Lúc xế chiều, Duyên Ân Hầu phu nhân phái một ma ma họ Trương mang một quyển sổ ghi danh sách khách mời đến, để Từ Xán Xán đối chiếu danh sách khách mời yến tiệc sinh nhật mười sáu tháng mười.
Từ Xán Xán sai Chu Nhan, Đổng ma ma và Trương ma ma cùng nhau định ra danh sách, mà nàng ngồi trên tháp cầm quyển sách tiếp tục đọc.
Trương ma ma quen Duyên Ân Hầu phu nhân việc mình tự làm, chưa thấy qua Từ Xán Xán loại người lười như vậy.
Bà không nghĩ tới Thanh thân vương phi lại tránh quấy rầy như vậy, không khỏi lặng lẽ nhìn vài lần.
Trương ma ma cảm thấy Từ vương phi thật xinh đẹp, nhưng cũng thật sự vô dụng —— ngay cả danh sách khách mời cũng giao cho đại nha hoàn và ma ma làm, có thể có bao nhiêu bản lĩnh?
Từ Xán Xán nhàn nhã dựa trên đệm, cầm trong tay sách Phó Dư Sâm từ trong cung đưa cho nàng 《 tẩy oan lục 》, nghiêm túc xem, đắm chìm trong kịch tình lên xuốngkhông thể tự kềm chế, vẻ mặt biến hóa theo kịch tình biến hóa.
Nàng cũng không định mọi chuyện đều tự mình quản, hơn nữa, đối với nhà quyền quý ở Biện Kinh, so với Chu Nhan và Đổng ma ma, nàng biết thật quá ít, miễn cưỡng làm chuyện mình không biết để bản thân mệt quá mức, còn không bằng cho nhân sĩ chuyên nghiệp đi làm, nàng chỉ để ý kết quả tốt thôi!
Bằng không, Phó Dư Sâm an bài nhiều người cho nàng như vậy để làm cái gì?
Bích Vân nghiêng mình quỳ gối bên người nàng, bưng một bát thạch anh hoa quả thập cẩm dùng dĩa bạc đút nàng ăn. Vương phi quá thích nước ăn quả, Bích Vân đã hình thành thói quen mỗi ngày phải hầu hạ nước ăn quả cho vương phi; về phần vương gia, trừ phi vương phi buộc ăn một ít, người khác căn bản không có biện pháp khuyên hắnăn một chút hoa quả.
Lần đầu tiên Trương ma ma nhìn qua, hoa quả trong bát thủy tinh còn đầy bát, chờmột lát sau bà nhìn lại, phát hiện Từ vương phi đã ăn hết hoa quả—— Từ vương phi này cũng ăn quá nhiều đi?!
Bích Vân thấy chén trà của Trương ma ma hết rồi, lập tức nháy mắt ra hiệu Hạt Y đứng bên cạnh.
Hạt Y vội bưng ấm trà rót thêm nước cho Trương ma ma.
Sau khi làm xong danh sách khách mời, Chu Nhan dâng lên cho Từ Xán Xán xem.
Từ Xán Xán nhìn nhìn, đầu tiên phát hiện bên trong không có Từ lão thái thái và Từ Nghi Liên, trong lòng có chút vừa lòng; nhưng tiếp theo nhìn lại phát hiện đại bộ phận toàn quý nữ nhà quyền quý chưa từng thành thân, không khỏi hơi hoài nghi tâm ý Duyên Ân Hầu phu nhân có phải cho Chu anh hay là cho Phó Dư Sâm.
Nàng liếc nhìn cuốn sổ nhỏ trong tay, trầm tư trong chốc lát, làm thái độ vừa lòng gật đầu: " Trương ma ma vất vả rồi!"
Lại nói: "Đổng ma ma mang Trương ma ma đi xuống uống trà đi!"
Chu Nhan thông minh cầm một phong thư, dẫn Trương ma ma đi xuống.
Trương ma ma hồi báo Duyên Ân Hầu phu nhân lời: " Tướng mạo Từ vương phi tốt lắm, tính tình cũng mềm mại, nhưng lại rất vô năng, mọi chuyện đều giao cho nhóm nha hoàn ma ma đi làm!"
