PS 143,7

Chương 35



Ta không cần nàng trả lời ta, ta tự động kéo ra nơ bướm bên hông nàng, áo tắm của nàng mở ra, ta dùng bàn tay run nhè nhẹ, từ của nàng trên vai cởi ra chiếc áo tắm thuần trắng kia, lộ ra da thịt trắng nõn trơn truột giấu ở trong quần áo.

"Thế nào đột nhiên to gan như vậy." Nàng không có bất luận ý tứ gì ngăn cản ta, khẽ cắn môi của ta hỏi.

"Cùng ta làʍ ŧìиɦ, đây là lễ vật ta muốn." Ta dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lưng của nàng, đồng dạng cắn môi của nàng nói.

"Khi ta thấy ngươi mặc áo tắm nằm ở trên giường ta đã biết." Nụ hôn của nàng dừng lại trên cổ ta.

"Ân..." Ta bị nụ hôn trên cổ của nàng khiến cho ý loạn tình mê.

"Hiện tại ngươi chỉ có thể để ta làm chủ." Nàng nâng lên thân thể, từ trên xuống dưới nhìn ta.

Tại trong mắt nàng, ta đọc được du͙ƈ vọиɠ. Ta ôm lấy cổ của nàng, hướng tới gần hôn nàng.

Ta cảm giác được nàng mở ra tấm áo duy nhất trên người ta, đầu ngón tay tại bụng ta đảo quanh.

"Ân, nhột quá." Ta nói, nhưng hưởng thụ cảm giác như vậy.

Nàng hôn môi ta, hai tay không có đình chỉ tại trên người ta dao động.

Cơ thể của ta lần đầu tiên cho người khác chạm vào, cái loại cảm giác này, là mang theo kinh ngạc hưng phấn.

"Ngươi biết không? Lần kia khi giúp ngươi thay quần áo, ta là thật muốn tỉ mỉ xem xét ngươi." Nàng tại bên tai ta nói, sau đó ngậm lấy vành tai ta.

Ta cảm giác được một trận điện lưu từ sau não truyền tới, toàn thân trong ngoài cảm giác được một trận tê dại.

"Vậy vì sao không làm?" Ta thì thào hỏi nàng.

"Bởi vì ta muốn xác định ngươi chuẩn bị tốt, ta cũng chuẩn bị tốt." Nàng tại bên tai ta nhẹ nhàng đáp lại ta, sau đó đầu lưỡi tại lỗ tai ta dạo qua một vòng.

Ta một trận run rẩy, vô lực nằm tại trên giường.

"Ôm ta." Nàng nói, cúi đầu hôn ta, ta dùng hai tay vờn quanh cổ của nàng.

Ta chỉ có thể nghe theo, mê thất trong sự ôn nhu của nàng.

Nụ hôn của nàng một đường từ cằm xuống tới xương quai xanh, sau đó xuống chút nữa tới ngực, nàng thoáng ngẩng đầu, gian trá nở nụ cười, khi ta còn không kịp phản ứng thì, nàng nhẹ nhàng ngậm lấy đầu ngực ta.

Loại sự tình này trước đây ta chỉ xem qua trên điện ảnh hoặc tiểu thuyết, chưa bao giờ biết tự mình trải qua nguyên lai là loại cảm giác này, dường như là toàn thân mở điện, ta không cách nào khống chế cong người lên, nhưng lại khiến ta càng gần kề nàng, càng cảm giác được đầu lưỡi của nàng, vòng quanh đầu ngực ta.

"Ngươi biết, thân thể của ngươi rất mẫn cảm, rất gợi cảm sao?" Nàng vừa nói vừa đổi sang bên kia.

Ta nghe được bản thân phát ra thanh âm xấu hổ, đó là thanh âm ta chẳng bao giờ nghĩ tới bản thân cũng sẽ có.

Nàng ôm lấy thắt lưng cong lên của ta, dùng đầu lưỡi từ trước ngực trượt xuống bụng, nhẹ nhàng mút, có chút đau nhức, nhưng ta không cách nào muốn nàng dừng lại.

