt chước theo thói quen của Shiratori.
Lina nhìn lên điểm số của mình, lần lượt ba con số trên 9 điểm, lấy 28,5 điểm đứng ở vị trí đầu tiên.
Thở ra một hơi nhẹ nhàng, Lina quay đầu lại rời khỏi sân khấu, nhường lại vị trí cho điều phối viên phía sau.
‘Chị Shiratori, em đang làm rất tốt, chị cũng phải cố gắng lên a!’ Lina ôm lấy Floette đứng ở bên ngoài nhà hát, hướng lên phía bầu trời, thầm suy nghĩ.
Giống như cảm nhận được lời cầu nguyện của Lina, ngồi ở bên trong Battle Tower quan sát thi đấu, Shiratori đánh một cái hắt xì
“Bị cảm sao?” Kaitou ngạc nhiên quay đầu lại hỏi, đồng thời còn mang khăn giấy cho cô.
“À.. không phải, chỉ là không hiểu sao…” Shiratori lắc lắc đầu nói, hôm qua rõ ràng cô ngủ rất sớm a.
“Đừng có để bị cảm trước khi Kaitou lên thi đấu nga” Axender ở bên cạnh cười nói
Đúng vậy, lúc này là thời gian chuẩn bị cho đến khi thủ hộ giả được khiêu chiến lần này xuất hiện.
Kaitou và Shiratori bước vào trong Battle Tower lập tức được gặp mặt chủ nhân của giải đấu, Scott.
Ngoài đời và diện mạo ở thực tế cũng không chênh lệch gì lắm, thực lực của Scott cũng không tính mạnh, thế nhưng có thể tổ chức giải đấu lớn thế này, thật đúng là khó lường mà.
“Chào mừng cậu đến với giải đấu Battle Frontier, Kaitou Izumi!” Scott thân thiện đưa tay tới
Bắt lấy tay của đối phương, Kaitou cũng mỉm cười đáp lời “Vâng, thời gian kế tiếp hi vọng chỉ giáo nhiều rồi, Scott”
Ở bên cạnh bọn Scott hiển nhiên là không thể thiếu Axender, người đã thử sức chiến đấu của cậu tại Mauville thành phố.
Hai người đã có thi đấu qua với nhau, cho nên tương đối thân thuộc, ở bên trong Battle Tower ngày hôm nay số người tới theo dõi đông hơn thường ngày nhiều.
“Chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ? Kaitou?” Axender cười thú vị, đối với khả năng chiến đấu của Kaitou, ấn tượng của Axender vẫn còn rõ như in.
“Ừm, ta sẽ cố gắng hết sức” Kaitou gật đầu trả lời, nói là nói vậy, nhưng ánh mắt của cậu tràn đầy tự tin.
Zorua cũng cười khúc khích đánh giá Axender, thấy con cáo nhỏ trên vai của Kaitou, Axender lập tức cảm thấy rùng mình.
Bất quá vì sĩ diện, Axender rất mau khôi phục bình tĩnh, dẫn theo Kaitou đi tới hàng ghế thích hợp ngồi xuống, chờ đợi bộ não đầu tiên xuất hiện.
Ở những vị trí khác, đã có một số người dành thời gian rãnh rổi của mình để tán gẫu trước thời gian thi đấu bắt đầu
“Steven lớn, Steven bé, hai người các ngươi đều đến sao?” Anh chàng với mái tóc xanh lá quyến rũ nhìn hai người bạn của mình ở bên cạnh không khỏi cười khổ.
“Tất nhiên rồi” Steven Stone nghiêm túc trả lời, thái độ rất lãnh
“Trận đấu này rất thú vị không phải sao? So với các trận đấu tranh giành Tứ thiên vương còn đáng quan tâm hơn nhiều” Steven Doge biểu cảm cũng không nhiều, chăm chú nhìn về phía trước nói.
Bộ ba quán quân ba thế hệ đã ngồi sẵn tại vị trí, không có ai dám tới gần chỗ của ba người họ cho đến khi một cô gái ăn mặc mát mẻ, giống như đi tắm biển xuất hiện.
“Lâu rồi không gặp, Wallace, Stone, Doge” Mặc dù xuất hiện một cách đột ngột, nhưng trừ ba người Wallace ra lại không có ai phát hiện đối phương.
“Phoebe? Nhóc cũng tới? Vì Anabel sao?” Wallace biểu cảm ‘ngươi chơi ta sao’ quay đầu lại nhìn cô bé mới tới.
“Có thể tính là vậy đi, ta chỉ muốn nhìn xem Anabel thua cuộc sẽ có biểu cảm thế nào thôi” Phoebe căng má giả bộ đáng yêu nói
“Anabel thua sao… nói đúng ra, chúng ta cũng chưa thấy Anabel đánh hết sức mà thua đi?” Steven Doge nghe thấy vậy không khỏi cau mày suy nghĩ, thật đúng là rất khó tưởng tượng ra