Duyên Ân Hầu phu nhân gật đầu nói: " Ý của huynh trưởng cũng chính là nạp hai phòng thứ phi xuất thân nhà quyền quý, làm người khôn khéo cho A Sâm, tương lai có thể giúp Từ vương phi quản lý gia vụ!"
Đến lúc giờ Phó Dư Sâm uống thuốc, Từ Xán Xán đợi lại chờ, nhưng không thấy Phó Dư Sâm trở về, liền lệnh Tảo Diệp đi thư phòng, nhìn xem vương gia trở về chưa.
Tảo Diệp rất nhanh liền trở lại: "Bẩm vương phi, vương gia bảo mang thuốc của ngài qua!"
Phó Dư Sâm đang gặp khách ở thư phòng.
hắn gặp Mã Minh Quang và Đổng Tồn Phú.
Nguyên Lễ bộ thượng thư Đàm Thiên Văn vì Thư thị rơi đài mà liên lụy bỏ tù, nay lễ bộ thượng thư là đệ đệ Mã Minh Quang của thừa tướng Mã Minh Vũ.
Đổng Tồn Phú nguyên là Công bộ thị lang, sau khi Công bộ thượng thư Tả Thế Minh là người của Thư thị rơi đài, hắn thăng làm Công bộ thượng thư. Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang là bạn tốt cộng thêm quan hệ thông gia, hai người cùng nhau đến, ngoại trừ biểu hiện ý nương nhờ ở ngoài, còn có một chút tâm tư khác.
Nghe nói cô của Thanh thân vương là Duyên Ân Hầu phu nhân đang thay Từ vương phi chuẩn bị yến hội sinh nhật, lựa chọn danh môn thục nữ cho Thanh thân vương làm thứ phi.
Mã Minh Quang đích nữ Mã Tuệ Dĩnh và Đổng Tồn Phú đích thứ nữ Đổng Mẫn Lỵ bây giờ vẫn là khuê nữ, gặp cơ hội tốt này đương nhiên không thể buông tha.
Sau khi danh thiếp của bọn họ đưa lên, cũng không chờ bao lâu, liền được gã sai vặt của Thanh thân vương đưa tới phòng khách trong thư phòng.
Phó Dư Sâm ngồi sau án thư, nhìn chén thuốc mà Tảo Diệp và Hồng Phất vừa đưa tới nhíu mi ngẩn người.
Mùi chén thuốc rất quái lạ, hắn thật sự uống không nổi.
Lúc Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang hành lễ, Phó Dư Sâm gật đầu. Trong các môn phiệt ở Đại Lương thì Lô Châu Đổng thị và Uyển Châu Mã thị cũng không nổi bật, nếuhắn muốn diệt trừ đại môn phiệt chân chính tỷ như Túc Châu Thư thị, Trịnh Châu Lam thị và Huy Châu Hàn thị,vậy nhất định phải trước liên hợp trấn an này đó hai bậc môn phiệt.
Sau khi ngồi xuống ghế gỗ hoa lê bên phía sườn đông, Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang đều ngửi thấy được mùi thuốc gay mũi, không khỏi nhìn về phía Phó Dư Sâm, phát hiện hắn đang ngẩn người ngồi nhìn chén thuốc đen như mực kia.
Hai người cũng nhớ đến Thanh thân vương lúc nhỏ người yếu nhiều bệnh, không nghĩ tới nay thuốc vẫn không rời miệng, trong lòng không khỏi chuyển động.
trên khuôn mặt tuấn tú của Phó Dư Sâm mang theo một nụ cười khổ, nói: "Lúc nhỏ, lúc vẫn chưa thể ăn cơm đã phải bắt đầu uống thuốc, cho tới bây giờ cũng không thểmột ngày không có thuốc được, ai!"
Mã Minh Quang là người thẳng thắn, liền hỏi: "Vương gia, thuốc đắng không?"
Phó Dư Sâm rũ mắt xuống nói: "Đắng."
Mã Minh Quang: "Vậy vương gia ngài mau thừa dịp nóng uống nhanh đi!"
Phó Dư Sâm: "..." Lúc này Mã Minh Quang không phải nên nói lời an ủi sao?
Thấy Phó Dư Sâm vẫn không chịu uống thuốc, Thính Vũ đứng bên cạnh nhân tiện nói: "Vương gia, nô tài khuyên ngài vẫn nên uống nhanh đi, chờ lát nữa vương phi sẽ phái Hồng Phất tới lấy chén thuốc!"