"Thân thể của ngươi, lần đầu tiên bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy? Ân?" Nụ hôn của nàng theo giọng nói trở lại bên môi ta.

"Đúng vậy..." Ta vô lực trả lời.

"Ngoan, thả lỏng, đem bản thân giao cho ta, ân?" Nàng nhẹ nhàng đẩy ra những sợi tóc rơi lả tả trên trán của ta nói.

"Ta yêu ngươi." Ta nhìn trong mắt nàng có du͙ƈ vọиɠ thiêu đốt nói.

"Ta cũng yêu ngươi." Nàng hôn ta, nhẹ nhàng dùng đầu gối tách ra hai chân của ta, ở bên mặt trong nhẹ nhàng cọ lấy.

Ta cảm giác được nụ hôn của nàng lại bắt đầu đi xuống, từ trán qua mi tâm, chóp mũi, môi, cằm, cái cổ, xương quai xanh, ngực mãi cho đến bụng, nhưng lần này, nàng tựa hồ không có dự định dừng lại.

Ta dần dần chịu không nổi kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy, chỉ có thể bất lực nắm lấy drap giường.

Nàng hôn ở đùi trong của ta, ta không cách nào khống chế được bắt đầu rêи ɾỉ.

"Bảo bối, thật ướt." Nàng nói xong, lập tức ngậm lấy nơi tối mẫn cảm kia một chút.

"A!" Ta sợ hãi kêu lên.

Nàng cố ý dùng sức mút lấy, phát sinh âm thanh ướŧ áŧ.

"Không nên, không nên..." Thanh âm kia, thực sự khiến ta xấu hổ đến muốn chạy trốn.

"Không thể chạy trốn." Nàng nói, cường thế lại đem chân ta tách ra.

Ta vô lực ngồi phịch ở trên giường, mặc nàng muốn làm gì thì làm.

"Kế tiếp, sẽ càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ." Nàng nói xong, lại một lần nữa ngậm lấy chỗ khiến ta chịu không nổi kia, bừa bãi dùng đầu lưỡi qua lại vòng quanh.

Ta lại nghe đến bản thân rêи ɾỉ, lần này còn là tiếng kêu hỗn loạn khống chế không được.

"Bảo bối, kêu ra, ta thích tiếng kêu của ngươi." Nàng khóa ngồi ở trên người ta, dùng đầu lưỡi liếm môi của mình.

Ta nhìn nàng, ánh mắt của nàng tại trong bóng tối lóe ra tìиɦ ɖu͙ƈ.

"Ngươi biết không, nữ nhân đã từng kết hôn đối với loại sự tình này, luôn luôn tương đối thành thục." Hai tay nàng chống ở bên cạnh ta, con mắt thẳng tắp nhìn vào trong mắt ta.

"Vậy ngươi kế tiếp muốn đối với ta như thế nào?" Ta lấy ngón tay cọ cọ tay nàng.

"Ngươi sẽ biết." Nàng chậm rãi hôn ta, vừa lấy ngón tay chạm nhẹ vào một điểm trong bụi cỏ dưới kia.

Tiếng kêu sợ hãi của ta hòa tan tại trong miệng nàng, chỉ có thể cảm giác được tiết tấu của ngón tay nàng đang trêu chọc ta.

"Thích không?" Nàng thoáng rời ra khỏi môi ta, cười hỏi ta.

"Thích..." Đối mặt với loại vui vẻ xa lạ này, ta còn muốn càng nhiều.

"Như vậy đủ sao?" Tại nàng vừa hỏi, ta cảm giác ngón tay nàng tại trước cửa động đảo quanh.

"Không đủ..." Ta xấu hổ đến không dám nhìn nàng.

"Nhìn ta." Nàng nhẹ nhàng ngắt một chút.

Ta kinh ngạc nhìn nàng.

"Tại trên giường, ánh mắt của ngươi, chỉ có thể nhìn ta." Nàng dùng ngữ khí bá đạo trước nay chưa từng có nói.