Phó Dư Sâm nghe vậy, không hề do dự, bưng chén thuốc lên uống một hơi cạn sạch.
Mã Minh Quangvà Đổng Tồn Phú: "..." Như thế xem ra, Thanh thân vương thế mà có chút sợ vợ!
Ánh mắt hai người lóe ra, liếc nhau, sau đó dời tầm mắt đi.
nói chính sự xong, Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang cùng nhau rời khỏi Thanh thân vương phủ.
Hai người song song đến nơi hẻo lánh, Mã Minh Quang mở miệng nói: "Ta chỉ có mộtđích nữ Tuệ Dĩnh, vẫn không nên leo lên vương gia đi !" Huynh trưởng bảo hắn đưa Tuệ Dĩnh làm thứ phi cho Thanh thân vương, nhưng hắn sao lại nỡ lòng đem nữ nhiyêu quý cho một vương gia nhiều bệnh chứ! Tuy rằng vị vương gia này quyền cao chức trọng tướng mạo tuấn tú!
Ai, đáng tiếc phân lượng thứ nữ quá nhẹ, không đủ tư cách.
Thấy Đổng Tồn Phú đăm chiêu, Mã Minh Quang lại thấp giọng nói: "Ta đi thương lượng với đại ca một chút!"
Đổng Tồn Phú lại không có gì luyến tiếc. Ông có nhiều nữ nhi, đích nữ thứ nữ đều mộtđống, gả một nữ nhi để bảo vệ vinh hoa phú quý kéo dài mấy trăm năm của Lô Châu Đổng thị, vẫn rất có lời!
Sau khi Đổng Tồn Phú và Mã Minh Quang rời khỏi, Phó Dư Sâm nhìn thoáng qua Thính Vũ kính cẩn đứng bên cạnh, nói: " Biểu hiện hôm nay của Thính Vũ không tồi, thưởng Thính Vũ..."
hắn đột nhiên nhớ tới Thính Vũ đã từng đề cập đến cho đệ đệ hắn vào Vương phủ hầu hạ, nhân tiện nói: "Cho đệ đệ ngươi vào đi, cho hắn hầu hạ ở trong viện vương phi!"
Hầu hạ trong viện vương phi là một điều cực kỳ tốt, Thính Vũ vội quỳ xuống tạ ơn.
Hết bận chuyện bên ngoài, Phó Dư Sâm lập tức trở về nội viện.
Từ Xán Xán nghe nói hắn trở về, vội ra nghênh hắn.
Hôm nay, trang phục Phó Dư Sâm đặc biệt tuấn tú, trên đầu đội ô sa chiết khăn, mặc áo mãng bào đỏ thẫm, mang thắt lưng ngọc đen, vô cùng phong lưu.
Từ Xán Xán thấy hắn dáng người tuấn tú thân thể phong lưu, trong lòng vui mừng, cười tủm tỉm nghênh đón.
Phó Dư Sâm thấy mắt nàng không hề chớp nhìn mình, cười cực kỳ ngọt ngào, lúc này nhớ tới mỗi lần chuyện phòng the Từ Xán Xán đều phải cầu xin nhìn mặt hắn, nhất là đêm qua, trong lòng hắn không khỏi căm giận, cảm thấy Từ Xán Xán trông mặt mà bắt hình dong, nhìn Từ Xán Xán mang theo chút chỉ trích.
Từ Xán Xán nghĩ đến tình hình đêm qua, cũng hơi chột dạ, ngượng ngùng sờ sờ chỗ vết thương môi dưới bị Phó Dư Sâm cắn, cũng không nói gì.
Nhìn động tác của nàng, mắt phượng Phó Dư Sâm nháy mắt sâu thẳm, đưa tay cầm tay Từ Xán Xán, lôi kéo nàng vào nhà chính.
Thấy vương gia lôi kéo vương phi vào phòng tắm, Bích Vân vội ý bảo nhóm nha hoàn ma ma hầu hạ trong phòng theo nàng lui xuống.
Từ Xán Xán thẹn trong lòng, bởi vậy Phó Dư Sâm nói gì thì là cái đấy, rất biết điều.
Phó Dư Sâm để Từ Xán Xán đưa lưng về phía hắn, ấn Từ Xán Xán thống khoái làmmột hồi, trong lòng vui sướng, còn tiện nghi khoe mã: "Về sau đều phải dùng tư thế này!"
Từ Xán Xán tinh thần hoảng hốt thân thể bủn rủn, lại biết điều như trước "Vâng" mộttiếng.
Tắm rửa xong đi ra, Phó Dư Sâm thấy Từ Xán Xán lại lặng lẽ nhìn trộm mặt hắn, mặtkhông chút biến sắc ngồi xuống mép giường, kéo Từ Xán Xán lại.
Từ Xán Xán cực kỳ biết điều không chối từ, lúc này quỳ gối giữa hai chân hắn cúi đầu, cố gắng ngậm vào.
Phó Dư Sâm đang vui sướng, lại phát hiện khi Từ Xán Xán ngậm nơi đó của hắn lại giương mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt nàng ướt đẫm môi sưng đỏ, trong lòng Phó Dư Sâm rung động, nhất thời tước vũ khí đầu hàng.
Dùng cơm tối xong, Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán ngồi nghỉ ngơi trên tháp cẩm ở nhà chính.
Phó Dư Sâm cầm một quyển sách đọc, Từ Xán Xán khó được cầm châm tuyến thêu khăn tay cho Phó Dư Sâm.
Bởi vì khăn tay này đặt ở trong thư phòng, Phó Dư Sâm ngẫu nhiên sẽ dùng để lau tay, cho nên Từ Xán Xán thiết kế cực kỳ đơn giản —— bất quá chỉ thêu bốn đường, sau đó thêu một chữ "Sâm" thôi!
Làm việc trong tay, Từ Xán Xán nhớ tới chuyện tình ban ngày, trong lòng còn hơi kỳ quái, liền mở miệng hỏi nói: "Phó Dư Sâm, hôm nay Duyên Ân Hầu phủ phái một vị Trương ma ma đến nghĩ danh sách khách mời sinh nhật, thiếp phát hiện —— "
Nàng nhìn Phó Dư Sâm, không biết bản thân có nên nói tiếp hay không.
Từ Xán Xán thấy mắt phượng hắn sâu thăm thẳm nhìn mình, liền nhớ tới chuyện trong phòng ngủ vừa rồi, mặt hơi đỏ, rũ mắt xuống nói: "Thiếp phát hiện cô nghĩ danh sách có rất nhiều quý nữ tuổi còn nhỏ nhà quyền quý, ví dụ như đích nữ Lễ bộ thượng thư Mã Minh Quang Mã Tuệ Dĩnh, chất nữ Ngự sử Cận Vĩ Hoán Cận Mỹ Vận, đích thứ nữ Công bộ thượng thư Đổng Tồn Phú Đổng Mẫn Lỵ..."
Nàng càng nói âm thanh càng thấp, đến cuối cùng, Phó Dư Sâm quả thực nghe khôngthấy.
Phó Dư Sâm ngẩng đầu nhìn về phía trước, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Theo tổ chế, Thân vương ngoại trừ Nguyên phi, còn có thể nạp hai lần phi tứ phu nhân..."
Từ Xán Xán nghe vậy lập tức đứng dậy, trước phất tay cho người hầu hạ lui ra, sau đó mới đứng trước mặt Phó Dư Sâm, nghiêm túc nhìn hắn: "Phó Dư Sâm, chàng khôngthể nạp thiếp, mặc kệ là thứ phi vẫn là phu nhân, cũng không thể nạp!"
Phó Dư Sâm mặt không chút thay đổi: "Vì sao?"
Từ Xán Xán hít sâu một hơi: "Bởi vì thân thể chàng không tốt!"
Nàng hơi hổn hển nói : "Nhiều nữ nhân như vậy, chàng có thể thỏa mãn người ta sao? Chàng không sợ người ta cắm sừng chàng à!"
Mắt phượng Phó Dư Sâm sâu thẳm lóe lên một ngọn lửa, giọng khàn khàn: " Thân thể ta không tốt?"
Từ Xán Xán trợn tròn mắt: "..."
Phó Dư Sâm áp sát Từ Xán Xán, đưa tay bóp eo Từ Xán Xán: "Nha, thì ra ta khôngthỏa mãn nàng..."