Ta thấy trong mắt nàng nóng rực, viết lên sự tham lam đối với du͙ƈ vọиɠ.

Ta đem nàng kéo lại hướng ta, đem đầu lưỡi với vào trong miệng nàng quấn lấy.

Nàng hôn trả ta, cũng không nhớ động tác trên ngón tay.

"Có nghĩ là muốn càng nhiều sao?" Ta cảm giác được ngón tay nàng hơi tiến nhập.

"Muốn..." Ta có loại cảm giác căng ra, ta biết đó là cái gì, ta khát vọng bản thân hoàn toàn thuộc về nàng.

"Ngoan, có thể sẽ có chút đau nhức, chịu không nổi phải nói với ta." Nàng vừa nói vừa đưa ngón tay đẩy mạnh vào trong thân thể ta.

"A..." Va chạm kia, nguyên bản cảm giác thỏa mãn biến thành đau đớn xé rách, ta cắn môi không kêu ra.

Nhưng đau đến khiến cho ta chảy nước mắt.

"Ngoan, ngày hôm nay cứ như vậy, được không?" Nàng hôn tới nước mắt của ta.

"Không cần...Ta muốn tiếp tục, ta muốn ngươi..." Ta ngăn lại ngón tay của nàng đang muốn rời đi thân thể của ta.

"Ngươi thực sự là... Làm cho người ta không có cách nào không thương ngươi." Nàng nói xong, cắn lên cổ của ta, mút lấy.

Tay kia nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngực ta, ta cảm giác được thân thể dần dần thả lỏng, cảm giác đau đớn dần dần rút đi.

"Còn đau không?" Qua một chút, nàng hỏi ta.

Ta lắc đầu.

"Ngoan." Nàng nói xong, bắt đầu gia tốc động tác của ngón tay.

Ngay sau đó vui vẻ so với trước càng cường liệt, ta phát ra thanh âm, đã đều không phải là rêи ɾỉ hoặc kêu nhỏ, mà giống là như hét lên A...A, sẽ làm người ta đỏ mặt tim đập kêu dâʍ đãиɠ.

"Kêu ra." Nàng cắn ta đầu ngực ta nói.

"... Lão sư..." Ta thoáng cái không biết nên gọi cái gì.

"Tại trên giường không cần gọi lão sư." Nàng chuyển công sang vành tai ta.

"Bình..." Bụng dưới truyền đến vui vẻ, khiến ta từ từ mất đi lý trí.

"Thật ngoan, sau này tại trên giường phải gọi như vậy, biết không?" Đầu lưỡi của nàng lướt ở trên cổ của ta.

Ta không ngừng gọi tên của nàng, chỉ vì muốn càng nhiều, càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ, càng mạnh liệt thỏa mãn.

Khi ta rốt cục chịu không nổi, nàng chậm rãi rời khỏi cơ thể của ta, nghiêng người ghé vào bên cạnh ta, chống đầu nhìn ta.

"Ngươi là người của ta." Nàng cười nói, giơ lên bàn tay dính đầy mật dịch quơ quơ trước mặt ta.

"Không nên như vậy...Rất xấu hổ..." Ta cầm lấy khăn mặt đặt ở một bên, lau ngón tay của nàng.

"Xin lỗi, làm đau ngươi." Nàng nhích qua ôm ta, nhẹ giọng nói.

"Thực sự rất đau...Thế nhưng ta rất thích cùng ngươi làʍ ŧìиɦ." Đầu ta chôn ở trước ngực nàng nói.

"Ta biết." Nàng nhẹ vỗ về lưng ta.

Có lẽ là lần đầu tiên, không bao lâu sau ta phải dựa vào trong lòng nàng ngủ thiếp đi.

Khi ta mở mắt ra thì, trời đã tối, hô hấp của nàng quanh quẩn ở bên cạnh ta.

Khóe miệng ta nhếch lên thành nụ cười không có hảo ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.