Trong lòng Từ Xán Xán hận không thể tát mình một bạt tai: biết rõ tâm tư Phó Dư Sâm mẫn cảm, ngươi còn dám nói bậy?!
Nàng che ánh mắt không dám nhìn Phó Dư Sâm, miệng nói: "Ai nha, nghiêng lâu!"
Từ Xán Xán phúc chí tâm linh ( khi vận may đến thì người linh hoạt khôn ngoan hơn),làm ra vẻ mặt thành khẩn, đưa tay sờ mặt Phó Dư Sâm: "A Sâm, chàng biết rõ chàng có bao nhiêu lợi hại, mỗi lần thiếp đều..." Thành thân lâu như vậy, nếu không xem mặt của chàng, thiếp chỉ có cao triều ngày hôm qua một lần!
"A Sâm chàng kỹ thuật rất tuyệt, thiếp sát bên chàng đều..." Mỗi lần đều giống như cưỡng gian, làm chút trò chơi khởi động sẽ chết à!
"A Sâm, thiếp quá yêu chàng, nếu chàng tìm nữ nhân khác thiếp làm sao bây giờ..." Nếu chàng tìm nữ nhân khác, hoặc là thiếp thiến chàng, hoặc là hai ta xa nhau!
...
Phó Dư Sâm rũ mắt xuống che dấu đắc ý trong lòng: nữ nhân thiếu kiến thức chính là tốt! Về sau nên trông chừng Từ Xán Xán, không cho nàng trao đổi việc này với nữ nhân khác...
Mặt hắn không chút thay đổi ôm Từ Xán Xán ngồi trên đùi mình, làm ra vẻ cụ non nói: "Từ Xán Xán, về sau nàng phải ngoan một chút, ta mới có thể càng thêm thương nàng!"
Từ Xán Xán mềm mại cúi người, mặt dán mặt Phó Dư Sâm "Vâng" một tiếng. Trong lòng lại suy nghĩ: nếu chàng ngày thường không tốt như vậy, thiếp mới không ngoan đâu!
Ban đêm hai phu thê lại là một hồi vấn vương.
Phó Dư Sâm động tình, đã quên chuyện phòng the không thể cho Từ Xán Xán nhìn mặt mình, nằm trên người Từ Xán Xán, vợ chồng son cùng nhau đạt tới đỉnh.
Sau khi nằm sát xuống bên cạnh, Phó Dư Sâm mới nói: "Sinh nhật ngày mai của nàng,không biết uống bao nhiêu rượu cũng phải làm ra bộ dáng uống say."
Từ Xán Xán vốn dĩ mông lung buồn ngủ, nghe vậy lập tức mở to hai mắt: "Vì sao?"
Phó Dư Sâm ôm nàng vào lòng hôn một chút: "không nói cho nàng biết!"
Từ Xán Xán: "..."
Vì Phó Dư Sâm muốn chứng minh bản thân cho Từ Xán Xán biết, một ngày một đêm này thật là tinh thần long mã, cuối cùng làm thân thể Từ Xán Xán đau nhức, mà hắntrực tiếp ngã bệnh.
Nghe nói Phó Dư Sâm bị bệnh, trong lòng Vĩnh An đế khẩn trương, không chỉ để Từ Thuận Hòa chẩn bệnh cho Phó Dư Sâm mà còn phái Phong Địch đến.
Lúc Vĩnh An đế nghe được bốn chữ "Miệt mài quá độ" từ trong miệng Phong Địch thốt ra, trên mặt biểu tình quả thực khó tả, nửa ngày mới nói: "A Sâm bây giờ chỉ có mộtnữ nhân Từ thị mà..."
Phong Địch cũng không nói gì, dừng một chút mới nói: "... Hảo hỏa phí than, hảo nữ phí hán."
Vĩnh An đế: "..." Ông đã từng gặp Từ thị, cũng chỉ là tiểu cô nương thôi, có thể có tốn nhiều hán?
Sau một lúc lâu Vĩnh An đế mới mở miệng dặn dò Hoàng Lang: "Tuyên Đổng quý phi đến đây!" Nếu ông nói với A Sâm, A Sâm nhất định sẽ không nghe; mà một người làm công công như ông cũng không thể nói chuyện này với con dâu, liền lệnh Đổng quý phi đi !